Ta thật sự rất tầm thường.
Chương 71: Ta thật sự rất tầm thường.
Ánh chiều tà đã tan, buổi tối lại đến, vầng trăng lại lên cao.
Thiên Ca ngồi xuống ghế, xoay chiếc bút trên tay, đầu tập trung suy nghĩ. Trên giấy là tên những cổ trùng sẽ xuất hiện tại Thanh Mao sơn, tất cả đa phần đều sẽ được thu hoạch từ sói dữ.
"Hướng đi tương lai của ta sẽ chuyên về khoảng bạo tăng chiến lực trong một khoảng thời gian ngắn. Thị Huyết cổ chắc chắn là lựa chọn hàng đầu, tiếp đến là Cuồng Bạo cổ. Nhưng nó cao đến tứ chuyển, ta không chắc chính mình có thể dùng được."
"Táng Nhân Sinh Thú cổ có thể cân nhắc, nhưng khoản tài nguyên luyện ra không phải thứ ta có thể gánh vác được."
"Toàn bộ cổ trùng tại Thanh Mao sơn rất hỗn tạp. Nhưng nếu chọn ra một lưu phái đặc biệt, chắc chắn là rất khó."
"Hướng đi bạo tạc sức mạnh trong thời ngắn kia rất nguy hiểm. Nếu thời gian kết thúc, ta sẽ rơi vào trạng thái yếu đuối, chưa kể đến chân nguyên cần thôi cổ trùng có vừa đủ để thực hiện sát chiêu không."
Thiên Ca suy tư, lòng nóng như lửa đốt. Hắn vò đầu bức tai, ánh mắt ẩn chứa một sự hỗn loạn, như không thể hiểu được cách giải quyết.
Trong khoảnh khắc khó khăn này, hắn lại nhớ đến một người: "Không phải ta vẫn còn một Phương Chính sao? Ta sợ hãi, không có nghĩa sẽ không chừa lại đường lui cho bản thân."
"Trong thời gian mười năm này, ta liên tục tới bầu bạn với hắn, chỉ mong ngày Phương Chính sẽ dùng tư chất loại giáp của mình kéo ta lên."
"Tên này cực kỳ bài xích ca ca của hắn, nếu con đường tới Bạch Cốt sơn xảy ra xung đột, thật sự rất phiền phức. Hơn hết, đây là một kẻ không dễ bị khống chế, tương lai rất có thể giống Bạch Ngưng Băng phản bội ta."
"Đúng vậy, vấn đề ở đây chính là ở việc tên này có bị đoạt xá không? Hoặc ta nắm trong tay cổ trùng Mộng đạo là sẽ khác rồi."
"Tên này có tiềm năng rất lớn trong Hoạ đạo, nếu có thể đoạt xá hắn chính là tiềm năng trong tương lai. Nhưng ta đi đây kiếm cổ trùng Hồn đạo, còn là loại đoạt xá nữa. Chưa kể đến việc phân chia hồn phách rất đau khổ. Nó giống như trái tim vậy, không có cổ trùng đặc thù, cứ vậy mà phân chia, rất có thể sẽ chết."
"Lưu Ảnh Tồn Thanh cổ là loại cổ trùng lưu trữ thông tin hình ảnh âm thanh. Nếu có thể dùng nó để tạo hình ảnh trong đầu cổ sư thì tốt biết mấy."
"Đương nhiên tác dụng sau thuộc về phương diện Trí đạo. Nhưng đừng quên một điều, Trí đạo cũng là một phần của Mộng đạo."
"Để ngưng tụ chân ý lưu phái, cổ sư bắt buộc phải đạt cảnh giới nhất định của một trong hai lưu phái đó. Phương Nguyên cũng từng dùng cổ trùng Trí đạo để vượt ải mộng cảnh."
"Nên nói hai lưu phái này không có điểm chung, chắc chắn là chưa đọc "cổ chân nhân". Vậy nên nói ta rất hợp với mộng cảnh sao?"
Thiên Ca như chợt hiểu ra một điều, hắn rất phù hợp để tu Mộng đạo. Nhưng hắn làm sao để tu, tài nguyên lưu phái này còn là biệt vô âm tín.
Nói luyện cổ, vậy cổ phương đâu, cảnh giới luyện đạo cũng dừng lại ở chuẩn Đại Sư.
"Ta có hai cái phương án. Thứ nhất là tu Mộng đạo, phụ tu Luyện đạo, kiêm tu Biến Hoá đạo, Kiếm đạo."
"Biến Hoá đạo có khả năng biến thành bất kỳ loại đạo ngân nào, nó cũng gần chạm đến Thiên đạo, không lạ gì khi nói Cuồng Man Ma Tôn có chiến lực đứng đầu Thập Đại Tôn giả."
"Mộng đạo nó rất huyền bí, ta cũng chỉ có thể đưa ra thứ bản thân hiểu. Thứ nhất là đem đồ vật ra khỏi mộng cảnh, thứ hai là tăng cảnh giới lưu phái, thứ ba khống chế kẻ thù trong mộng cảnh."
"Một đạo có vô số cách đi. Dùng một cách thức nhưng đường mỗi người lại không giống nhau."
"Đến phương án thứ hai, chủ tu Lôi đạo, phụ tu Thâu đạo, Luyện đạo, Biến Hoá đạo, Trí đạo."
"Một con người thật sự không đủ tinh lực để tu nhiều lưu phái đến như vậy. Nhưng rõ ràng ngoài Lôi đạo ra ta chẳng có hướng tấn công nào cả."
Thiên Ca vô thanh vô tức đã viết được gần ba mặt giấy, trong lòng dần giải toả được cảm giác bí bách đã lâu.
Càng suy nghĩ đầu óc của hắn càng trở nên thông thoái, linh hoạt hơn rất nhiều.
"Nói về phương án một trước tiên."
Thiên Ca lật sang một trang khác, viết hai chữ Biến Hoá đạo, rồi thêm dấu hai chấm ở đằng sau.
"Biến Hoá đạo có hai đường có thể đi, cân bằng đạo ngân, cùng biến hoá. Cổ sư tu hành, kỵ nhất là tu hành nhiều lưu phái, quan trọng không phải là tinh lực, mà là xung đột đạo ngân. Ta tu hành thứ này chủ yếu đến từ việc cân bằng đạo ngân trên cơ thể bản thân."
"Kiếm đạo, lưu phái này mới xuất hiện không lâu. Nhưng khả năng sát phạt của nó, không phải thứ một con người bình thường có thể dễ dàng chống lại. Hướng đi ta không rõ, nhưng không phải giết chết đối phương, bất chấp thủ đoạn là được sao?"
"Luyện đạo, rõ ràng hướng đi này không sáng suốt. Nhưng ai sẽ luyện cổ cho chính ta, ai có thể không trộm lấy thành quả. Chỉ khi tu lưu phái này ta mới an tâm phần nào."
"Mộng đạo, lý do phương án thứ hai lại nhiều hơn một lưu phái cũng là có lý do. Nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Cổ sư nỗ hành tu luyện, suy cho cùng cũng hoá thành bọt biển dưới Thiên Địa, tất cả mọi thứ đều là huyễn cảnh. Không tu tức chính là làm khó bản thân, trên thế giới này đầy dẫy những kẻ có thể giết ta. Tu rồi, ta lại lao vào vòng luẩn quẩn không có lối thoát."
Thiên Ca tưởng tượng cũng không phải vô ích, ít nhất là hắn hiểu được đạo lý trên thế gian. Đầu óc được mở mang, mà không bị gò bó trong một suy nghĩ, một cái lòng giam.
"Ta tu Thâu đạo có hai hướng đi, thứ nhất cướp sinh mạng kẻ thù, thứ hai là trộm lấy cổ trùng. Trí đạo sẽ chuyên về suy tính. Tất cả đều nghiêng về một lưu phái đó là Luyện đạo."
Thiên Ca không có ý đi theo Luyện đạo, nhưng tất cả lưu phái đều lấy nó làm trung tâm.
Tu hành cần cổ trùng, khi thành tiên, tiên cổ là duy nhất. Để luyện được tiên cổ về trở về với Luyện đạo.
Những lưu phái hắn chọn đều thuộc loại thu lấy tài nguyên, dùng tài nguyên cho mục đích luyện cổ, cuối cùng là luyện ra con cổ mới. Từ con cổ này lại tiếp tục thu hoạch tài nguyên, cuối cùng là luyện cổ.
Tu nhiều lưu phái dẫn đến hệ lụy xung đột đạo ngân, lấy Biến Hoá đạo làm cán cân cân bằng.
"Kiếp trước ta có viết ra một thế giới tồn tại quỷ dị hoành hành, đồng thời tu sĩ cũng đáng sợ nốt. Nhân vật chính sẽ chủ tu Mộng đạo, tượng trưng cho không gian hắn bị khống chế. Kẻ này ta viết không hơn gì một con rối."
"không nghĩ đến một ngày ta lại có ý nghĩ tu hành lưu phái này.
"Mộng đạo nhốt người, mỗi người có một tân thái khác nhau. Kẻ tự giằng xé chính mình trong mộng, kẻ điên cuồng thoát ra để tìm lấy tự do."
"Còn kẻ lại âm u hơn, nhốt những kẻ bên trong trong mộng cảnh âm u hơn."
"Nếu muốn luyện, ta muốn gọi nó là Diễn Mộng cổ."
Thiên Ca mệt mỏi nằm trên giường, đôi mắt chầm chậm gập lại.
Ngày thương đội đến Thanh Mao sơn, đường đi đông nghìn nghịt người.
Thiên Ca như bao người lướt qua đám đông. Tất cả đều có mục tiêu của mình, hắn cũng như vậy.
Tại đây có rất nhiều gian hàng, cổ tài không kém phần kỳ lạ.
"Cổ trùng trị liệu ta cũng có rồi. Những loại như cổ trùng tấn công, ta cần suy nghĩ lại."
Tiếng mua bán vang lên liên hồi, Thiên Ca hoang mang phóng ánh mắt ra xung quanh.
Tại một gian hàng hắn nhìn thấy một cái lồng kính, bên trong là một con rết dài khoảng hai mươi xăng - ti - mét, toàn thân lấy màu xanh làm chủ đạo, những cặp chân lại lấy màu đen huyền bí làm màu sắc.
Thiên Ca vô thức hoảng hốt, bởi vì ngoài hình của nó gần giống với cổ Luyện Thiên hắn từng nghĩ ra. Nhưng hắn cũng thừa biết con cổ này hoàn toàn không phải là Thiên đạo gì cả.
"Ta hỏi con cổ này có tác dụng gì vậy?"
Thiên Ca sau đó nhẹ nhàng hỏi chủ gian hàng, người đó cũng niềm nở trả lời.
"Cậu nhóc đúng là có mắt nhìn, con cổ này tên là Huyền Thanh, thuộc về lưu phái nô đạo. Năng lực đặc biệt có lẽ là biến thành hình xăm, ký sinh trên cơ thể cổ sư."
Thiên Ca nhìn con cổ này, rồi lại nhìn chú quán. Ánh mắt của hắn chú ý tới những chiếc vẩy lấp lánh dưới ánh mặt trời.
"Không nói gì đến công dụng, riêng con cổ này cũng đã giống Cự Xử Kim Ngô đến tám chín phần. Dù chỉ mới nhất chuyển, thể hình cũng đã to bằng cánh tay của ta rồi, ta cũng có thể áp dụng cách Phương Nguyên từng sử dụng tương tự Cự Xử Kim Ngô."
"Khả năng ký sinh còn cần xem lại, nếu có thể ký sinh nửa người thì lại càng tốt."
Suy nghĩ một hồi, Thiên Ca quyết định mua lấy con cổ này.
"Con cổ này giá bao nhiêu."
Người bán thầm thở dài thất vọng, bì người mua đa phần hỏi giá xong chạy. Nhưng với trách nhiệm nghề nghiệp, hắn cũng chỉ có thể báo giá.
"Ba trăm tám mươi."
"Được!"
Vị cổ sư này bỗng giật mình, vì đây là vị khách đầu tiên của hắn. Vì xích mích với một nhân vật, hắn chỉ có thể phân ra bán một số con cổ phế phẩm, ai lại mua mấy thứ này chứ. Đây là lần đầu trong suốt ba năm hắn bán được hàng, nên vui vẻ không thôi.
"Cái gì cơ?"
"Ta nói là mua."
Thiên Ca cầm túi nguyên thạch, tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn. Đối phương cũng biết điều mà một tay giao tiền, một tay giao cổ.
"Thế quán có cổ phương không?"
"Ta có nhị chuyển lẫn tam chuyển."
Thiên Ca trầm ngâm một chút rồi hỏi: "Vậy giới thiệu ta xem những loại cổ phương đó đi."
"Huyền Thanh cổ này có ba phương hướng tiến giai. Thứ nhất là Bách Kính Huyền Thanh cổ, công dụng không rõ, nhưng những cổ sư lâu năm sử dụng một chiếc vẩy từ nó lại cảm thấy thoải mái lạ kỳ."
Thiên Ca trầm ngâm suy nghĩ, bàn tay vô thức đưa lên miệng xoa xoa cằm: "Công dụng giúp cổ sư cảm thấy sảng khoái? Xung đột đạo ngân có thể gây ra nhiều ảnh hưởng, vậy nên nói con cổ này có công dụng cân bằng đạo ngân? Lưu phái thật sự của nó là Biến Hoá đạo, không phải là Nô đạo?"
Một hồi, Thiên Ca lại hỏi: "Thế có cổ phương nhất chuyển của con cổ này không?"
"Phương hướng tiến giai thứ hai chuyên về hướng cuờng công, Huyền Sát Thanh Ngô. Nhược điểm là phòng thủ kém, dễ dàng chết trong chiến đấu. Bù lại tốc độ tiến công, cùng khả năng xuyên phá phòng thủ rất lớn."
Vị cổ sư bán hàng này rất tinh ý, hắn không vội đưa ra cổ phương nhất chuyển, mà giới thiệu những cổ phương còn lại. Thiên Ca thấy đối phương làm việc rất đạo đức.
Người bán bình thường sẽ không chần chừ đưa ra cổ phương nhất chuyển, tranh thủ kiếm lời. Nhưng kẻ này lại giới thiệu những cổ phương còn lại, cũng vì biết hắn Thiên Ca hỏi vậy, chính là muốn nhắm tới những phương hướng còn lại.
"Thế còn loại cuối cùng thì sao?
"Phương hướng cuối cùng có cho tiền cũng không ai dám luyện."
"Nó tà dị lắm sao?"
"Không phải, tài liệu để luyện ra cần tận bốn con cổ tứ chuyển. Ngươi tin được không? Chỉ là một con cổ nhị chuyển mà cần hao phí đại lượng tài nguyên thế này sao?"
Thiên Ca nghe xong gật gù. Hắn thật sự chẳng có niềm tin chính mình có thể tu hành đến tam chuyển, vậy nên cũng chỉ dám suy nghĩ đến bốn loại cổ phương này.
Cổ phương trên thị trường rẻ hơn cổ trùng gần gấp đôi. Vậy nên Ca cũng chỉ tốn một trăm tám mươi để mua cổ phương nhất chuyển, bảy trăm hai mươi để mua hai loại cổ phương nhị chuyển.
Số dư còn lại là một ngàn ba trăm tám mươi khối nguyên thạch, tiêu thêm hai trăm tám mươi mua một con cổ Đột Kích.
Thiên Ca cũng quay người rời đi, trước đó còn ngoáy lại hỏi:
"Ngươi tên gì?"
"Gọi ta là Chu Huyền được rồi."
Đăng bởi | vituchithuy |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 13 |