Luyện Huyết Kỳ
Chương 29: Luyện Huyết Kỳ
Kể từ đó, vào từ mờ sáng các đệ tử đều thấy Dạ Hành chạy bộ một vòng Ngoại môn. Chạy phía trước hắn luôn là một con tiểu Hồ ly lông trắng.
Đến đầu giờ Thìn lại thấy Dạ Hành ngồi tại bàn sao chép thư tịch dưới cây Đa già. Đúng giờ Dậu, Dạ Hành lại mang theo Tiểu Hồ trờ về phòng.
Ngày qua ngày, Dạ Hành như một con Ong chăm chỉ, ra ngoài từ sáng sớm, chiều tối mới về phòng.
Tiểu Hồ ly ban đầu rất tăng động, nó chạy khắp nơi quanh Thư Các. Nó hiếu kỳ quan sát tất cả mọi thứ, đôi khi lại làm tổ trên cây Đa già. Đến khi chơi mệt, nó lười biếng nằm ngủ trên bàn bên cạnh Dạ Hành.
Dạ Hành tuy mỗi ngày chỉ cần sao chép một quyển thư tịch trong tầng một nhưng hắn đến đây là để học kiến thức về dược lý nên hắn dùng phần lớn thời gian còn lại để học tập.
Khi kiến thức về dược lý tại tầng một đều đã được hắn xem xong. Hắn tiếp tục xin đọc các đan thư ở tầng hai lẫn tầng ba. Hắn từ nhỏ đã có khả năng nhớ rất tốt nên những kiến thức này hắn dùng thời gian khá ngắn đã xem xong.
Đến khi về phòng, Dạ Hành chỉ cần một canh giờ là lại có thể khôi phục linh khí đã mất trong khi sao chép công pháp.
Thời gian dần dần trôi qua hai năm. Dựa vào nguồn linh khí dồi dào của Thư Các, Dạ Hành cuối dùng đã tích lũy đủ linh khí để khai thông huyệt vị thứ ba trăm sáu mươi sáu trên cơ thể, cũng chính là huyệt vị cuối cùng của con người.
Hắn thuần thục dùng Thiên Linh Biến cùng Thăng Linh Quyết biến linh khí bên trong Đan Điền cùng tất cả các kinh mạch thành vô số kim châm nhỏ mà vô cùng cứng cáp.
Những Kim Châm linh khí này không ngừng phá vỡ chướng ngại, đả thông các vách ngăn tiên thiên bên trong cơ thể.
Sau khi khai huyệt hoàn tất, thân thể hắn lại một lần nữa tăng lên một mảng lớn. Tạp chất cũng được thanh lọc thêm một lần. Lượng linh khí bên trong cơ thể có thể chứa được tăng lên vô số lần.
Hơn nữa, tốc độ hấp thu linh khí của hắn tăng lên gấp mấy lần trước kia. Việc này giúp hắn rút ngắn thời gian luyện thể không ít.
Hôm nay, Dạ Hành chính thức tiến vào Luyện Huyết Kỳ.
Luyện Huyết Kỳ trở đi là giai đoạn rất hao tổn tài nguyên, Dạ Hành không thể nào nhàn rỗi như hai năm trước nữa. Hắn phải kiếm tài nguyên để có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện.
Dạ Hành bắt đầu dùng nhiều thời gian hơn trong việc luyện chế dược dịch, đan dược. Tuy hắn đã có rất nhiều kiến thức về đan đạo, nhưng biết là một chuyện còn việc luyện chế lại là một chuyện khác. Hắn cũng hao tốn không ít linh thảo trong bí cảnh mới trở nên quen tay, có thể chính thức trở thành một luyện dược sư cấp một.
Trong Luyện Huyết Kỳ, các tu sĩ phải dùng linh khí luyện ra tạp chất bên trong huyết dịch, cô đọng huyết dịch lại đến mức tối đa. Biến một thân huyết dịch thành khí huyết mà trong đó mỗi một giọt huyết dịch đều chứa một lượng linh khí tối đa.
Luyện Huyết Kỳ gồm mười tầng, khi luyện đến tầng thứ mười thì đồng nghĩa với việc khí huyết đã đạt đến cực hạn.
Còn việc tại sao lại mười tầng chính là kinh nghiệm những người đi trước đã đúc kết và truyền lại sau này. Đây cũng chính là dựa theo sức chịu đựng của cơ thể con người mà ra.
Mỗi một tầng luyện huyết đều khiến thân thể con người đạt đến cực hạn. Sau một thời gian thích ứng, giới hạn chịu đựng của thân thể tăng lên lại tiếp tục luyện huyết lần nữa, đến khi thân thể đạt cực hạn mới. Cứ như vậy mà tiếp tục đến lần thứ mười cũng chính là khi máu huyết trong cơ thể đạt đến cực hạn trong giai đoạn Luyện Thể mới thôi.
Điều này giúp cơ thể đủ khả năng chịu được áp lực để bước vào các cảnh giới cao hơn.
Có rất nhiều công pháp khác nhau để tinh luyện khí huyết, mỗi công sẽ có những ưu nhược điểm khác nhau cùng tốc độ luyện huyết khác nhau phụ thuộc vào thể chất của người đó.
Tuy Dạ Hành đã có Giả Linh Căn, nhưng hắn tìm tất cả công pháp bên trong Cổ Thư cùng Vân Sương phái cũng không tìm ra một công pháp tu hành thích hợp cho bản thân hắn. Hắn chỉ có thể không đi con đường thông thường mà dùng biện pháp thô bạo nhất để luyện huyết dịch trong cơ thể.
Hắn dùng Dẫn Huyết Thuật để dẫn huyết dịch không ngừng tẩm bổ Giả Linh Căn, muốn dùng tác dụng tinh luyện huyết dịch của quả cầu này để luyện huyết dịch. Giống như việc quả cầu hút lấy máu hắn khi còn ở bên trong bí cảnh.
Cách này không trải qua mười tầng Luyện Huyết, có thể nói gần giống như cách làm ban sơ của loài người khi mới biết tu luyện. Cách này nguy hiểm rất cao, rất dễ xảy ra việc tất cả huyết dịch đều bị rút cạn một lần dẫn đến các bộ phận khác trong cơ thể không chống đỡ nổi mà mất mạng ngay lập tức hoặc lực áp suất quá lớn khiến các kinh mạch bên trong cơ thể không chịu nổi áp lực mà vỡ nát.
Dạ Hành dám dùng cách này là bởi vì trong người hắn có quả cầu thủy tinh, không lo áp lực lớn mà vỡ nát kinh mạch. Hơn nữa hắn đã từng trải qua cảm giác này một lần, hắn tự tin bản thân có thể cắt đứt lực hút của quả cầu thủy tinh này khi cần thiết.
Kể từ khi Dạ Hành đem quả cầu trong suốt này tạo thành Giả Linh Căn bên trong cơ thể. Nó chưa từng hấp thụ lấy huyết dịch của hắn. Lần này là hắn chủ động dẫn huyết dịch đến đưa tặng cho quả cầu tủy tinh này.
Mỗi lần hắn dùng Giả Linh Căn để hấp thụ huyết dịch đều khiến cho máu huyết trong người chỉ còn một phần rất nhỏ.
Hắn phải dùng Tạo Huyết Đan để bổ sung huyết dịch, nhưng cho dù có đan dược, linh khí dồi dào. Hắn cũng phải mất một tháng thời gian mới có thể hồi phục và tiến hành lần tiếp theo.
Điều khiến cho hắn có chút nhục chí là, mỗi lần tiến hành áp súc huyết dịch bằng Giả Linh Căn chỉ có thể tạo thành ba giọt tinh huyết đọng lại bên trong.
“Không biết đến khi nào ta mới có thể cô đọng xong một thân huyết mạch đây”. Dạ Hành than thở trong lòng.
Theo thời gian, Dạ Hành càng ngày càng khống chế tốt lượng huyết dịch để cung cấp cho Giả Linh Căn, có thể cắt đứt lực hút của Giả Linh Căn đối với huyết dịch bên trong cơ thể khi cần thiết. Không còn dùng toàn thân huyết dịch để rồi rơi vào trạng thái suy yếu như trước nữa.
Mỗi lần hắn chỉ dùng một phần ba huyết dịch, đến khi Giả Linh Căn vừa cô đọng thành một giọt tinh huyết hắn liền dừng lại. Cách này khiến hắn không rơi vào trạng thái suy yếu quá mức và kéo dài. Còn giúp khả năng phục hồi của cơ thể nhanh hơn.
Về sau, cơ thể hắn thích ứng và tăng trưởng khá nhanh. Sau nhiều lần cô đọng huyết dịch, cơ thể hắn càng hồi phục nhanh hơn. Lượng huyết dịch mới được cơ thể tạo ra cũng chất lượng cao hơn.
Hắn chỉ còn mất vài ngày đã có thể cô đọng huyết dịch một lần, mà mỗi lần tinh huyết được tạo thành lại càng nhiều hơn. Từ một giọt ban đầu, về sau đã lên đến hai giọt rồi tới ba giọt trong một lần cô đọng huyết dịch.
Sau ba năm chép sách, Dạ Hành đã có lần đầu tiên xuống núi. Hắn một mình tiến vào Mai Lâm Thành.
Thành này vẫn như tám năm trước, vẫn là thành lớn nhất của Trường Thanh Quốc, vẫn là nơi giao thương chính của các thôn bên trong Mai Lâm với bên ngoài.
Dạ Hành đi vào một cửa hàng khá lớn. Trên tấm biển cửa hàng có ghi hai chữ “Vạn Minh” rất bắt mắt. Hắn vẫn nhớ lần trước, Lôi lão đã đến đây để bán vật phẩm.
Bên trong có khá nhiều người đang tiến hành chọn lựa, mua bán các loại vật phẩm. Đồ vật bên trong cũng rất hỗn tạp. Có đan dược, có linh thảo, có linh huyết yêu thú, có binh khí, vật liệu luyện khí… Hầu như cái gì cũng có.
Dạ Hành vừa bước vào cửa tiệm đã có một nữ tử niềm nở tiến tới chào hỏi.
“Kính chào khách quan, chào mừng ngài đến với cửa tiệm của Vạn Minh Thương Hội. Ta là nhân viên phục vụ trong tiệm. Không biết ta có thể giúp gì cho ngài?”.
Dạ Hành cũng không dài dòng mà nói.
“Ta muốn bán đan dược”.
Nghe người thiếu niên này nói muốn bán đan dược, thiếu nữ liền dẫn Dạ Hành đến bên cạnh quầy tính tiền. Lên tiếng kêu gọi.
“Đại nhân, vị khách quan này muốn bán đan dược”.
Một ông lão chống gậy từ bên trong đi ra, nhìn bộ dáng như đã gần đất xa trời.
“Ngươi muốn bán đan dược gì? Đem ra đây đi”.
Dạ Hành lấy ra năm bình đan dược.
“Đây là một bình Hồi Khí Đan cấp một, trong bình có mười viên. Ta muốn bán tất cả, không biết có thể bán được giá bao nhiêu”.
Ông lão mở nút đậy trên miệng bình. Lấy ra một viên quan sát.
“Hồi Khí Đan này tuy chỉ là đan dược cấp một nhưng người luyện chế chắc chắn là một người rất tinh thông về dược lý, hơn nữa thủ pháp vô cùng thuần thục nên mới luyện chế ra được đan dược tinh phẩm này.
Một viên Hồi Khí Đan trên thị trường có một viên hạ phẩm linh thạch, nhưng đây là tinh phẩm Hồi Khí Đan nên ta ra giá gấp đôi. Thế nào?”.
“Thành giao”. Dạ Hành cũng không dài dòng dây dưa.
Nhận lấy hai mươi viên hạ phẩm linh thạch, hắn hỏi thêm giá của một số linh thảo rồi rời đi.
“Hôm nay ta bận, ngày mai ta lại tới mua đồ”.
“Khách quan đi thông thả, nhớ ghé ủng hộ chúng ta a”. Thiếu nữ nói với theo sau lưng.
Sau khi ra khỏi cửa tiệm Vạn Minh Thương Hội, Dạ Hành còn đến bốn cửa hàng của bốn nhà có tiếng khác nhau để bán thử Hồi Khí Đan. Các đan sư của các cửa hàng này đều chỉ đánh giá đan dược của hắn là Cực Phẩm, chỉ ra giá mười lăm hạ phẩm linh thạch cho một bình đan dược mười viên.
Hôm sau, Dạ Hành trở lại cửa hàng của Vạn Minh Thương Hội bán thêm bốn bình Hồi Khí Đan.
Linh thạch bán được bị hắn tiêu hết ngay sau đó. Hắn mua một thanh kiếm tinh phẩm, tinh huyết của các loại yêu thú và rất nhiều linh thảo. Tất cả đều là cấp một.
(Đan dược được chia làm bốn cấp bậc chính là Linh Đan, Thánh Đan, Đế Đan, Chí Tôn Đan.
Linh Đan được chia thành chín cấp nhỏ.
Thánh Đan chia thành Thánh Vương Đan, Thánh Hoàng Đan.
Đế Đan chia thành Đại Đế, Đế Tôn.
Mỗi cấp nhỏ lại được chia thành năm phẩm: hạ phẩm – trung phẩm - thượng phẩm - cực phẩm – tinh phẩm.
Vũ khí cùng trận pháp cũng được chia tương tự như đan đạo).
Đăng bởi | lnty26091996 |
Thời gian |