Lục Trưởng Lão Phản
Chương 34: Lục Trưởng Lão Phản
Phi hành thú vừa mới ra khỏi phạm vi Vân Sương phái chưa được bao lâu liền bị mất khống chế. Buộc phải đáp xuống một dãy núi gần đó.
Vừa đáp đất, bốn người liền lấy ra vũ khí, nhanh chóng tiến vào trạng thái chiến đấu.
Bọn họ đoán không sai. Mấy trăm kẻ địch từ khắp các hướng đang kéo về phía họ.
“Quả thật có bẫy, chắc hẳn chúng ta mới là mục đích chính của bọn chúng”. Lam Đao nói.
“Nhìn trận thế, bọn chúng chắc chắn đã chuẩn bị từ lâu”. Cổ Đồng nói.
Nguyệt Nữ vẫn đang tập trung tinh thần quan sát khắp nơi. Chỉ thoáng chóc, nàng liền đưa ra được giải pháp.
“Nơi có địch nhân yếu nhất chính là hướng rời xa Vân Sương phái. Xem ra bọn chúng muốn ép chúng ta rời xa Vân Sương phái. Chứng tỏ bọn hắn đang kiên kỵ Đại trưởng lão. Muốn giảm động tĩnh xuống mức thấp nhất.
Nếu như chúng ta cường công để trở về Vân Sương phái thì khả năng cao sẽ có cao thủ bất chấp ra tay.
Chi bằng chúng ta hãy thuận theo ý muốn của bọn chúng, rời xa Vân Sương phái để bọn chúng lơ là cảnh giác. Sau đó tìm cơ hội đột phá vòng vây”.
Bốn người dựa theo kế hoạch mà Nguyệt Nữ đề ra tiến hành. Bọn họ chậm rãi di chuyển cùng nhau, từ từ cách xa Vân Sương phái.
Như Nguyệt Nữ dự đoán, trong quá trình này. Bọn họ không bị công kích quá mức nghiêm trọng. Chỉ là các cuộc công kích nhằm quấy rối, hao tổn linh lực của bọn họ mà thôi.
Ba hộ vệ của Nguyệt Nữ, Lam Đao, Cổ Đồng đang định tiến tới giải cứu thì bị mười mấy kẻ bịt mặt chặn đánh.
Cuộc chiến này diễn ra khốc liệt hơn đám người Nguyệt Nữ bên dưới rất nhiều.
Ba hộ vệ thấy những chủ tử bị vây chặt như nêm cối, không tiết hết thảy muốn phá vây đến giải cứu. Bọn họ như lâm vào trạng thái điên cuồng, khiến đám người bao vây rất vất vả.
Qua một khắc đồng hồ vẫn chưa phá vỡ vòng vây. Ba người hộ vệ không do dự ăn vào Cuồng Bạo Đan.
Đan này khiến bọn hắn lâm vào trạng thái cuồng bạo. Thiêu đốt tinh huyết để nâng cao thực lực.
Từ Linh Vụ Kỳ tăng hai bậc đến Linh Hải Kỳ đỉnh phong.
Mười mấy kẻ Linh Vụ kỳ nhanh chóng bị đánh bại, khiến cho đám người Linh Hải Kỳ đỉnh phong phải tham chiến.
Nhưng bọn hắn nhanh chóng phát hiện, một hộ về trong trạng thái cuồng bạo có thể đánh ba bốn kẻ cùng cấp khác.
Bên dưới, bốn người Nguyệt Nữ cũng chớp cơ hội phá vây.
Những kẻ Khải Linh Cảnh bị bọn người Nguyệt Nữ tiêu diệt dễ dàng, không thể cản bước được nàng.
Nguyệt Nữ nhanh chóng dẫn đầu bốn người phá vỡ vòng vây phía trong, đụng đến đám người Hư Linh Cảnh bên ngoài.
Bọn chúng đã chuẩn bị rất kỹ càng. Mấy trăm Hư Linh Cảnh chỉ để bắt bốn người.
Bốn người cũng không hề chần chừ mà lao lên. Bọn họ phải trân trọng khoảng thời gian mà các hộ vệ đã dành cho này.
Lam Đao hai tay cầm đại đao lao thẳng vào đám người. Hắn muốn cứng rắn xẻ đôi vòng vây.
Theo sau Lam Đao là Đại Thụ, trên tay vô số ám khí băn tung tóe khắp nơi. Khiến công kích của kẻ địch không thể phối hợp như ý.
Lam Đao bộc phát ra tốc độ cùng lực lượng của một Hư Linh Cảnh đỉnh phong. Một vài kẻ đứng chắn phía trước có tu vi kém hơn đã bị hắn một đao chém chết. Máu tươi văng ra tứ phía, dọa lui không ít người.
Cổ Đồng cũng không chậm trễ tiến lên che chắn cho Đại Thụ. Hắn một tay cầm khiên lớn, một tay cầm đại chùy chắn hết các công kích của kẻ địch.
Đại Thụ sẽ nhân khi kẻ địch đang ra chiêu công kích mà bắn ám khí. So về giết địch, Đại Thụ tự nhiên trở thành kẻ có hiệu suất cao nhất.
Nguyệt Nữ thì như u linh, nàng dùng tốc độ siêu việt của mình mà quấy rồi vòng ngoài. Khiến kẻ địch không thể hoàn toàn tập trung vào ba người Lam Đao.
Nếu có kẻ sơ xuất, Nguyệt Nữ nhanh chóng tiễn hắn một đoạn đường.
Bốn người phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn. Khiến địch nhân không kịp trở tay. Trong một thời gian ngắn đã tổn thất hơn ma mươi người.
Bọn hắn đành phải thay đổi chiến thuật, chia binh làm hai. Một phần tập trung công kích Nguyệt Nữ, phần còn lại thì đối phó bộ ba Lam Đao.
Bọn họ không thể phối hợp nhịp nhàng như bốn người Nguyệt Nữ, chỉ có cách lấy nhân số nhiều gắp mấy lần của mình đẻ bù vào. Muốn dùng nhân số tiêu hao đến chết đám người Nguyệt Nữ.
Nguyệt Nữ thấy kẻ địch thay đổi chiến thuật, nàng liền nhanh chóng kéo xa khoảng cách với bộ ba Lam Đao.
Nàng thoát ẩn thoát hiện, khiến đám địch nhân phải rất vất vả mới có thể lấp kín vòng vây.
Đột nhiên, bọn hắn phát hiện Nguyệt Nữ đang bên ngoài vòng vây. Nàng đột nhiên tăng tốc bỏ chạy về một phía khác, nhanh chóng bỏ xa đám người phía sau.
Gã thủ lĩnh lập tức hét lớn.
“Hư Linh đỉnh phong lập tức theo ta đuổi theo. Không được để nàng ta chạy thoát”.
Không thể làm gì khác, gã thủ lĩnh đành phải điều thêm cao thủ đang vây giết bộ ba Lam Đao sang truy bắt Nguyệt Nữ. Dù sao Nguyệt Nữ cũng là người quan trọng nhất trong đám người này. Chỉ cần bắt được Nguyệt Nữ thì ba người Lam Đao cũng không còn tác dụng nhiều.
Nguyệt Nữ cùng một đám địch nhân nhanh chóng biến mất trong tầm mắt Lam Đao.
Đội ba người Lam Đao cũng giảm áp lực hơn nhiều, kẻ địch chỉ có còn lại khoảng năm mươi người nhưng lại chí có sáu cao thủ đỉnh phong Hư Linh Cảnh tọa trấn.
Thấy được cơ hội. Công kích của ba người Lam Đao trở nên kịch liệt hơn, muốn thử đột phá vòng vây.
Tuy đội ba người Lam Đao chỉ có ba người, nhưng bọn họ đều là Hư Linh Cảnh trung kỳ, chiến lực cũng ngang hàng với sáu Hư Linh Cảnh đỉnh phong tại nơi này.
Hai bên đều lầm vào khổ chiến. Đột nhiên, Nguyệt Nữ xuất hiện từ sau một tảng đá cách bọn người Lam Đao không xa.
Nàng cầm một cây roi dài màu hồng, công kích bất ngờ về kẻ địch.
Địch nhân bị đánh trở tay không kịp, thương tổn thảm trọng. Vòng vây xuất hiện vô sỗ kẻ hở.
Sáu tên Hư Linh Cảnh đỉnh phong cũng bị nàng ép đến mức không thở nổi. Rất nhanh đã có kẻ ngã xuống đầu tiên, rồi đến kẻ tiếp theo.
“Nàng là Linh Tuyền cao thủ, chạy mau”.
Một kẻ Hư Linh Cảnh đỉnh phong hét lớn vời đồng bọn rồi chia nhau ra chạy trốn.
Tốc độ của Nguyệt Nữ quá nhanh, lại xuất ra bản lĩnh chân chính. Nàng nhanh chóng đuổi kịp kẻ địch rồi nhanh chóng tiêu diệt.
Đây là lần đầu tiên nàng xuất ra binh khí cùng với tu vi Linh Tuyền Kỳ. Ba người Lam Đao cũng biết là lúc cường công nên ai nấy đều xuất ra bản lĩnh ẩn giấu, nhanh chóng tiêu diệt toàn bộ kẻ địch.
Sự xuất hiện này làm kẻ địch vô cùng bất ngờ. Ba người Lam Đao cũng không khác mấy.
“Sư tỷ, sao ngươi lại xuất hiện ở đây, người vừa nảy là?”.
“Là một Hư linh của ta thôi”. Nguyệt Nữ nói.
“Tuyệt diệu, không hổ là sư tỷ của ta”. Đại Thụ cười nói.
“Ngươi im lặng mà tiêu diệt địch nhân đi”. Nguyệt Nữ không vui nói với Đại Thụ.
Kẻ địch còn lại chưa đến năm mươi người đã nhanh chóng bị bốn người tiêu diệt.
Nguyệt Nữ dẫn đầu tiến vào sâu bên trong Mai Lâm.
“Sao chúng ta không về thông báo cho chưởng môn”. Cổ Đồng hỏi.
“Yên tâm, môn phái có chưởng môn cùng Đại trưởng lão tọa trấn thì sẽ không có chuyện gì xảy ra được. Việc của chúng ta là nhanh chóng tìm được Dạ Hành”.
Nghe Nguyệt Nữ nói tự tin như vậy, ba người cũng không ý kiến gì thêm”.
Trên đỉnh Vân Sơn, đại sảnh của Vân Sương phái. Lục Trưởng lão dẫn theo một đám người bao vây Vân Sương phái.
Kẻ đến mang theo khí thế hùng hổ dọa người. Như muốn trấn áp toàn bộ Vân Sương phái.
Một vị nữ Trưởng lão đứng cạnh Vân Quang tức giận mắng to.
“Khâm Thành, không ngờ ngươi lại bắt tay với người ngoài để mưu hại môn phái”.
“Lão Tứ, ngươi không hiểu. Ta là vì môn phái tìm một con đường sống mà thôi”. Lục Trưởng lão nói.
“Một con đường sống? Ngươi phản bội môn phái, dẫn theo kẻ địch đánh đến tận sơn môn chúng ta còn dám mở miệng ra nói ngươi vì môn phái sao?”. Tứ Trưởng lão hét lớn.
“Đã đến nước này, ngươi còn giả bộ nhân nghĩa cho ai xem? Chẳng phải là muốn nhờ ngoại lực để đoạt quyền thôi sao?”. Ngũ Trưởng lão có chút khinh thường nói.
Bị chỉ trích ngay mặt, Lục Trưởng lão cũng không có phản biện. Hắn nhìn mọi người cùng chưởng môn nói.
“Hừ, ta giả nhân, giả nghĩa thì sao? Chúc vị Chưởng môn này chẳng phải nên thuộc về ta sao? Ta chỉ nhận lấy thứ thuộc về mình là sai sao?”. Lục Trưởng lão nói với phong thái đương nhiên.
“Lấy thứ thuộc về ngươi? Ngươi xứng sao?”.
Một giọng nói thanh thúy, nhẹ nhàng nhưng tràn đầy sự khinh thường vang lên bên tai của tất cả mọi người. Thanh âm này giống như có ma lực, nó quanh quẩn trong không gian không tiêu tan.
Thất Trưởng lão một thân mang y phục màu hồng phấn, xen kẽ những đường vân xanh nhạt của màu trời. Nàng từ động phủ sau núi chậm rãi bước đến nơi mà các Trưởng lão và Chưởng môn Vân Sương phái đang đứng. Nàng nhẹ nhàng thanh thoát như một đám mây giữ không trung đang theo gió mà đến. Khi nàng tiến đến gần, một làn hương thơm tươi mát từ vô số linh thảo lan truyền đến mọi người.
Đăng bởi | lnty26091996 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |