Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng sinh

Tiểu thuyết gốc · 2737 chữ

Địa cầu, an nam quốc, nam thành

Trên nóc một căn biệt thự xa hoa bên song tiền, một thiếu niên gương mặt có phần thanh tú, làn da ngâm đen, tuổi ước chừng mười bảy mười tám, đang ngồi nhìn trời sao đêm.

Tay cầm hồ lô có phần cổ xưa, khẽ hớp một ngụm rượu, buồn bã suy tư.

"Mười tám năm a, trọng sinh đã được mười tám năm, thật sự là, haizz!"

Mười tám năm trước hắn từ tu chân giới trọng sinh đến địa cầu, ba tuổi thì mẹ bệnh mất, năm tuổi ba hắn cũng buồn bã ra đi theo.

Hắn hiển nhiên thành cô nhi đầu đường xó chợ, với ký ức vạn năm tu tiên thì hắn có lợi thế tu luyện từ nhỏ, mà tại cái tinh cầu còn không thể xếp vào tu chân tinh cấp 1 này thì không có gì lạ là hắn tu luyện nhiều mà công ít.

Hắn tu luyện đến năm tám tuổi đến luyện khí tầng ba đỉnh phong, may mắn năm đó địa cầu thức tỉnh linh khí lần thứ nhất, sau khi linh khí thức tỉnh, hắn dùng năm năm thời gian tu luyện đến luyện khí tầng chín đỉnh phong.

Lúc này, địa cầu thức tỉnh lần hai, hắn lại dùng năm năm, tức là bây giờ, hắn mười tám tuổi, tu vi luyện khí tầng mười lăm đỉnh phong, cũng là cực hạn luyện khí, kế tiếp cần trúc cơ.

Mười tám năm luyện khí đỉnh phong, tốc độ tu luyện này ở tu chân giới không thể coi là chậm, nhưng với tư cách đại nặng trùng sinh thì nó lại chậm không thể chịu được.

Những năm gần đây hắn sưu tập không ít tài liệu để trúc cơ, tài liệu trúc cơ đan thì đã đủ, chỉ còn thiếu tài liệu chế tạo bán pháp bảo mà công pháp tu luyện yêu cầu.

"Vô song kiếm quyết"

Vô song kiếm quyết là công pháp chủ tu của hắn đời này, công pháp yêu cầu lúc trước đột phá trúc cơ luyện ra vô song kiếm phôi, vô song kiếm phôi là một loại pháp bảo bán thành phẩm, vì tu vi luyện khí không thể luyện chế pháp bảo.

Mà vô song kiếm phôi chỉ là bán pháp bảo mà thôi, tuy là bán pháp bảo nhưng ở giai đoạn trúc cơ này cũng như cọng gân gà, sau khi luyện chế thành sẽ phải bỏ ra một phần chân nguyên ngày đêm bồi bổ cho nó, mà lại không thể dùng diệt địch, thật sự là vô cùng nguy hiểm, nó đồng nghĩa với việc lúc nào hắn cũng mất đi một phần thực lực.

Mà tác dụng chỉ hiện lên khi hắn kết đan, dùng đan hoả luyện thành chân chính pháp bảo, lúc này pháp bảo được uẩn dưỡng từ trúc cơ đến bấy giờ sẽ làm cho độ phù hợp và sức mạnh của pháp bảo cao hơn những pháp bảo vừa luyện ra.

Cộng Thêm sự nghịch thiên của vô song kiếm quyết, lúc này hắn có thể quét ngang đồng cấp rồi, mà lúc nguy hiểm nhất là giai đoạn trúc cơ, tu vi suy giảm nghiêm trọng, nhưng đây là địa cầu, người tu chân rất ít nên hắn mới quyết định tu công pháp này.

Nhưng bây giời hắn đang rất lo lắng, vì trải qua hai lần linh khí thức tỉnh, hắn mơ hồ cảm thấy bất an, cổ bất an này đến từ thế giới chi linh, có lẽ thế giới chi linh cảm giác được đại kiếp nên đang cố gắng tăng thực lực của nhân loại lên.

Vì lẽ đó hắn cần phải nhanh chóng trúc cơ rồi kết đan, lúc đó hắn mới có một chút an tâm sống qua đại kiếp, dù hắn không biết đại kiếp đến từ đâu.

Lê Minh là tên đời này của hắn, còn tên kiếp trước của hắn cũng không còn quan trọng nữa, đã rất lâu rồi không ai gọi tên kiếp trước của hắn nữa.

"Reng, reng, reng"

Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang suy nghĩ của hắn.

Bắt máy, đầu bên kia vang lên giọng một người đàn ông trung niên khàn khàn.

"Lê tiên sinh, có tung tích của tài liệu ngày căn dặn"

Đầu bên kia vang lên tiếng nói của trần lão đại, lão đại của hắc đạo nam thành, sau khi bị Lê Minh vã mặt mấy lần thì quy thuận theo hắn.

"A, nói rõ ràng xem"

Lê Minh nhàn nhạt hỏi.

"Theo tin tức từ Thiên Địa các, ba ngày sau ở cần thơ có một buổi đấu giá, trong đó có một nhánh vạn năm huyết thụ"

Trần lão đại vui mừng nói.

"Vạn niên huyết thụ, ngươi nói là sự thật"

"Tiên sinh minh giám, tất cả đều là sự thật"

Lê Minh gương mặt vui mừng không thể che dấu, nếu là vạn năm huyết thụ thì tài liệu luyện kiếm phôi đã đủ, hắn có thể tập trung trúc cơ.

Nghĩ đến đây hắn vui mừng nói.

"Được, ngươi sắp xếp hai ngày sau đi cần thơ đấu giá"

Đầu bên kia vang lên tiếng " vâng " của trần lão.

Gác máy, hắn suy tư không biết lần này tin tức thật giả thế nào, hắn phải đi một chuyến xem sao.

Rời khỏi nóc biệt thự, hắn trở về phòng nghỉ ngơi, hắn bây giờ đang áp chế tu vi nên không cần thiết tu luyện.

Hai ngày sau, một chiếc BMW đậu trước của biệt thự của hắn, trần lão cung kính mời hắn vào xe.

Ở ghế tay lái, một gã trung niên ước chừng bốn mươi lăm tuổi, toàn thân tây trang màu đen, gương mặt mang theo vẻ nịnh nọt nói:

"Lê tiên sinh, lần này chúng ta đi cần thơ đấu giá vật kia e rằng không phải đơn giản bắt tới a"

Lê Minh nheo mắt, cười lạnh nói:

"Sao, có rất nhiều người chú ý tới vật kia sao"

"Đúng vậy a, theo như Thiên địa các bên kia nói, lần này không ít thế lực chú ý vật kia, ẩn môn cũng sẽ tham dự"

Trần Bình( là tên của trần lão đại) nói.

Ẩn môn a, Lê Minh cười khổ không thôi, huyết thụ là tình thế bắt buộc cho dù cướp hắn cũng phải bắt tới tay.

Về phần độ tin cậy của tin tức hắn không có nghi ngờ, thiên địa các bên kia, là thế lực vô cùng bí ẩn, không ai biết các chủ là ai, tu vi thế nào nhưng không có thế lực nào nguyện ý trêu chọc, mà thiên địa các lại không phân tranh với thế tục, chỉ buôn bán tin tức mà thôi.

Hầu như các tin tức từ thiên địa các xuất đều có tỉ lệ chính xác rất cao, thật sự khiến người khác cảm khái không thôi.

Còn ẩn môn thì khỏi phải nói, có thể là tông môn tu võ cũng có thể là tông môn tu chân, nhưng có một điểm chung là ẩn môn rất ít xuất hiện trước người thường và thực lực sâu không lường được.

Theo hắn biết xung quanh nam thành không có tông môn tu chân, thế thì ẩn môn tham gia lần này đấu giá có lẽ tu võ tông môn, nếu là như vậy hắn cũng có phần nắm chắt.

----

Sau hai tiếng Lê Minh cùng trần bình cũng đến cần thơ, trực tiếp đến một khách sạn sa hoa gần nơi đấu giá, trần bình thuê hai phòng cao cấp gần nhau để tiện xử lý công việc.

Hôm sau, mười một giờ, buổi đấu giá.

Trần bình cùng Lê Minh sau khi đưa phiếu vào cổng tiếp nhập buổi đấu giá, Lê Minh trực tiếp tìm một góc khuất ngồi xuống lẵng lặng chờ đợi buổi đấu giá bắt đầu.

Những người hôm nay tham gia đấu giá đều có lai lịch, không giàu cũng sang, thân gia đều không dưới trăm tỷ, còn lại một phần là võ đạo thế gia.

Lê Minh quan sát xung quanh, cảm ứng được không ít khí tức đạt tới tiên thiên cảnh giới, tiên thiên là cảnh giới võ đạo.

Võ đạo cảnh giới được chia làm: nội kình, hậu thiên, tiên thiên.

Ba cảnh giới võ đạo tương ứng với luyện khí tầng ba, tầng sáu và tầng chín của tu chân giả.

Mà lúc này hắn cảm ứng được hơn mười cổ hơi thở tiên thiên đỉnh phong, tiên thiên trung và hậu kỳ cũng hơn hai mươi, có thể tập hợp số lượng tiên thiên võ giã đông đảo như vậy xem ra chỉ có ẩn môn mà thôi.

Mà đám võ giã này chia làm ba phe, số lượng võ giã gần như tương đồng tạo nên thế cân bằng vô cùng vi diệu, mà Lê Minh thì từ đầu đã thu liễm khí tức nên không ai nhận ra hắn là một tên tu chân giả cả.

Qua chừng ba mươi phút, cảm giác số lượng người đã đến đông đủ, người chủ trì buổi đấu giá chậm ra đi ra.

Thế lực tổ chức buổi đấu giá hôm nay là một trong tứ đại gia tộc ở cần thơ, nguyễn gia.

Nguyễn thành, là gia chủ nguyễn gia đời này, tu vi tiên thiên đỉnh phong, cũng xem như là cường giả nhất lưu ở nam thành.

"Cám ơn chư vị bằng hữu, đồng đạo đã đến đây tham dự buổi đấu giá ngày hôm nay, nguyễn mỗ sẽ không nhiều lời nữa, buổi đấu giá hôm nay chính thức bắt đầu"

"Vật phẩm đầu tiên hôm nay, trung phẩm linh khí, bạch lang trảo, được luyện chế từ cự trảo của bạch lang yêu thú cấp 1, thuộc dạng công kích linh khí, giá khởi điểm một tỷ"

Lời nói vừa dứt toàn trường xôn xao.

"Trung phẩm linh khí a, thật sự là bạo tay mà, mới món đầu đã là linh khí trung phẩm rồi"

Linh khí chia làm bốn cấp : sơ, trung, thượng và cực phẩm. Là vũ khí thường dùng của tu chân giã giai đoạn luyện khí kỳ và võ giả tiên thiên trở xuống.

"Một tỷ"

"Một tỷ rưỡi"

"Hai tỷ"

Cuối cùng món này linh khí bị một lão già tiên thiên hậu kỳ mua lại với giá ba tỷ hai.

Sau đó liên tiếp mấy món đồ vô cùng trân quý nhưng không lọt vào mắt Lê Minh, tới lúc hắn có phần không chờ được thì tiếng của người chủ trì vang lên.

Vật phẩm tiếp theo, một đoạn vạn năm huyết thụ được đào từ trong một di tích thượng cổ.

Dứt lời một tên đại vác một đoạn cây lên sân khấu, đoạn cây dài chừng hai mét, rộng chừng một gan tay, rõ ràng đây chỉ là một nhánh cây không đầy đủ.

Nhưng Lê Minh nhìn nhánh cây không kiềm chế được kích động, cái gì mà vạn năm huyết thụ, rõ ràng là trấn linh thần mộc, một trong tam đại thần mộc tu chân giới, chỉ có thể ngộ không thể cầu.

Trấn linh thần mộc, toàn thần huyết hồng, khi luyện chế pháp bảo có thể khắc chế tà vật và còn theo công kích linh hồn, là tài liệu đỉnh cấp chế tạo pháp bảo.

Nhìn đoạn này khúc gỗ, ít nhất cũng có tuổi thọ vạn năm, thật sự vô cùng hiếm thấy a.

Mọi xung quanh ồn ào nghị luận, tam đại võ đạo thế gia cũng không thể ngồi yên.

"Trần trưởng lão, người cảm thấy thế nào"

Một người thanh niên mi thanh mục tú gương mặt có phần tái nhợt nhìn lão giã bên cạnh hỏi.

"Nhị công tử, đoạn gỗ có lẽ không sai, gia tộc lần này nhất định phải có được nó".

Lão già nhìn thanh niên nói có phần cung kính. Hắn là trưởng lão ngoại môn kim đao môn, tu vi tiên thiên sơ kỳ, còn thanh niên này là nhị đệ tử của đại trưởng lão.

Lần này tông môn phái bốn nội môn trưởng lão cùng không ít ngoại môn trưởng lão tham gia buổi đấu giá này chỉ vì muốn đoạt tới tay đoạn này vạn năm huyết thụ.

Bốn lão già phía sau cũng gật đầu biểu thị đồng ý, trong mắt nhìn đoạn gỗ có phần lửa nóng.

Mà tình trạng như thế cũng xảy ở hai đám người còn lại.

"Vạn năm huyết thụ, một trăm linh thạch hạ phẩm"

Khối này khúc gỗ vô cùng trân quý, tức nhiên không thể dùng tiền mua được, mà phải dùng linh thạch trao đổi, người bình thường sẽ không có linh thạch, vì vậy mục điều đổ dồn về tam đại ẩn môn.

Từ khi linh khí thức tỉnh, một vài mỏ linh thạch được phát hiện, hiển nhiên những mỏ linh thạch này đều được các siêu cấp tông môn quản lý, các môn phái nhỏ chỉ có thể trao đổi số lượng có hạn.

Nghe đến đây, Lê Minh âm thầm thở dài, linh thạch hắn có nhưng chỉ vài chục khối cướp được của vài con mồi lạc đàn, nhưng không nhiều, hiển nhiên muốn đấu được khối này khúc gỗ là điều không thể.

Hắn còn có không ít đan dược, nhưng xem tình hình e rằng khó mà trao đổi rồi.

"Một trăm năm mươi khối"

Lão già kim đao môn hét lớn.

"Haha, định dùng một trăm năm mươi khối mua cái này vạn năm huyết thụ kim huynh có phần vọng tưởng a"

Một vị trung niên trong đám võ giả thứ hai lớn tiếng cười nói.

"Hai trăm khối"

Trung niên nhân hô.

Một trung niên mỹ phụ trong đám võ giả thứ ba cất tiếng nói :

"Ba trăm khối"

Tình thế rơi vào giằng co giữa tam đại ẩn môn.

Lúc này trần bình thấp giọng nói bên tai Lê Minh.

"Người gọi là kim huynh kia là đại trưởng lão kim đao môn, người trung niên trong đám võ giả thứ hai là trần phong đại trưởng lão của bạch sơn cốc, mỹ phụ còn lại là đại trưởng lão của thiên âm môn, cả bả đều là người thành danh đã lâu trong ẩn môn."

Lê Minh gật đầu âm thầm tính toán xem chiến lực bọn người này, đám người này cao nhất tiên thiên đỉnh phong ngang với linh khí tầng chín mà thôi, hắn bây giờ là luyện khí tầng mười lăm đối phó bọn người này có phần nắm chắt.

Đều quan trọng là phải làm gọn gàng tránh phiền phức về sau, dù sau thì sau khi trúc cơ hắn phải bỏ ra một phần chân nguyên nuôi dưỡng vô song kiếm thai nên phải thật cẩn thận tránh lật thuyền trong mương a.

Lúc này đấu giá bắt đầu gay gắt ba nhà không ai nhường ai.

"Một ngàn khối, nếu hai người các ngươi báo giá cao hơn thiên âm môn chúng ta từ bỏ"

Mỹ phụ trung niên nghiến răng báo ra cái giá kinh người, thiên âm môn chủ tu âm luật, mà khối này vạn năm huyết thụ là tài liệu chế đàn vô cùng quý hiếm khiến cho thiên âm môn là tình thế bắt buộc.

Sau khi người thiên âm môn báo ra cái giá này hai phái còn lại đều lâm vào trầm tư.

"Thiên âm môn ra giá một ngàn khối còn vị nào ra giá cao hơn không"

"Một ngàn khối lần thứ nhất"

"Một ngàn khối lần thứ hai"

"Một ngàn khối lần thứ ba, thành giao"

Rốt cuộc khối này khúc gỗ rơi vào tay thiên âm môn.

Người thiên âm môn mừng rỡ, mà hai phái còn lại thì âm trầm ánh mặt lộ hung quang, thì thầm to nhỏ gì đó.

Nhìn thấy cảnh này Lê Minh cười lạnh.

"Trần bình, ngươi về trước đi ta có việc cần xử lý không cần theo ta"

Trần bình nhìn biểu tình của Lê tiên sinh thầm rùng mình, tối nay e là không yên bình a.

----

Bạn đang đọc Vô Địch Kiếm Tôn sáng tác bởi dongthapquetao1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dongthapquetao1
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.