Phỏng vấn (1)
Chương 1: Phỏng vấn (1)
"Đến nơi chưa?"
"Đừng lo lắng, thành tích con tốt như vậy, nhất định sẽ vượt qua được thôi."
"Chuyện tiền phẫu thuật cũng đừng lo, mẹ đã tìm được việc làm thêm mới rồi, nhất định sẽ giúp con gom đủ tiền, con cứ yên tâm đi phỏng vấn."
Nhìn tin nhắn mẹ gửi trên màn hình, Trương Vũ lặng lẽ cất điện thoại đi, hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, yên lặng chờ đợi.
Một lúc lâu sau, phía trước vang lên tiếng gọi số.
"Thí sinh số 989, Trương Vũ."
Trương Vũ đứng dậy, bước vào phòng phỏng vấn.
Hắn nhìn ba vị giám khảo, nở nụ cười lịch sự đã luyện tập từ lâu: "Chào ba vị, em là Trương Vũ đến từ trường Trung học cơ sở Đông Dương."
Vị giám khảo ở giữa nhìn hắn, nhẹ nhàng nói: "Tại sao cậu lại muốn thi vào trường chúng tôi?"
Trương Vũ: "Trường mình có lịch sử lâu đời, nền tảng vững chắc, nguồn tài nguyên giáo dục phong phú, từ trước đến nay đã đào tạo ra nhiều nhân tài xuất sắc cho xã hội…"
Vị giám khảo nhíu mày, ngắt lời: "Đừng nói những lời sáo rỗng như vậy."
Trương Vũ thành thật đáp: "Em muốn thi đỗ vào trường đại học danh tiếng, trường Trung học phổ thông Tung Dương là trường có tỷ lệ đỗ đại học cao nhất trong số các trường em có thể đăng ký."
Vị giám khảo mỉm cười, nhìn vào tài liệu trên tay và nói: "Ừ, điểm tuyệt đối tất cả các môn, đứng đầu toàn trường? Thảo nào lại được giới thiệu đến đây."
"Thành tích của cậu không có vấn đề gì nhưng muốn vào được trường Trung học phổ thông Tung Dương, chỉ dựa vào điểm thi trong trường là chưa đủ."
Vị giám khảo suy nghĩ một chút, tùy ý hỏi: "Hiện tại mỗi ngày cậu ngủ bao lâu?"
Trương Vũ: "Năm tiếng."
Vị giám khảo ngạc nhiên: "Năm tiếng?"
"Học sinh trường chúng tôi từ tiểu học, thời gian ngủ trung bình mỗi ngày không quá hai tiếng. Còn những học sinh xuất sắc qua các khóa gần như không ngủ."
"Mỗi ngày cậu ngủ tới năm tiếng, tức là mỗi ngày học ít hơn người khác ba tiếng, chín năm sẽ chênh lệch gần mười nghìn tiếng…"
Trương Vũ hơi ngẩn người, không ngờ rằng bản thân vốn tưởng đã rất nỗ lực nhưng trên thực tế về mặt cố gắng lại có khoảng cách lớn so với người khác đến như vậy.
Trương Vũ vội vàng nói: "Em sẽ cố gắng đuổi kịp họ."
Vị giám khảo bên trái hỏi: "Cậu đã học được bao nhiêu chương trình cấp ba rồi?"
Trương Vũ hơi bình tĩnh lại, tự tin đáp: "Em đã tự học xong chương trình lớp 10 rồi."
Đối phương nhíu mày: "Mới lớp 10 thôi sao? Cậu không biết khi vào đây, chúng tôi mặc định học sinh đã học xong chương trình cấp ba rồi à?"
Trương Vũ nghe xong lại ngẩn người, đây lại là thông tin mà hắn không hề biết, lợi thế mà hắn tưởng có giờ đã biến thành bất lợi.
Ngay khi hắn đang hoang mang thì vị giám khảo ở giữa lại đặt ra câu hỏi tiếp theo.
"Nhà trường chúng tôi để nâng cao hiệu quả học tập, ngăn chặn tình trạng yêu đương sớm, yêu cầu tất cả học sinh trước khi nhập học phải hoàn thành ca phẫu thuật triệt sản loại bỏ các cơ quan liên quan, từ đó chuyên tâm rèn luyện."
"Cậu có biết điều này không?"
Cuối cùng cũng nghe được một điều mà mình biết, hắn vội vàng trả lời: "Gia đình em đang chuẩn bị rồi, trước khi nhập học em nhất định sẽ hoàn thành ca phẫu thuật triệt sản, duy trì mức hormone ở mức phù hợp nhất để học tập."
Vị giám khảo gật đầu không tỏ thái độ rõ ràng: "Được rồi, buổi phỏng vấn hôm nay kết thúc, cậu ra ngoài trước đi."
Trương Vũ lo lắng bước ra khỏi phòng học, hắn cảm thấy thời gian phỏng vấn của mình có vẻ ngắn hơn so với các học sinh khác.
Sau khi hắn rời đi, vị giám khảo ở giữa lắc đầu: "Học cấp hai rồi mà vẫn chưa triệt sản, tâm hướng đạo của đứa này không đủ kiên định."
Vị nữ giám khảo bên cạnh cười nhẹ: "Tôi thấy cậu ta đến đây mà chẳng biết gì, báo cáo kiểm tra và điểm thi ngoại khóa cần có một cái cũng không có, chỉ có thể nói chất lượng học sinh được tiến cử từ các trường cấp hai bình thường ngày càng kém đi, nếu không có chính sách hỗ trợ thì làm sao có tư cách gặp chúng ta."
Vị giám khảo ở giữa gật đầu: "Hừ, tôi vốn tưởng người nghèo sẽ nỗ lực hơn chứ, có lẽ tôi đã kỳ vọng quá cao vào bọn họ rồi."
"Tạm thời xếp vào danh sách dự bị vậy."
Nói xong, ông ta ném hồ sơ của Trương Vũ vào thùng rác giấy bên cạnh, chất đống lên nhau cùng với hàng trăm hồ sơ dự bị khác.
Dù Trương Vũ cảm thấy buổi phỏng vấn này của mình có vẻ như không thành công lắm nhưng hắn không có thời gian để suy nghĩ nhiều về điều đó. Hắn đã bắt đầu chuẩn bị cho một loạt các buổi phỏng vấn tiếp theo, đến từng trường trung học khác nhau rồi.
"Bạn học Trương Vũ, chúng tôi được biết hoàn cảnh gia đình của cậu có lẽ không đủ khả năng chi trả học phí ở đây. Tuy nhiên, chúng tôi có dịch vụ cho vay ưu đãi dành cho học sinh nghèo, chỉ cần cậu đồng ý thế chấp một số cơ quan không quan trọng là được..."
Đăng bởi | milo1231 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 51 |