Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phỏng vấn (2)

Phiên bản Dịch · 1004 chữ

Chương 2: Phỏng vấn (2)

"Yên tâm, cậu không đến nhầm chỗ đâu. Chúng tôi biết cậu là nam, mà dù trường chúng tôi là trường nữ nhưng chúng tôi không bao giờ phân biệt đối xử với nam giới. Chỉ cần cậu hoàn thành phẫu thuật chuyển đổi giới tính, không những cậu có thể nhập học mà còn được coi là học sinh có ý chí kiên định, có cơ hội vào lớp chuyên để học thuật Luyện Khí Nguyên Âm..."

"Tiếc quá, em vẫn còn kém một chút so với tiêu chuẩn nhập học của chúng tôi. Nhưng năm nay để hỗ trợ học sinh nghèo, chúng tôi đã đưa ra chính sách đặc cách dành cho học sinh có năng khiếu đặc biệt. Nếu em đồng ý từ bỏ nhục thân thì em có thể học trong Vạn Hồn Phiên của hiệu trưởng với tư cách là học sinh năng khiếu hồn tu..."

“Bạn học, cậu đến đúng chỗ rồi đấy, đây chính là ngôi trường trung học phù hợp nhất dành cho những thiên tài bình dân như cậu.

Tôi sẽ giới thiệu cho cậu về những phúc lợi ở đây. Chúng tôi thêm chất kích thích trí tuệ vào nước uống, đảm bảo học sinh luôn duy trì trạng thái tập trung cấp năm.

Mỗi ngày, giáo viên chủ nhiệm sẽ phát cho bọn cậu hơn 900 gram thực phẩm bổ sung dành riêng cho ngưu yêu, đảm bảo hiệu quả tu luyện của bọn cậu gấp mười lần so với trước đây.

Ngay cả hệ thống tuần hoàn không khí cũng tràn ngập chất kích thích thần kinh, giúp cậu không cần ngủ nữa, hơn nữa tất cả những thứ này đều miễn phí.

Tất nhiên, để có thể chịu đựng được những loại thuốc bổ tăng cường chức năng này, cậu phải hoàn thành quá trình cải tạo tại bệnh viện được chỉ định của chúng tôi.

Yên tâm, chỉ cần cấy ghép một số pháp khí nhỏ để nâng cao khả năng trao đổi chất của cậu thôi, đây là bảng giá cụ thể...”

Hết lần phỏng vấn này đến lần phỏng vấn khác, mỗi cái một vấn đề.

Hoặc là quá cao không thể với tới, khiến hắn hoàn toàn không thấy được hy vọng nào.

Hoặc là đầy rẫy cạm bẫy, khiến hắn cảm thấy mình sẽ bị nuốt chửng trong nháy mắt.

Tất cả những điều này khiến Trương Vũ cảm thấy như bị đè nén đến nghẹt thở.

Giờ phút này, hắn chợt nhận ra, dù từng đứng đầu toàn trường ở một trường cấp hai bình thường ở ngoại ô nhưng so với những học sinh ở trung tâm thành phố thì hắn đã có một khoảng cách lớn từ lâu.

Thậm chí cho đến bây giờ, hắn vẫn chỉ biết được một phần rất nhỏ về sự khác biệt cụ thể giữa hai bên.

Những năm tháng học tập chăm chỉ trước đây dường như đã trở thành trò cười.

Cuối cùng, hắn và những người bạn học vô dụng kia chẳng có gì khác biệt, cũng không thể vào được trường cấp ba.

Trở về nhà, Trương Vũ ngồi im lặng như một bức tượng đá.

Chiếc điện thoại trên bàn liên tục rung lên.

Mẹ: Lần phỏng vấn này thế nào rồi?

Mẹ: Hôm nay mẹ phải tăng ca, con nhớ hâm nóng đồ ăn trong tủ lạnh rồi ăn nhé.

Một lát sau, điện thoại lại rung lên một lần nữa.

Mẹ: Con trai, đừng lo lắng, dù con chọn triệt sản hay chuyển giới, tiền phẫu thuật mẹ nhất định sẽ giúp con lo liệu đủ.

Nhưng Trương Vũ không xem điện thoại đang rung, hắn chỉ đờ đẫn nhìn lên trần nhà, muốn suy nghĩ về tương lai nhưng lại cảm thấy đầu óc trống rỗng, chẳng nghĩ ra được gì.

Ngay lúc đó, điện thoại lại rung mạnh một lần nữa.

Ban đầu Trương Vũ không muốn để ý nhưng sau khi điện thoại rung liên tục hơn một phút, cuối cùng hắn cũng không nhịn được mà cầm lên nhưng phát hiện đối phương đã tắt máy.

Sau đó, hắn nhận được một tin nhắn từ người kia: Khoản dự phòng năm nghìn của bạn đã sẵn sàng, chỉ cần mười giây là sẽ được chuyển đến...

"Quảng cáo vay tiền sao?"

"Hừ."

Trương Vũ nghĩ có lẽ hồ sơ phỏng vấn của mình đã bị một trường học nào đó bán đi rồi.

Nhưng sau khi đặt điện thoại xuống một lát, hắn lại cầm lên, mở lại tin nhắn đó ra.

...

Đêm hôm đó, sau khi mẹ đi làm thêm về, bà phát hiện ra Trương Vũ, người vốn mặt mày xanh xao như người chết, giờ đã có vẻ hồi phục, đang ngồi ngay ngắn trước bàn đọc sách.

"Mẹ ơi, mẹ yên tâm đi, con sẽ không dễ dàng bị đánh gục đâu."

"Năm nay không được thì sang năm con sẽ thi lại, nhất định con sẽ tu tiên."

"Ngày mai con sẽ đi tìm trường luyện thi, con sẽ bổ sung từng thứ một những gì con còn thiếu."

Sáng sớm hôm sau, Trương Vũ đã vội vã ra khỏi nhà, tối hôm đó khi trở về, trên mặt hắn đã mang một vẻ vui mừng.

"Mẹ ơi, con đã tìm được một trường luyện thi về Tiên đạo, giáo viên ở đó đều được mời từ các trường trung học trọng điểm, học theo họ nhất định con sẽ đỗ vào cấp ba."

"Chuyện học phí mẹ đừng lo, người ta thấy từ nhỏ con đã học giỏi, lại biết gia đình mình không khá giả nên tạm thời miễn học phí cho con, chỉ cần năm sau con vào được trường cấp ba Tung Dương thì khoản học phí này không cần trả, coi như là giúp họ quảng cáo vậy."

"Mẹ yên tâm đi, người ta là công ty lớn, không lừa đâu."

Bạn đang đọc Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên ( Bản Dịch ) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi milo1231
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.