Thỉnh thần (3)
Chương 15: Thỉnh thần (3)
Nguyên nhân Trương Vũ tìm đến tà thần, chỉ vì hắn thực sự đã cùng đường rồi.
Là cả đời làm trâu ngựa ở tầng đáy để trả nợ, hay liều mạng để giành lấy cơ hội tiếp tục tu tiên?
"Tà thần! Nguyện vọng đầu tiên của tôi là ngài giúp tôi thực hiện 100 nguyện vọng!"
Nói xong, Trương Vũ nuốt nước bọt, căng thẳng nhìn đối phương hỏi: "Ngài làm được chứ?"
"Haha, chuyện đơn giản như vậy đương nhiên là ta làm được."
Nhìn nụ cười hiện trên mặt Trương Vũ, con búp bê vải bật cười khẩy: "Nhưng lựa chọn của ta là... Không làm."
"Bởi vì sau khi nghi thức triệu thần hoàn thành, chính ngươi phải thực hiện ba nguyện vọng của ta."
"Nếu ngươi từ chối thực hiện nguyện vọng của ta, hoặc trong quá trình thực hiện cố tình trì hoãn thậm chí thất bại thì ngươi sẽ phải chịu phản phệ của nghi thức, thịt nát xương tan, hồn phi phách tán."
"Được rồi, nguyện vọng đầu tiên của ta là ngươi phải giúp ta thực hiện thêm 1000 nguyện vọng nữa."
Nghe đến những lời này, Trương Vũ hơi ngẩn người, trong lòng mắng thầm: "Không phải chứ... Làm cái nghi thức thỉnh thần này, chỉ là để giúp ngươi thực hiện nguyện vọng thôi a? Cái tên Trương Vũ này là đồ ngốc sao? Còn 1000 nguyện vọng nữa? Cái này cũng được à?"
Sau khi nói xong nguyện vọng đầu tiên, con búp bê khẽ mỉm cười, đôi mắt trống rỗng được tạo thành từ những chiếc cúc đen tiếp tục nhìn thẳng vào Trương Vũ.
"Ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Ta sẽ nói nguyện vọng tiếp theo đây."
Nghe vậy, trong lòng Trương Vũ đột nhiên thắt lại: "Cái thứ quỷ quái này lại muốn ước gì nữa đây?"
"Nếu thật sự phải giúp nó hoàn thành một nghìn nguyện vọng, chẳng phải mình sẽ trở thành nô lệ của nó sao?"
"Hoặc là... Nó sẽ ước một điều mà mình hoàn toàn không thể thực hiện được... chẳng phải mình sẽ chết chắc sao?"
Con búp bê từ tốn nói: "Ta đã nghĩ ra rồi, nguyện vọng tiếp theo của ta là... Ngươi hãy giúp ta sưu tầm một số đồ cổ."
Trương Vũ nuốt nước bọt: "Đồ cổ?"
Con búp bê khúc khích cười, nói: "Yên tâm đi, ta đã tìm sẵn cho ngươi rồi, ngươi chỉ cần mua hết những thứ trong giỏ hàng của ngươi là được."
Nghe vậy, Trương Vũ hơi đờ người, sau đó lấy điện thoại ra, theo trí nhớ mở giỏ hàng của mình, hắn phát hiện bên trong đã chọn đầy các loại tượng Phật, bàn thờ, lư hương, kiếm gỗ... giá cả của chúng không hề rẻ, chọn bừa một món cũng phải mười nghìn tệ.
Mà nếu không mua được những món đồ cổ này, có vẻ như sẽ không thể hoàn thành nguyện vọng, không thể hoàn thành nguyện vọng của tà thần, vậy chẳng phải dưới tác dụng của nghi thức, mình sẽ phải chết thảm sao?
Nghĩ đến đây, Trương Vũ vội hỏi: "Ngài xem có thể đổi sang một nguyện vọng khác được không?"
"Nhiều đồ cổ như vậy, tôi e là không đủ tiền mua."
"Lại từ chối..." Ánh mắt con búp bê vải lạnh lùng, đôi mắt đen kịt như có vô tận ác ý tuôn ra: "Ngươi định trốn nợ sao? Không có tiền thì đi vay, không vay được thì bán tim, gan, thận, lá lách, phổi, tổng có cách để ngươi gom tiền."
Trương Vũ chăm chú nhìn con búp bê, từ từ nói: "Nếu làm như vậy thì để thực hiện một nguyện vọng này mà tôi chết luôn đấy?"
Con búp bê khẽ cười: "Vậy thì sao?"
Trương Vũ: "Ngài chọn ngay bây giờ sẽ mất đi một người trong tương lai có thể giúp ngài thực hiện một nghìn nguyện vọng."
"Hay là cho tôi một chút thời gian, để một đệ tử đại tông môn trong tương lai giúp ngài mua những cổ vật này, rồi từng cái một... giúp ngài thực hiện một nghìn nguyện vọng đó?"
"Hử?"
Búp bê có chút bất ngờ liếc nhìn Trương Vũ: "Tiếp tục đi."
Trương Vũ: "Tôi đã tính toán, nếu muốn mua những cổ vật này, dù tôi có làm việc ở tầng một Côn Khư mấy chục năm cũng khó lòng kiếm đủ số tiền này."
"Nhưng nếu tôi có thể gia nhập đại tông môn thì chỉ cần vài năm là có thể tích đủ số tiền đó."
Búp bê: "Vậy thì sao?"
Trương Vũ: "Ý tôi là... Chỉ cần tôi chăm chỉ học tập, nỗ lực tu luyện, không ngừng trở nên mạnh hơn, thi đỗ vào trường Đại học danh tiếng, sau khi tốt nghiệp gia nhập đại tông môn thì có thể dựa vào bổng lộc của tông môn để thực hiện nguyện vọng của ngài."
Búp bê lại im lặng một lúc, đột nhiên nói: "Ý ngươi là ngươi sẽ chăm chỉ học hành, rồi đi làm kiếm lương, như vậy để thực hiện nguyện vọng của ta à?"
"Ngươi đang đùa với ta sao?"
Vô hạn ác ý tràn đến, đôi mắt của búp bê giống như hai hố đen khổng lồ, muốn hút sạch ánh sáng xung quanh trong nháy mắt.
Trương Vũ nắm chặt hai tay, cố gắng kìm nén đôi chân không ngừng run rẩy, nhìn chằm chằm vào búp bê trước mặt, từng chữ một nói: "Nguyện vọng đầu tiên của ngài chính là bắt tôi hoàn thành một nghìn nguyện vọng cho ngài. Nguyện vọng thứ hai là thu thập những cổ vật trong giỏ hàng."
"Nếu khi đang thu thập cổ vật cho ngài mà tôi lại chết vì nghèo thì làm sao hoàn thành một nghìn nguyện vọng được?"
Dịch : thấy hay thì hãy đề cử kim phiếu để dịch giả có thêm động lực nha mn.
Đăng bởi | milo1231 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 6 |