Trần Xuyên
Vào đêm ấy, khi trông thấy sao băng lướt qua bầu trời, Trần Xuyên đã vội vàng hướng về nó mà ước nguyện. Sau đó…
Hắn liền xuyên không.
. . .
Đại Càn, quận Ngân Xuyên, huyện thành Thiếu Dương.
Trong một khu biệt viện tĩnh lặng của Trần phủ, Trần Xuyên nằm nhắm mắt trên chiếc giường được phủ bởi lớp lụa trắng mịn màng, đắp chăn gấm êm ái.
---
Ký chủ: Trần Xuyên
Công pháp: Không
---
Nhìn dòng chữ hiện lên trong tầm mắt, tựa như ý niệm tinh thần trực tiếp chiếu lên màn hình điện tử, Trần Xuyên có chút thất thần.
Hắn đã khôi phục ý thức được một lúc, nhưng vẫn chưa hoàn hồn.
Giờ phút này trong đầu Trần Xuyên chỉ có một ý niệm duy nhất --
Sao băng vậy mà thực hiện nguyện vọng của hắn rồi!
Đêm hôm đó, khi nhìn thấy sao băng, Trần Xuyên đã cầu xin nó ban cho mình một cái hack.
Kết quả là bây giờ sao băng dường như thật sự cho hắn một cái hack, hơn nữa không chỉ cho hắn hack, còn giúp hắn xuyên không.
Trực tiếp hào phóng ban tặng cho hắn combo 【 xuyên không 】+ 【 hack 】 như rồng bay phượng múa.
"Thời nay cầu nguyện với sao băng cũng linh nghiệm như vậy sao?"
Mất một lúc lâu, Trần Xuyên mới tỉnh táo lại và chấp nhận hiện thực, lẩm bẩm trong lòng một câu, ngay sau đó liền nảy ra một ý nghĩ táo bạo:
"Vậy ta có thể cầu thêm mấy cái nữa không?"
E rằng chỉ là nằm mơ giữa ban ngày.
Trần Xuyên nhanh chóng bật cười tự giễu, gạt bỏ ý nghĩ này. Hắn biết rõ, loại chuyện này xảy ra một lần đã là thiên đại khí vận, làm sao có thể còn thêm mấy lần nữa.
"Công pháp, nhìn mặt chữ hẳn là có liên quan đến công pháp tu luyện, còn tác dụng cụ thể xem ra phải đợi ta bắt đầu tu luyện mới có thể hiện ra."
Trần Xuyên bắt đầu cẩn thận xem xét màn hình điện tử, hay dùng cách gọi thịnh hành ở kiếp trước -- hệ thống.
Tuy nhiên, sau khi cẩn thận kiểm tra thử nghiệm đủ kiểu, Trần Xuyên phát hiện hiện tại mình ngoại trừ có thể dùng ý niệm khống chế tự do gọi ra hoặc thu hồi hệ thống, thì tạm thời chưa phát hiện ra công năng cụ thể nào khác.
Sau đó, Trần Xuyên bắt đầu sắp xếp các loại tin tức ký ức từ khi xuyên không đến.
Hồn xuyên, dung hợp ký ức linh hồn.
Đây là đáp án mà Trần Xuyên xác định được từ những ký ức sơ bộ khi vừa tỉnh lại.
Bản thân hắn thuộc dạng hồn xuyên, nhưng không phải loại trực tiếp xuyên qua đoạt xá, mà là dung hợp với linh hồn đã chết của nguyên chủ thân thể này, từ đó có được ký ức của nguyên chủ.
Nguyên chủ của thân thể này cũng tên là Trần Xuyên, giống hệt với tên của hắn.
Còn về việc tại sao tên lại trùng hợp như vậy?
Đi mà hỏi sao băng.
Việc hắn xuyên không là do sao băng an bài, vậy nên mọi quyền giải thích đương nhiên thuộc về sao băng.
Trần Xuyên tiếp tục sắp xếp dung hợp ký ức của nguyên chủ, dần dần cũng biết được tình huống xảy ra sự việc với nguyên chủ, cùng với thông tin thân phận và đại khái tình hình thế giới này.
Nguyên chủ thân thể này là Nhị thiếu gia của Trần gia, một gia tộc lớn ở huyện thành Thiếu Dương, quận Ngân Xuyên, thuộc vương triều Đại Càn. Trần gia là dòng họ buôn bán đã bốn đời, tích lũy của cải giàu có bậc nhất Thiếu Dương Huyện.
Vương triều Đại Càn cũng giống như các vương triều phong kiến cổ đại ở kiếp trước của Trần Xuyên, bối cảnh xã hội của thế giới này cũng không khác gì mấy so với xã hội phong kiến cổ đại mà hắn từng biết.
Địa vị thân phận của nguyên chủ trong Trần gia rất cao, là con thứ hai do gia chủ Trần Trung và chính thê Hoa thị sinh ra, xuất thân dòng chính, được phu phụ Trần Trung cùng với trưởng bối Trần gia coi trọng, đặc biệt là được lão phu nhân Trần gia - Thiệu thị yêu thích hết mực, nâng niu như trứng mỏng.
Mà nguyên nhân sâu xa lại là bởi vì thiên phú đọc sách từ nhỏ và thân phận tú tài của nguyên chủ.
Vương triều Đại Càn thi hành khoa cử tuyển sĩ, thiết lập các kỳ thi khoa cử, chia làm bốn cấp: Thi Hương, thi Huyện, thi Quận, thi Thiên Tử.
Những người đọc sách thi đậu Hương được gọi là đồng sinh, được triều đình công nhận và cấp giấy chứng nhận. Tuy không có lợi ích thiết thực của công danh, nhưng cũng là tầng lớp trí thức được triều đình thừa nhận, gọi là thi đồng tử.
Thi Hương tổ chức mỗi năm một lần, sau đó là thi Huyện hai năm một lần, đồng sinh có thể tham gia, thi đậu là tú tài. Tú tài có chút ít lợi ích từ công danh, có thể miễn trừ lao dịch và thuế phụ thu.
Thi Quận ba năm một lần, thi đậu là cử nhân. Đến lúc này, lợi ích của công danh mới thực sự thể hiện rõ ràng, không chỉ bản thân được miễn trừ các loại lao dịch và thuế phụ thu, triều đình còn trực tiếp ban thưởng rất nhiều ruộng đất và tài sản. Đối với người bình thường ở thế giới này, một khi thi đậu cử nhân, chính là hoàn toàn đổi đời, coi như sau này không thi đậu tiến sĩ, không làm quan, cũng đủ để làm một tiểu địa chủ an nhàn.
Cuối cùng là thi Thiên Tử, ngoại trừ một số ít trường hợp đặc biệt được tổ chức ân khoa, bình thường là bốn năm một lần. Lúc bấy giờ, cử nhân khắp nơi trên cả nước sẽ đến kinh thành dự thi, thi đậu là tiến sĩ, sẽ được triều đình sắc phong làm quan, làm rạng rỡ tổ tông.
Thế giới này trọng văn khinh thương, địa vị của thương nhân thấp kém vô cùng, thậm chí ngay cả những kẻ sĩ có chút danh tiếng cũng có địa vị cao hơn thương nhân bình thường. Trần gia tuy giàu có bậc nhất Thiếu Dương, nhưng cũng chỉ là gia đình thương nhân, trong nhà chưa từng có ai làm quan, ngay cả kẻ sĩ tử tế cũng chưa từng có, ra khỏi huyện Thiếu Dương vẫn bị những nhà giàu có khác xem thường.
Cho nên cả Trần gia từ trên xuống dưới đều mong mỏi trong tộc có thể bồi dưỡng ra một người đọc sách thành tài, sẽ có một ngày thi đậu tiến sĩ, được triều đình phong quan, cũng có thể giúp cả Trần gia từ giai cấp phú thương bình thường bước lên giai cấp quan lại, địa vị được nâng cao.
Nhưng đáng tiếc, từ xưa đến nay, Trần gia trải qua mấy đời cũng không có ai thực sự thành tài trên con đường học vấn, thậm chí thi đậu đồng sinh cũng chẳng được mấy người.
Cho đến khi Trần Xuyên đời này xuất hiện, tuổi trẻ tài cao, vừa tròn hai mươi tuổi đã thi đậu tú tài, điều này khiến cả Trần gia nhìn thấy hy vọng gia tộc hưng thịnh từ trên người hắn.
Bởi vậy, trong toàn bộ Trần gia, tuy Trần Xuyên không phải trưởng tử, nhưng luận về địa vị thân phận, lại cao hơn trưởng tử rất nhiều, tuyệt đối là người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi của Trần gia, cũng luôn được trưởng bối trên dưới Trần gia chú ý và ký thác hy vọng. Bản thân Trần Xuyên cũng không phụ lòng mong đợi của mọi người, từ nhỏ đã chăm chỉ học hành, lại rất có thiên phú.
Về phần tình huống cụ thể khi hắn xuyên việt đến đây, trong ký ức là nguyên chủ Trần Xuyên đang thức khuya đọc sách thì bỗng nhiên đầu đau như búa bổ, sau đó mắt tối sầm lại rồi mất đi tri giác, tiếp theo đó hắn liền xuyên việt đến, còn thời gian cụ thể đã trôi qua bao lâu thì hắn không xác định được.
Từ những ký ức vụn vặt cuối cùng, có vẻ như lúc đó nguyên chủ Trần Xuyên đã gặp chuyện chẳng lành, thậm chí có khả năng đã chết, sau đó hắn mới xuyên việt đến, dung hợp với linh hồn còn sót lại và ký ức của đối phương.
"Chuyện này có chút kỳ quặc nha."
Sắp xếp hấp thu những ký ức cuối cùng của nguyên chủ, Trần Xuyên không khỏi cảm thấy trong lòng căng thẳng.
Tuy nguyên chủ Trần Xuyên là kẻ sĩ, thân thể không tính là cường tráng, nhưng là Nhị thiếu gia của Trần gia, từ nhỏ đã được gia tộc coi trọng và kỳ vọng, được sống trong nhung lụa từ bé, cho dù thân thể không quá cường tráng, nhưng tuyệt đối cũng không đến mức yếu ớt, cũng không mắc bệnh tật gì.
Việc đột nhiên đau đầu rồi chết như vậy, quả thực có chút không bình thường.
Nhưng hiện tại Trần Xuyên cũng không tra xét được nguyên nhân.
Sau khi sắp xếp hấp thu ký ức hồi lâu, nắm chắc được bảy tám phần những thông tin quan trọng của nguyên chủ, chắc chắn sẽ không để lộ sơ hở khi nói chuyện với người khác, Trần Xuyên rốt cục mở mắt.
"Người đâu... Người đâu..."
Vừa mở mắt ra, Trần Xuyên liền hướng ra ngoài cửa gọi, đồng thời lập tức cảm nhận tình trạng thân thể hiện tại.
Yếu ớt,
Vô cùng yếu ớt.
Trần Xuyên thậm chí cảm thấy xương cốt của mình như nhũn ra.
Theo tiếng gọi của Trần Xuyên, bên ngoài cánh cửa đóng kín cũng lập tức truyền đến tiếng động.
"Nhị thiếu gia, hình như là tiếng của Nhị thiếu gia."
"Hình như Nhị thiếu gia tỉnh rồi."
"Mau đi xem thử."
"Kẹt kẹt -- "
Cánh cửa phòng nhanh chóng được mở ra, dẫn đầu là một thị nữ trẻ trung xinh đẹp chừng mười sáu tuổi, mặc váy dài màu vàng nhạt, bước nhanh vào trong.
Lúc này Trần Xuyên cũng đã miễn cưỡng chống tay ngồi dậy, một tay vén màn giường.
"Nhị thiếu gia."
Nhìn thấy Trần Xuyên tỉnh lại, thị nữ nhất thời lộ vẻ mừng rỡ xen lẫn kinh ngạc.
"Là Nhị thiếu gia, Nhị thiếu gia tỉnh rồi."
Phía sau thị nữ còn có mấy nha hoàn, nhìn thấy Trần Xuyên tỉnh lại, đều lộ vẻ mừng rỡ, một nha hoàn lập tức quay người chạy ra ngoài, tiếng hô hoán "Nhị thiếu gia tỉnh rồi" vang vọng từ xa, hiển nhiên là đi báo tin.
Đăng bởi | nhansmall999 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 2719 |