Bản chất của phi phàm
Hàn Phong nghe được cái tên Hàn Nhược Tuyết này thì không khỏi nghệt mặt ra mà rên rỉ:
- Làm sao đặt tên xấu xí như vậy. Cái gì mà nhược tuyết, nhược tuyết, bông tuyết mong manh sao, nghe củ chuối quá, động tí là chảy nước à... Ưm...
Hắn còn chưa kịp chê bai xong, một đôi môi đỏ mọng đã nhanh chóng tiến tới bịt miệng, đem hắn lời thừa toàn bộ cắt đứt, càng đem hắn thần trí ném tuốt ra ngoài cửa sổ.
Một lúc sau, thủ lĩnh trấn Hi Vọng mới nuốt xuống một ngụm thoả mãn mà gật đầu:
- Được, Nhược Tuyết liền Nhược Tuyết.
Tường Vi khoé miệng nhếch lên một nụ cười chiến thắng, lúc này nhanh chóng đem nam nhân trong ngực tiếp tục đẩy ngã ra bồn tắm, bản thân liền ở phía trên nhún lại nhún.
- Ưm... Ưm... Vậy liền bắn vào bên trong nhiều một chút đi... Nhanh một chút tạo ra Nhược Tuyết đi ... Oh...
Phó đoàn trưởng tiểu đoàn 3 vừa nhún vừa đem chủ tịch hội đồng nhân dân trấn Hi Vọng hôn xuống.
Sau đó liền là một trận nam chiếm quyền nữ, cùng nhau chơi trò doggy.
- Ngô... Tại vị trí này quá sâu rồi...
Tường Vi trong miệng rên rỉ ra một đạo thanh âm tiêu hồn, Hàn Phong vừa rồi bóp lấy cổ nàng, tư thế này khiến cho nàng cảm giác cả người đều nhanh run rẩy, hiện tại thật muốn tên thổ phỉ này có thể hay không chửi mắng nàng một chút, hay là tát nàng mấy cái a.
Hay là, dùng dây nịt lưng kia, quất cho nàng mấy cái, đây hẳn là rất sung sướng, rất kích thích...
Tường Vi thời điểm cùng Hàn Phong quan hệ thân mật, tuy rằng biểu hiện rất hoang dâm, thậm chí là có chút đê tiện, có chút vặn vẹo, bất quá trong lòng vẫn luôn tồn tại một cỗ kháng cự kịch liệt, không muốn bản thân quá mức phóng túng.
Nhưng mà, bởi vì cái kia cứ thời thời khắc khắc ngự ở tại hạ thân không rời, từ đầu tới giờ đã ngang ngược trấn giữ, còn ra ra vào vào liên tục kích thích, nàng lại không nhịn được tâm trí luôn luôn tuôn ra mấy lời ô uế.
Chỉ có trong không gian tối tăm hiện tại, ở bên cạnh nam nhân này, nàng mới bớt nhút nhát một chút, mới dám phóng thích bản thân.
- Ôi... Chủ nhân... Nô tì chết mất...
Cũng không biết là lần thứ bao nhiêu Tường Vi lên đỉnh vì Hàn Phong, có lẽ là mười lần, có lẽ là hai mươi lần, không biết a, chỉ biết mỗi lần như vậy liền cảm thấy thật kiệt sức, thật muốn chui vào lòng đối phương ngủ say, nhưng càng muốn hơn là được người ta tiếp tục chà đạp.
Muốn một lần lại muốn thêm một lần, muốn thêm nhiều lần, mãi mãi muốn thêm.
Hàn Phong đem Tường Vi cẩn thận ôm lên, ngắm nhìn người ngọc đang nửa tỉnh nửa mê trong lòng, hắn không khỏi cúi người cắn nhẹ một cái lên môi đối phương rồi thì thầm:
- Tường Vi tiểu thư, em thật đẹp.
Tường Vi nghe được lời này, khuôn mặt phút chốc liền biến thành đỏ bừng.
Nịnh hót, nịnh hót, nịnh hót.
Cái lời nịnh hót này, trong buổi tối nay nàng nghe thấy rất nhiều lần rồi a. Chính là mỗi lần nàng xuất ra, đối phương đều dịu dàng mà thủ thỉ như vậy, lại có những hành động ân cần như vậy, để cho nàng không khỏi trái tim đập thình thịch, mà mỗi lần nàng đều như cũ hồi hộp hỏi lại một câu:
- Thật không? Đẹp ở chỗ nào?
Hàn Phong bàn tay vuốt nhẹ mái tóc ướt nhẹp của nữ nhân trong ngực qua một bên, trong mũi ngửi được hương vị thánh khiết cùng thanh thuần, hạ thân hắn không khỏi lại phải đẩy tới một chút nữa, thản nhiên nói:
- Không biết, chỉ biết từ khi gặp được em, tôi liền không nhìn được người khác vào mắt nữa.
- Nói dối, không tin, có giỏi thì chứng minh đi... Ngô... Đừng cắn a... Tin rồi, tin rồi...
- Hức hức... Đồ thiếu thân sĩ...
Trăng treo trên cao lại vội vã trốn sau đám mây.
Làm mặt trăng cũng không sung sướng gì, thường thường về đêm sẽ rất khổ, khổ nhất là khi gặp phải mấy đứa thích hoang dâm dưới trăng như vậy.
Sau một hồi cao trào trôi qua, Hàn Phong đem Tường Vi đặt tại trên giường lớn, ánh mắt lướt qua thân thể trắng nõn xen lẫn ửng hồng của đối phương, bàn tay không nhìn được nghịch ngợm hai khoả nhũ hoa cự đại, trêu chọc cho đối phương rên rỉ cùng ướt át trở lại, hắn lúc này mới là chậm rãi hỏi:
- Tình trạng sử dụng năng lực phi phàm của em gần đây thế nào?
Tường Vi nghe được cái giọng điệu nhu hoà này, còn nghe được một tiếng em rất mềm mại kia, khuôn mặt lại tiếp tục đỏ lên.
Xấu hổ quá.
- Hưm...
Lúc này nàng sau một hồi lấy lại bình tĩnh thì chợt nức nở nói:
- Đau mắt, rất đau mắt, nhìn ngắm mọi vật mỗi lúc một thêm mờ mịt...
- Còn có, càng thêm sợ hãi con người...
Tâm trí của nhân loại là khởi nguyên của những điều tốt đẹp nhất, nhưng đây cũng đồng thời là nơi chấp chứa những thứ dơ bẩn nhất thế gian này...
Kỹ năng tứ giai Thấu Rõ khởi đầu, tác dụng trinh sát tâm trí cực kỳ mạnh mẽ, sử dụng cũng không mang lại tác dụng phụ quá lớn, điều đó khiến Tường Vi lạm dụng, hiện tại liền mới bùng phát cắn trả.
Nàng hiện tại, kể cả khi không muốn kích hoạt kỹ năng cũng sẽ có thời điểm bị tự động kích hoạt, tự tiêu tốn tài nguyên phi phàm, thế giới lại phút chốc hoá thành thế giới của thể tâm trí đơn thuần, hàng vạn thông tin cứ như vậy đổ dồn tới, khiến cho nàng vô cùng mệt mỏi.
Mệt mỏi nhất chính là, nếu không dùng tâm thần đi chủ động khống chế chắt lọc, vậy thì nàng sẽ phải tiếp nhận vô số thông tin dơ bẩn ngoại lai. Những thứ kia thật sự là vô cùng tối tăm lạnh lẽo, chúng khiến nàng cực kỳ sợ hãi, cực kỳ tuyệt vọng, càng lúc càng thiếu cảm giác an toàn.
Một khi xuất hiện cảm giác thiếu an toàn, nàng lại không nhịn được sử dụng Thấu Rõ, muốn dùng nó để tránh xa những điều dơ bẩn uy hiếp kia, tình trạng lại tiếp một bước thêm phần nặng nề.
Thấu Rõ đem thể tâm trí hoàn toàn khai mở, đẩy người sử dụng vào biển hỗn độn, lại từ trong hỗn độn dơ bẩn này buộc người ta tiếp tục sử dụng nó, ép buộc người ta phải soi sáng hỗn độn, từ đó phải đồng thời tiếp nhận về càng nhiều hỗn độn.
Tới mức phát điên, tới mức loạn thần.
Tường Vi căm ghét Thấu Rõ.
Nàng chán ghét thế giới phi phàm, nàng không muốn làm cái gì mà tiến hóa giả hay phi phàm giả, nàng chỉ muốn làm một người bình thường mà thôi.
Hàn Phong nghe được những lời này thì không khỏi dâng lên đau lòng cùng tự trách.
Đây là lỗi của hắn.
Nửa tháng trước, hắn đã thiết lập bối cảnh nhằm đẩy Tường Vi qua Tam Giang, muốn ngấm ngầm dùng nàng làm "mắt thần" hòng thu thập lấy âm mưu thủ đoạn và đường đi nước bước đang ẩn giấu của cao tầng nơi này, sau đó sẽ tìm cơ hội ép nàng nói ra.
Tất nhiên, theo quá trình hắn trưởng thành, hiện tại đã không cần tới hỗ trợ này nữa.
Nhưng mà, nếu như lúc đó hắn không độc ác tới vậy, nếu hắn quyết tâm giữ nàng lại bên mình, vậy thì có lẽ nàng sẽ được bao bọc tốt hơn, sẽ không phải căng mình chống đỡ trước áp lực từ người khác nữa, tình trạng phản phệ sẽ không xấu tới mức này.
Lúc này hắn sau khi sắp xếp lại mạch suy nghĩ một chút thì bắt đầu chậm rãi nói:
- Nghe kỹ từng lời tôi nói sau đây.
- Phi phàm, bản chất chính là sự khuếch đại vô số lần các tiêu chuẩn thường quy.
- Phi phàm không hề ban tặng, nó chỉ lấy đi.
- Phi phàm không hề tăng cường, nó chỉ ăn mòn.
- Phi phàm không hề hỗ trợ, nó chỉ nô dịch.
- Phi phàm tồn tại như một loại ma tuý độc dược vậy, nó khiến người ta cảm thấy hưng phấn vì có thể khuếch đại sự yếu ớt vốn có của bản thân, đạt được sự sung sướng khi hoàn thành những nhiệm vụ bất khả thi mà trước đây không thể hoàn thành, tuyệt đối không được mê đắm nó, mà phải đề phòng nó.
- Vì vậy, nhân loại chi sơ đạt được phi phàm, trước phải cố gắng áp chế nó, sau là cẩn thận khống chế nó, tuyệt đối không phải cố gắng sử dụng nó.
- Đừng bao giờ cố gắng sử dụng phi phàm vượt quá định mức. Thay vào đó, hãy khống chế nó, để nó phải tạo ra hiệu quả vượt định mức ngay cả khi nó đang bị áp chế gắt gao.
- Bản chất của khống chế phi phàm, thật ra không phải khống chế nó, đó là con đường sai lầm, bởi vì năng lực phi phàm vốn đã vượt quá tầm hiểu biết của con người rồi, con đường đúng đắn là khống chế chính bản thân mình, dùng những điều bình phàm để áp chế phi phàm.
- Cách thức thực hiện là...
Hàn Phong dùng nửa tiếng đồng hồ để trình bày toàn bộ những kiến giải của bản thân về thế giới bình phàm và phi phàm, còn có phương hướng dự đoán và phát triển của các kiến giải này, cộng thêm cả các thử nghiệm đã chứng minh trên cả bản thân và trên người khác.
Đây đều là những thông tin hoàn hảo vô khuyết.
Tường Vi ánh mắt trong suốt nhìn qua khuôn mặt nam nhân gần ngay bên cạnh, nhìn tới sự chuyên tâm cùng thông tuệ của hắn, ánh mắt dần chuyển thành một loại mê li.
Ở cạnh thổ phỉ vô sỉ này vẫn luôn có cảm giác an toàn như vậy, còn thoải mái và ấm áp như vậy.
Thật muốn mãi như hiện tại mà.
Ưm.
Không đúng không đúng, con la này, hắn đã lừa nàng a, hắn thật xấu xa.
Một lúc sau, sau khi Hàn Phong đã trình bày xong, bắt đầu muốn "dò bài", nàng mới ngáp một tiếng rồi giận dỗi nói:
- Chẳng hiểu gì cả.
Hàn Phong lại kiên nhẫn giải thích sơ qua một lượt nữa, bất quá Tường Vi vẫn như cũ cắn môi ương bướng nói:
- Chẳng hiểu gì cả.
- Ưm... Đừng mà... Đừng cắn vào chỗ đó... Ngô... Không hiểu, cứ không hiểu đấy...
Triền miên qua đi, Hàn Phong bàn tay nắm chặt lấy tay người ngọc, tâm thần trầm trọng động niệm:
"Tứ Giai - Vỏ Bọc Ký Sinh!"
Kỹ năng tứ giai đắt thứ ba hệ thống thương thành này vừa được kích hoạt, hắn thân thể giống như muốn hoá thành một dòng nước đen nhánh rồi chảy vào trong thân thể Tường Vi.
Chẳng qua diễn tiến này đã không xảy ra, một luồng tâm lực mạnh bạo đồng thời điểm được xuất ra trùng khớp với thời điểm kỹ năng kích hoạt, nội dung bên trong chính là áp chế sử dụng.
Luồng tâm lực tinh thuần này nhanh chóng tiến hành áp chế kỹ năng phi phàm phát huy tác dụng vốn có, một cách vô cùng triệt để, sự áp chế này khiến cho "khuôn kỹ năng" chỉ có thể đúc ra một bản mẫu sơ sài, uy áp có lẽ chỉ còn ngang với kỹ năng bậc tam giai.
Nhưng tính năng và tác dụng, lại nằm ở bậc tứ giai.
Cục sắt thô ráp hoá cây kim nhỏ bé.
Cử động này của Hàn Phong đã thành công đem xu hướng hoá lỏng kia cứng rắn chặn đứng.
Chẳng qua, bàn tay hắn và bàn tay Tường Vi cũng đã gần như hoà vào làm một thể với nhau rồi.
Ở trạng thái này, hắn có thể coi như đã thành công ký sinh trên người đối phương, đã có quyền khống chế tất cả các thể cấu thành.
Quyền sở hữu, quyền sử dụng, quyền định đoạt.
Nhưng vẫn không cần hoàn toàn thâm nhập.
Hắn gọi cách sử dụng này là "bán ký sinh".
Vỏ Bọc Ký Sinh là một kỹ năng khống chế mạnh tới đáng sợ.
Giao tranh tại bãi đất trống với Triệu Thương Lâm cái tên phó thủ lĩnh Long Nha kia, Hàn Phong chính là vận dụng một chiêu bán ký sinh này.
Hắn phá trước vỡ phòng ngự Quang Giáp của đối phương, sau lại trực tiếp chạm tay lên thân thể đối phương, thành công tiến hành bán ký sinh, khiến đối phương không thể chạy thoát.
Sau khi bán ký sinh thành công, hắn đã dùng tâm lực mạnh bạo cùng thuần khiết tới độ áp đảo của mình để "đoạt quyền" khống chế tuyệt đối thể năng lượng của đối phương.
Sau khi thành công đoạt quyền, hắn đã ngưng lại việc sử dụng đòn giải khống chế mà đối phương đang thi triển, song song với đó còn tiến hành đốt cháy tất cả điểm tiềm năng và điểm bộc phá lực của đối phương để vận dụng các kỹ năng cao giai nhất mà đối phương đang sở hữu.
Mục tiêu nhắm vào, chính là bản thân đối phương.
Điều này sẽ gây quá tải một cách cực kỳ nghiêm trọng đối với hệ thống thể cấu thành nói chung và thể năng lượng nói riêng, giống như tổ hợp tất cả tác dụng phụ đều cùng một lúc bộc phát vậy, điều đó khiến cho thể năng lượng hoàn toàn tê liệt, thậm chí là vỡ nát, dẫn tới tình trạng không thể vận dụng năng lực phi phàm nữa.
Triệu Thương Lâm đã bị hắn ném que diêm vào bình xăng phi phàm.
Đồng thời với đó, đòn Hồn Áp trong trạng thái bán ký sinh còn trực tiếp đánh trên linh hồn của họ Triệu, khiến hắn ta chịu phải sát thương chuẩn, bởi vì đòn này được phát ra mà không gặp phải bất kỳ kháng cự nào.
Vừa tự mình làm tổn thương mình, vừa bị kẻ ký sinh gây sát thương chuẩn, lại vừa không thể tự tiến hành bảo vệ, còn tê liệt hoàn toàn hệ thống phi phàm, ngay cả kỹ năng tự cứu cũng bởi vì bị "nghẽn" mà không kịp xuất hiện.
Triệu Thương Lâm cứ thế mà chết đi trong uất hận như vậy, không thể phản kháng dù chỉ nửa điểm.
Có thể nói, hắn chết vì bị "tự sát", vì bị phi phàm phản phệ, vì chính sự mạnh mẽ của bản thân mình đã bị kẻ khác lợi dụng.
Vỏ bọc ký sinh chính là đáng sợ tới như vậy.
Tất nhiên, Hàn Phong hiện tại ký sinh trên người Tường Vi không phải muốn làm thịt nàng, hắn là muốn trực tiếp ra tay thị phạm cách áp chế phi phàm.
Lúc này hắn véo nhẹ trên má đối phương rồi tức giận nói:
- Tập trung nghe giảng một chút đi.
- Ưm... Nghe giảng rồi có được thưởng không...
- Thưởng cái búa, còn phải đóng học phí đó.
Thể Năng Lượng của Tường Vi cực kỳ mạnh mẽ, còn mạnh mẽ hơn cả cá nhân Hàn Phong, khống chế được nó tốn rất nhiều tâm lực. Hiện tại nó đang chứa đựng rất nhiều kỹ năng trong mình, trong số này chỉ có duy nhất Hồi Tức là kỹ năng nhất giai, Thao Túng Hàn Băng, Thao Túng Hoả Diễm là nhị giai, còn lại là 19 bản kỹ năng tam giai, cùng với tận 3 bản kỹ năng tứ giai.
Thật sự là giàu có và mạnh mẽ tới khủng bố mà.
Hàn Phong lại giảng giải một lần nữa cách để tập trung tinh thần nhằm hoá thành tâm lực, áp chế phi phàm, trong đó bao gồm cách áp chế toàn thể và áp chế đơn thể.
- Bản chất của việc rò rỉ năng lượng dẫn tới phản phệ là do chính bản thân phi phàm giả, hay nói cách khác là do các luồng tâm trí hỗn độn vô minh thiếu kiểm soát đang bị "phi phàm" dụ dỗ, dụ những suy nghĩ này tiến hành kích hoạt chúng nó, phát huy chúng nó ra ngoài.
- Từ đó, kỹ năng sẽ tự hành xuất hiện rồi vô tình tiêu hao bản thể, làm hại bản thể, thậm chí ngay cả trong giấc ngủ.
- Về phần tại sao lại có sự tình quỷ dị như vậy, tôi cũng không thể đoán ra, có thể do bản thiện, cũng có thể do bản ác, hoặc do vô minh, hoặc do chính phi phàm có sức hút nhất định.
- Nhưng chung quy lại, dù là thiện ác hay vô tri thì cũng phải tiến hành áp chế, bằng không thì tình trạng mất kiểm soát này sẽ càng lúc càng nặng nề.
- Phi phàm giả phải liên tục tự xem xét lại bản thân, tự gìn giữ bản thân bằng kỷ luật, ngăn cấm những suy nghĩ ngoại lai tạp nham có cơ hội bùng phát.
- Từ đó thành công trong việc áp chế các kỹ năng tự động kích hoạt bất tuân mệnh lệnh.
- Đây là áp chế mang tính toàn thể.
- Đối với những kỹ năng có dấu hiệu mất khống chế rồi, phi phàm giả phải chủ động chiết xuất tâm lực rồi áp chế kỹ năng, nguyên tắc là ép buộc kỹ năng bằng luồng tâm lực bình lặng, khiến nó không thể phóng xuất khỏi thể năng lượng.
- Đây là áp chế mang tính đơn thể.
- Em có Thấu Rõ, từ nay về sau, phải thường xuyên tự xem xét lại mình, tự nhìn nhận lại mình trước, triệt tiêu suy nghĩ ngoại lai của bản thân trước, từ đó đạt được khống chế lực tự thân, có biết chưa?
- Kế tiếp, tôi sẽ làm mẫu một lần.
Hàn Phong dựa vào kết nối bán ký sinh, trực tiếp dùng tâm lực tinh thuần của bản thân tiến hành triệt để áp chế thể năng lượng của nữ nhân trong lòng mình xuống.
Tường Vi hai mắt dần xuất hiện một trận sương mù, kế đó liền liên tiếp có hàng loạt giọt lệ thuỷ như mưa rào đua nhau rơi xuống.
Thoải mái quá.
Không còn đau đớn nữa.
Không còn bất an, không còn hoang mang vô tận, không còn mơ hồ, không còn sợ hãi nữa.
Đây là lần đầu tiên, nàng cảm nhận được bản thân thực sự được "sống".
Đăng bởi | HaNhuocTuyet |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 36 |
Lượt đọc | 459 |