Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khống chế phi phàm

Tiểu thuyết gốc · 5053 chữ

Hàn Phong ở trong trạng thái bán ký sinh, đối với các thể cấu thành của Tường Vi đã có toàn quyền định đoạt.

Hắn lúc này dùng tâm lực tinh thuần của bản thân đem thể năng lượng của nàng triệt để áp chế tới gắt gao, để cho những sóng triều cuồn cuộn mất khống chế bên trong hoàn toàn bình ổn lại, tất cả kỹ năng phi phàm dần bị đưa về trạng thái hoạt động với công suất nhỏ nhất.

Đây chính là khống chế lực tự thân.

Sau một hồi ra sức thị phạm kết hợp giảng giải lý thuyết đính kèm, hắn khuôn mặt không khỏi có chút tái nhợt mà buộc phải dừng lại.

Tiến hoá giả, quá mức mạnh mẽ, không phải thường nhân có khả năng tuỳ ý tác động, làm không cẩn thận hắn còn có nguy cơ phản phệ tới nổ não như chơi.

Bất quá, chừng này là đủ để "làm mẫu" rồi.

- Thế nào, đã hiểu rõ cách thức thực hiện chưa?

Tường Vi nghe được lời này, khuôn mặt lập tức vùi vào lồng ngực người bên cạnh, hai hàng nước mắt nhanh chóng rơi xuống, thật sự đã khóc to như trẻ con.

Bất kể bên ngoài có bao nhiêu mạnh mẽ, nữ nhân vẫn vĩnh viễn là phái yếu, là sinh vật được cấu tạo từ nước. Bọn họ dù cho gặp phải khó khăn thế nào cũng có thể cắn răng chịu đựng, chỉ là khi gặp được đúng người, bọn họ sẽ đem tất cả uất ức cùng tủi hờn trong quá khứ toàn bộ bộc phát.

Hàn Phong đem người ngọc ôm chặt trong lòng, bàn tay kéo lấy tấm chăn phủ lên thân thể mềm mại đang từng chút một run rẩy, kiên nhẫn chờ đợi.

Một lúc lâu sau, sau khi khóc lóc chán chê, Tường Vi mới là ngóc đầu lên mắng mỏ:

- Đồ thổ phỉ vô sỉ, ai cho phép anh tự ý nghịch ngợm lung tung chứ.

Hàn Phong cười khẽ một tiếng thoải mái rồi tuỳ tiện nói:

- Nếu em không thể tự làm, sau này tôi vẫn có thể giúp em mà, hàng ngày lại hàng giờ, không có vấn đề gì.

Tường Vi nghe được lời này lại càng thêm khóc to hơn.

Tên thổ phỉ này rõ ràng đang muốn lừa nàng.

Hắn dịu dàng cùng ân cần như vậy, chính là một âm mưu khiến cho nàng phải phụ thuộc vào hắn, ỉ lại vào hắn, cảm thấy quyến luyến hắn, còn lâu nàng mới mắc mưu.

Lúc này nàng lập tức há miệng cắn một cái thật mạnh vào ngực đối phương mà bĩu môi nói:

- Tự mãn cái gì chứ, còn không phải mới lên được một chút liền xìu xuống, mặt mày đều sắp tái nhợt kia kìa.

Hàn Phong khoé miệng biến thành méo xệch.

Ả này đây là muốn tìm chết.

Hắn vất vả vì nàng ta như vậy, nàng ta lại dám chê hắn xìu sao, lúc này không khỏi cắn răng gầm gừ:

- Tường Vi tiểu thư, hiện tại tôi muốn thu học phí.

Tường Vi khuôn mặt nhanh chóng biến thành đỏ bừng, hai mắt cũng tràn ngập một loại cảm giác hồi hộp run rẩy, thân thể non mềm hoàn toàn phơi bày trước mặt đối phương, giống như đã sẵn sàng làm mấy cái trò truỵ lạc rồi.

Bất quá nàng rất nhanh liền nghiêng đầu qua một bên, cắn môi ương bướng nói:

- Không có tiền đâu, cũng không có tài sản gì đâu, thu được cái gì liền thu.

Hàn Phong đương nhiên không cần tiền, hắn lập tức xoay người thô lỗ đè ngửa đối phương ra giường, bàn tay nhấn trên bộ ngực cự đại mấy cái, hạ thân lại đẩy tới một chút.

Ót...

- Thu một chút nước phục hồi phiên bản uống trực tiếp từ đầu nguồn nhé.

- Ưm... Thu học phí kiểu gì đấy... Có tin tôi gửi đơn kiện tới chủ tịch hội đồng nhân dân trấn Hi Vọng hay không...

Kế tiếp chính là một màn diễn lại vở kịch thổ phỉ cứu mỹ nhân, mỹ nhân buộc phải lấy thân báo đáp.

- Ngô... Sâu quá rồi... Thầy ơi, em chết mất...

Triền miên lại triền miên.

Cũng không biết đã trôi qua bao lâu, sau khi thao tới nữ nhân trong ngực đều muốn ngất đi, Hàn Phong lúc này mới là thoả mãn ngừng lại. Hắn lại tuỳ tiện triệu hồi ra cánh sao an toàn của bản thân từ trong nhẫn trữ vật, tâm thần đầu nhập vào hệ thống thương thành.

Vài giây sau, hắn bàn tay khẽ tóm nhẹ, một tấm thẻ màu bạc đã được triệu hồi tới.

Lúc này hắn đem tấm thẻ đặt vào trong tay Tường Vi rồi thản nhiên nói:

- Nhân lực chung quy cũng chỉ có hạn, nếu chỉ dựa vào sức người tự thân vận động thì tuyệt đối không thể chống đỡ được phi phàm, vẫn phải dựa vào nó để kiềm chế chính nó.

- Thẻ chức nghiệp là một trong hai biện pháp gia tăng khống chế phi phàm bằng phương án ngoại lai.

- Chỉ cần nắm giữ được chức nghiệp, sở hữu hai buff "dùng trước trả tiền sau" và "dùng bao nhiêu tính tiền bấy nhiêu", kỹ năng chủ chốt nhất sẽ được kiềm hãm lại tối đa quá trình rò rỉ và mất kiểm soát.

- Một người sở hữu chức nghiệp và một người không sở hữu chức nghiệp, cách biệt sẽ càng lúc càng xa.

Tường Vi trong tay cầm lấy thẻ chức nghiệp, hai mắt lại tiếp tục trở nên ửng hồng.

Tên thổ phỉ này...

Nàng lúc này không khỏi ngước nhìn hắn mấy giây mà cắn môi nói:

- Không phải... Không phải anh đang muốn tích tiền để mua cái vật gì đó kia sao?

Hàn Phong ngáp một tiếng rồi tuỳ tiện nói:

- Có thứ gì quan trọng được bằng em sao? Kể cả có là mạng tôi, tôi cũng đồng ý đưa ra, đừng nói chỉ là vật ngoài thân.

Thẻ chức nghiệp giá gốc 60.000 minh tệ, hắn là chủ nhân tinh thạch an toàn, hệ thống sẽ chiết khấu cho 20%, vật này chung quy chỉ tiêu tốn 48.000 minh tệ mà thôi, không phải rất đau lòng.

Sau này kiếm lại là được.

Tường Vi nghe được lời này, khuôn mặt lại càng thêm đỏ bừng, nàng không khỏi cắn một cái trên tai nam nhân xấu xa bên cạnh mà mắng nhẹ:

- Đồ dại gái này... Sến tới chảy cả nước... Cơ mà, cái câu thả thính ngôn tình này không có trên mạng nha...

- Hử, tôi lại đẻ ra mấy câu thả thính, cần gì copy trên mạng.

- Thế sao? Thế cái gì mà được thiên sứ hôn qua, khủng long phải tuyệt chủng, rồi người ngoài hành tinh với chiến tranh thế giới kia là cái gì...

- Cái đó rõ ràng là lời thật lòng...

Sau một trận trêu đùa qua lại cùng ỡm ờ "trả học phí" nữa, Tường Vi lúc này mới cẩn thận nghiên cứu thẻ chức nghiệp trong tay, sau đó đem nó hoá thành một luồng quang mang màu bạc biến mất không thấy.

Nàng bên tai lập tức nghe được vài thanh âm thông báo liên tiếp từ hệ thống.

"Đinh! Xác nhận kỹ năng Thấu Rõ làm kỹ năng trụ cột chức nghiệp!"

"Đinh! Chúc mừng ký chủ thành công chuyển chức thành Hiền Giả!"

"Đinh! Nhận được kỹ năng chức nghiệp Hiền Giả hệ khống chế: Thao Túng Tâm Lý! Kỹ năng thuộc tính: Mỗi chuỗi thanh âm hoàn chỉnh phát ra tạo thành một Ấn Thao Túng. Sử dụng Ấn Thao Túng sẽ gieo ám thị tâm lý trên Thể Tâm Trí của mục tiêu/nhóm mục tiêu, khiến mục tiêu/nhóm mục tiêu bị thao túng mạch tư duy theo khuôn khổ thanh âm ấn ký. Kỹ năng kích hoạt: Mỗi thanh âm tiêu hao 1 thể lực, 1 trí lực. Uy lực kỹ năng phụ thuộc vào cấp độ kỹ năng, chỉ số thể lực, trí lực, cùng mức độ Thấu Rõ tâm trí mục tiêu."

"Đinh! Hệ thống chức nghiệp cấp bậc tiếp theo: Kỹ năng hệ phòng thủ - Lòng Bàn Tay."

Âm thanh hệ thống chấm dứt về sau, Tường Vi hai mắt dần cảm nhận được một sự thoải mái cùng dễ chịu vô cùng tận bắt đầu diễn sinh. Chẳng những vậy, nàng còn cảm giác quá trình khống chế kỹ năng Thấu Rõ đã được tăng lên rất nhiều, cùng với đó là tâm thần cũng thành công buông xuống một cỗ mệt mỏi, không còn phải liên tục áp chế thể năng lượng sục sôi nữa.

Một tấm thẻ này đã thành công giải quyết gần như tất cả những vấn đề mà nàng đang gặp phải.

Lúc này Tường Vi không khỏi ôm chặt lấy Hàn Phong mà kêu nhỏ:

- Chủ nhân, người ta rất thích.

Hàn Phong hạ thân không khỏi hơi cứng lên ba phần, hắn thô bạo giơ tay vỗ bép một tiếng trên kiều đồn đối phương rồi bĩu môi giả bộ biểu cảm giận dỗi:

- Câu thả thính này quá mức lộ liễu gượng ép rồi, hoàn toàn không đủ thân sĩ.

- Cái gì mà không đủ thân sĩ chứ, đồ con la, anh thì hiểu gì về thân sĩ... Ức...

Trên giường lớn, hai cái thân ảnh vừa tranh cãi vừa quấn chặt vào nhau.

Sau một hồi thở dốc không biết trời trăng mây gió gì, Tường Vi lúc này mới là cắn một cái trên môi Hàn Phong, tò mò hỏi:

- Hàn thủ lĩnh, Hàn chủ tịch, Hàn chủ nhân, nô tì đã chuyển chức thành Hiền giả, vậy Hiền Giả nghĩa là gì?

Hàn Phong suy nghĩ một chút thì chậm rãi nói:

- Tôi cũng không chắc chắn... Chức nghiệp này quá mức xa lạ trừu tượng so với đời sống và thường thức thông thường, lại chỉ có thể chuyển chức khi sở hữu kỹ năng tứ giai, chứng tỏ các kỹ năng thành phần đính kèm cũng tuyệt đối cao giai, không thể dự đoán.

- Từ cái tên Hiền Giả cũng khó có thể hình dung ra tác dụng của nó, không đủ cơ sở dự đoán.

- Tôi chỉ biết, Hiền Giả trong sách vở miêu tả có thể coi như người thông tuệ lỗi lạc, đức cao vọng trọng, là người có uy tín và nhân khí, có thể dẫn dắt người khác đi về hướng chân lý chính nghĩa, tốt đời đẹp đạo.

- Đúng rồi, kỹ năng chức nghiệp mà cô nhận được là gì?

Tường Vi nghe được cái kiến giải này, hai mắt không khỏi khẽ đảo một chút, sau đó đột nhiên hồi hộp hỏi:

- Có phải rất muốn hôn nô tì không?

Hàn Phong bên tai quanh quẩn lấy một đạo thanh âm mềm mại mê người, hắn không khỏi khẽ nhíu mày vài giây, sau đó chợt quay qua bên cạnh ôm lấy vưu vật nõn nà vào trong tay mà bắt đầu cắn trên đôi môi đỏ mọng của đối phương, đầu lưỡi mạnh bạo vươn ra xâm lược trong khoang miệng, đem Tường Vi hôn tới cả người mềm nhũn.

- Tất nhiên rồi, tiểu bảo bối, tôi muốn hôn em.

Sau một trận giao phong qua lại, Tường Vi lại hồi hộp hỏi tiếp:

- Có phải rất muốn thao nô tì không?

Hàn Phong không chút do dự đem nam căn cắm vào trong huyệt hoa mềm nhũn kia, máy bơm thịt bắt đầu mạnh bạo chuyển động.

- Ưm... Ngô... Chết mất... Nhẹ thôi...

- Ức... Mau cắn vào trước ngực đi...

- Tát tôi đi.... Tát mạnh vào...

- Quỳ xuống... Hức hức...

- Ôi... Mau dùng dây nịt kia đánh nô tì đi...

- Dùng bàn chân chà đạp khuôn mặt nô tì đi...

- Chửi mắng nhục mạ nô tì đi...

- Oh... Bắt nô tì quỳ bò đi... Be be be...

- Ngô... Cạo đi a... Người ta muốn...

- Chủ nhân, chủ nhân...

- Đúng rồi... Đâm vào cổ họng nô tì đi... Ức...

Trong căn phòng nhỏ tràn ngập hương vị giao hoan kích tình, hai cái thân ảnh đang quấn chặt vào nhau mà làm bậy, càng lúc càng thực hiện ra những hành động dâm tiện bạo lực mạnh.

Âm thanh rên rỉ phóng đãng của nữ nhân hòa chung với tiếng thở hổn hển nặng nề của nam nhân, còn có âm thanh da thịt va chạm, âm thanh nhóp nhép róc rách, âm thanh trốn chạy rồi lại bắt lại, âm thanh cầu xin tha thứ, âm thanh bép bép của nhục hình tra tấn, tất cả khiến cho không khí cũng phải bốc cháy lên hàng vạn ngọn lửa dục hoả.

Hàn Phong vừa đem chiếc đai lưng trên tay quất mạnh xuống thì chợt ngẩn người, sau khi ngẫm nghĩ một lát, hắn lập tức ném đai lưng đi mà vội vã ôm lấy thân thể nữ nhân đang mềm nhũn nằm rạp dưới đất mà mắng to:

- Đãng phụ, vừa rồi là có chuyện gì?

Tường Vi cả người đều nhanh hiện lên vô số dấu vết tra tấn, da thịt trải đầy những vệt đỏ hồng xước xát không nói, trên ngực cùng mông còn có mấy dấu tay cào tới rướm máu, tóc tai sớm bết thành một đoàn, thấm đẫm tinh dịch cùng dâm thuỷ, thậm chí huyệt hoa giữa hai chân còn bị ai đó cạo sạch tới không còn một sợi lông tơ, hai khoả cánh hoa sưng tấy như thể vừa trải qua mười ngày làm tình liên tiếp, hiện tại liền tuỳ tiện phơi bày không chút che chắn.

Bất quá nàng dường như không có nửa điểm đau đớn, ngược lại còn giống như đang cực kỳ hưởng thụ trạng huống này, phượng nhãn vẫn như cũ ướt át một mảnh phong tình mà cười lả lơi hỏi:

- Ngô, có phải rất muốn giày vò nô tì không?

Hàn Phong nghe được cái âm điệu mê người này, hắn không có tiếp tục bị dẫn dắt làm ra hành động giày vò, ngược lại trong lòng tự động bốc lên một đoàn nhiệt hoả nóng bức, bàn tay không chút do dự đưa lên nhào nắn đôi thỏ ngọc mà mắng:

- Đãng phụ, không ngờ chức nghiệp Hiền Giả lại có chức năng thao túng tình dục. Còn nói cái gì dẫn dắt hướng đạo cùng minh trí thông tuệ, đức cao vọng trọng các thứ các thứ chứ, thật sự là treo đầu dê bán thịt chó, hôm nay tôi liền chơi chết cô.

- Ngô... Có giỏi thì chơi đi... Ưm...

Sau đó liền là một màn chà đạp cùng dày vò liên miên bất tuyệt.

Có điều, liền là nam dưới nữ trên, nhiệt tình nhún cùng nhún.

Ai yếu ai mạnh liền có thể nhìn thấy lờ mờ.

Tờ mờ sáng, phòng tắm rộng lớn lại một lần nữa ngập tràn trong hơi nước mù mịt, hai cái thân ảnh vẫn như cũ dính chặt vào một chỗ.

Tường Vi đã hoàn toàn kiệt sức, thân thể non mềm khắp nơi là những vệt ửng đỏ, thi thoảng còn hiện lên đôi chút run rẩy cùng nhu nhuyễn thoáng qua.

Hiện tại nàng chỉ có thể nằm im trong vòng tay người ta, sau đó liền mặc kệ hắn trách móc hay mắng mỏ thế nào, nàng liền không thèm quan tâm.

Dù sao bên dưới vẫn luôn được lấp đầy, thật thoải mái, thật dễ chịu a, không muốn nghĩ gì nữa.

Hàn Phong hôm nay đã triệt để lĩnh giáo con người thật ẩn sau lớp áo khoác phòng hộ của vị tiểu thư cành vàng lá ngọc này rồi.

Một khi cởi ra y phục, bò lên giường lớn, nàng ta chính là một con người khác, một dâm phụ khát tình, cực kỳ phóng đãng, rất cần một tên thổ phỉ tới chà đạp mình, càng hung ác thô tục càng tốt, tuyệt đối không cần cái gì mà thân sĩ hay thanh cao nữa.

Nàng ta chính là thuộc tuýp người thích được hành hạ cùng thống trị, càng đau đớn, càng khuất nhục, càng dâm tiện vặn vẹo, càng hằn học vũ phu, vậy lại càng đem tới sung sướng thoả mãn, mãi mãi không muốn ngưng lại.

Hắn cũng bị cái vưu vật này vắt tới khô rồi. Điểm phục hồi và chống chịu của hắn thua xa dâm nữ này, hắn là chồng lên từ kỹ năng nhất giai tăng cường thuộc tính, mà nàng ta chính là chồng lên từ kỹ năng tam giai, không thể so sánh được.

Vừa nghĩ tới đây, hắn liền không nhịn được nhéo mạnh một cái vào bầu nhũ hoa ửng đỏ rồi gầm gừ:

- Dâm nữ, còn muốn thao nữa không?

Tường Vi mặc dù đang vô cùng buồn ngủ, thế nhưng sau khi nghe tới cái từ kia, nàng liền không nhịn được khẽ liếm môi một cái rồi gật đầu:

- Muốn a, lần này liền chính thức đem anh làm bồn chứa của tôi, mau mau quỳ xuống.

Kế đó liền là một lần ngược dòng tra tấn, thủ lĩnh trấn Hi Vọng bị người ta dùng quần lót vàng cam trói lại, bị bắt nằm ngửa ra cho người ta cưỡi lên bụng, ngồi lên mặt, thiếu chút đã chết vì sặc nước.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, lại tới cảnh nam trên nữ dưới.

Hàn Phong tuỳ tay khẽ vẫy, một chiếc hộp thiếc đã được hắn triệu hồi ra từ nhẫn trữ vật, lúc này hắn đem hộp thiếc mở ra, lại nhấc lấy một khoả ớt biến dị đỏ rực cầm trên tay, thản nhiên nói:

- Biện pháp thứ hai để gia tăng khống chế phi phàm bằng tác nhân ngoại lai chính là dùng thiên tài địa bảo.

- Thiên tài địa bảo, không chỉ đơn thuần cung cấp cường hoá, nó rất có khả năng chính là đang ngầm gia cố các thể phi phàm, đặc biệt là thể năng lượng, từ đó khiến cho nền tảng phi phàm trở nên vững chắc hơn, kín kẽ hơn, hoàn hảo hơn, để cho phi phàm giả sử dụng được thông thuận hơn.

- Sử dụng ớt biến dị này sẽ khiến Thể Tâm Trí và Thể Năng Lượng được tăng cường một mảng lớn. Tôi phát hiện ra điều này trong quá trình luyện tập chiết xuất tâm lực, nó chính là lý do khiến dấu ấn tâm lực của tôi được mạnh mẽ và tinh thuần tới vậy, hơn xa người khác.

- Ngoài ra, cách mà con chó ngu Đại Hắc Cẩu kia được cường hoá toàn diện sau khi ăn ớt biến dị cũng khiến tôi được dẫn dắt rất nhiều.

Tường Vi nằm trong lòng Hàn Phong, sau khi nghe tới đây thì không khỏi chấn động.

Nàng cũng từng sử dụng ớt biến dị, chẳng lẽ chính vì vậy nên nàng mới có thể bình an vô sự tới lúc này?

Sau khi im lặng một lát, nàng lại hồ nghi hỏi:

- Nói như vậy, vậy thiên tài địa bảo nho biến dị màu đen thì sao, nó chẳng mang lại tác dụng gì cả?

Hàn Phong lắc đầu, chắc chắn đáp:

- Không, nó là thiên tài địa bảo tốt nhất, hoàn hảo nhất để trợ giúp phi phàm giả kiểm soát phi phàm.

- Nó đang xoa dịu Thể Năng Lượng, để cho tất thảy bạo động diễn sinh đều lắng xuống, xoá sạch kết nối tâm trí, tẩy sạch ý chí hỗn loạn ẩn chứa bên trong, khiến năng lượng biệt lập khỏi vô minh, đó tuyệt đối không phải áp chế.

- Nó khiến Thể Năng Lượng say sưa, nhưng cũng khiến Thể Năng Lượng được tái tạo lại.

Tường Vi đã có chút không nghĩ ngợi được gì nữa rồi.

Nàng có thể chắc chắn một điều rằng, phi phàm giả tại Tam Giang này, không có bất kỳ ai có thể đưa ra cái nhận định này, bất chấp việc nho biến dị là đồ của Tam Giang.

Ai cũng đều né nó như né tà vậy.

Ai điên mà đi uống thứ kia vào chứ?

Tại sao Hàn Phong lại...

- Thổ phỉ, vì sao anh thông tuệ như vậy, anh còn giống Hiền Giả hơn tôi a.

Hàn Phong chỉ khẽ cười lắc đầu đáp:

- Tôi làm sao có thể tự nghĩ ra, tôi đây là rút ra tri thức từ nghiên cứu của rất nhiều người khác.

- Tại trấn Hi Vọng, có một phòng ban gọi là phòng lưu trữ đặc huấn, trưởng phòng tên Âu Dương Tà.

- Người này mới là một tên thiên tài điên cuồng, hắn mới là người dám nghĩ, dám làm, dám thử nghiệm.

- Haha, có biết tại sao thây ma điên cuồng tranh cướp rượu nho biến dị không, chính vì "bọn họ" là sinh vật khôn ngoan nhạy bén gấp xa nhân tộc.

- "Bọn họ" biết, một khi ăn được thứ này, Thể Năng Lượng vốn tràn đầy điên cuồng sẽ được bình ổn lại, "bọn họ" sẽ bớt điên cuồng khát máu hơn.

- Từ đó, sẽ bớt... Đau đớn hơn...

Tường Vi đã hoàn toàn im lặng.

Thây ma điên cuồng tranh đoạt nho biến dị là vì "bọn họ" cảm nhận được hi vọng tự cứu.

Nhưng mà, Tam Giang đã thí nghiệm cho thây ma ăn rất nhiều rượu nho, bọn chúng chỉ càng lúc càng lờ đờ, không thể trở về hình dạng cũ.

Vô vọng sao... Chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước...

Hàn Phong đem Tường Vi nâng lên, thản nhiên nói:

- Đây chỉ là dự đoán, Thể Năng Lượng vô cùng nhạy cảm, trước khi có kết luận chắc chắn, chúng ta tốt nhất không nên uống bậy rượu kia.

- Hiện tại quan trọng nhất là gia cố thể phi phàm. Nào, há miệng ra.

Hàn Phong đem ớt biến dị nhét vào miệng nữ nhân mềm nhũn trong ngực, sau đó liền nhanh chóng phất tay phóng xuất ra vô số bông tuyết nhỏ xíu, đem tác dụng của thiên tài địa bảo này toàn lực phong kín bên trong thân thể đối phương.

- Ngô... Nóng quá... Hức hức... Chết mất, chủ nhân, cứu với...

Tường Vi đã dùng qua ớt biến dị một lần, đã không còn xa lạ gì với thứ này nữa. Chẳng qua cảm giác đau đớn cùng nóng cháy mà nó mang lại vẫn khiến cho nàng vô cùng sợ hãi, ngọn lửa đỏ rực thiêu đốt toàn thân khiến cho nàng thân thể vô hạn mềm nhũn, hiện tại chỉ có thể ôm chặt lấy Hàn Phong mà rên rỉ nũng nịu.

Hàn khí mà hắn phát ra để cho nàng vô cùng dễ chịu, cũng tràn ngập an tâm và tin tưởng.

Trọn vẹn 2 phút trôi qua, lửa đỏ thiêu đốt thong thả lịm dần, Tường Vi cổ họng khẽ thở ra một ngụm thư sướng, cả người giống như được tân sinh lại một lần nữa, ngay cả những vết cào cấu đỏ ửng trên cơ thể cũng đã hoàn toàn biến mất.

Nàng có cảm giác đây chính là trạng thái tốt nhất của bản thân từ trước tới nay, hoàn toàn không có nửa điểm mệt mỏi hay kiệt sức nào.

"Đinh! Nhận được 6 điểm trí lực."

"Đinh! Nhận được 6 điểm thể lực."

"Đinh! Nhận được 6 điểm phục hồi."

"Đinh! Nhận được 6 điểm sức mạnh."

"Đinh! Kỹ năng Quang Giáp tiến giai lên bậc tứ giai. Hiện tại có thể phóng xuất phòng ngự bị động với định mức sát thương tự kích hoạt. Có thể thi triển lên một khu vực chỉ định bên ngoài bản thể..."

Liên tiếp thanh âm máy móc của hệ thống vang lên để cho Tường Vi khuôn mặt không khỏi đỏ bừng.

Nàng hai tay hơi nắm nắm, cảm nhận thân thể khoẻ mạnh hơn, bền bỉ hơn, dẻo dai mềm mại hơn, tràn trề sức sống hơn, tức thì liền muốn quay qua liếc nhìn nam nhân trần truồng đang nằm bên cạnh, đầu lưỡi phấn hồng khẽ liếm một ngụm hưng phấn.

Đây là đối tượng luyện tập phi phàm rất tốt.

Hàn Phong bản năng nguy hiểm rất cao, hắn đang rất nhàn nhã thưởng thức ánh trăng cuối cùng tại nơi chân trời, lúc này đột nhiên cảm giác có chút không ổn.

Sau khi nhìn tới đôi phượng nhãn ướt át với vô hạn trêu tức kia đang ra ám hiệu "mời khiêu vũ" với mình, hắn lại càng hô to không ổn.

Trốn.

Hàn Phong dùng hết sức lực vùng thoát ra khỏi bồn tắm, cả người phi thẳng về phía cửa ra vào, muốn trước một bước trốn đi thật xa.

Chẳng qua hắn vừa lao ra liền lập tức đâm đầu vào một tầng quang giáp mờ ảo màu đỏ rực, cái này quang giáp cực kỳ vững chãi, bị va chạm như vậy mà vẫn không hề có nửa điểm rung động, còn đem người vừa chạm vào nó đẩy ngược trở lại.

Sau đó bả vai hắn liền bị một bàn tay thon thả mềm nhũn nhưng cũng tràn đầy lực lượng bắt lấy, cả người lập tức bị đè nghiến xuống đất, trước mắt khoảnh khắc lâm vào tối đen, liền có hai khoả thỏ ngọc cự đại nhấn xuống, bên tai còn ha ha vang lên điệu cười vô cùng phóng đãng:

- Hàn thủ lĩnh, hiện tại chúng ta cùng chơi hai trò chơi nhé.

- Một là trò thi xem ai chống chịu tốt hơn. Tôi sẽ làm đủ mọi trò, anh sẽ đánh giá một chút coi có nên kêu to cầu cứu hay không. Ai thua sẽ phải trở thành bồn chứa, phải gọi đối phương là bà chủ, xưng là nô tì.

- Trò thứ hai là, ừm, cưỡi ngựa theo phong cách phi phàm hậu dị biến đi. Ân, bước đầu tiên là, trinh sát xem ngựa giống có thể xuất ra bao nhiêu tinh dịch a.

- Không, cưỡi la đi, mau kêu be be.

Hàn Phong khuôn mặt rất nhanh liền biến thành tái nhợt.

Quang Giáp tứ giai, đây là quang giáp tứ giai phiên bản tiến hoá giả, cái này đã cắt đứt tất cả trinh sát ra bên ngoài, đồng nghĩa cắt đứt luôn cả khả năng dịch chuyển tức thời của hắn rồi.

Hắn khoé miệng dần dần dài ra như miệng của một con la, còn dùng một loại giọng điệu vô cùng hèn mọn mà kêu to:

- Bà bà chủ... Chúng ta... Hay là trước thương lượng một chút? Be be be...

------

Buổi sáng, ngắm bình minh cùng người thương là trải nghiệm rất tuyệt vời.

Trên cao cao ban công biệt thự 5 tầng của phó đoàn trưởng tiểu đoàn 3 Tam Giang, hai cái thân ảnh một nam một nữ đang ngồi trước bàn tròn.

Nam nhân khuôn mặt có chút tái nhợt, còn có chút phẫn hận cùng uất ức cam chịu, ngược lại nữ nhân đang mặc bộ y phục màu trắng xanh kia khuôn mặt lại vô cùng hồng nhuận, dường như đêm qua nàng ta đã ngủ rất ngon, nụ cười kia vừa mới hé mở, phong tình vạn chủng đua nhau xuất hiện, thực sự là khiến người ta say mê.

Một lúc sau, Tường Vi liếc mắt nhìn qua bên cạnh bĩu môi nói:

- Nam tử hán đại trượng phu, vậy mà lại phải cầu xin tha thứ, thật sự là không dậy nổi.

- ...

Hàn Phong là người co được giãn được, hắn nhắm đánh không lại, vậy nhất quyết đóng vai kẻ hèn.

Ừ, dù sao chỉ là bồn chứa thôi, có gì phải ngượng ngùng, dù sao cũng không ai biết a.

Hắn không phải là một cái bồn...

Mẹ nó nữa...

Tường Vi nhìn tới sắc mặt tối tăm của thủ lĩnh trấn Hi Vọng thì không khỏi đưa tay che miệng cười tới khúc khích.

Nàng lúc này mới là thở dài nói:

- Hàn Phong, anh có chắc thắng trận hôm nay không?

Hàn Phong nhìn về phía xa xa chân trời, thận trọng lắc đầu.

- Phòng thủ có thể đủ, công kích thiếu rất nhiều.

- Ngoài cô và La Thiên Dật hai vị tiến hoá giả này, còn có Cổ Nguyên kia nữa, ngoài ba người ra, không có bất kỳ ai xuyên thủng được phòng ngự của chủ lực thi đàn, kể cả tôi cũng không thể...

- Tỉ lệ đánh dây dưa cực cao, đánh tiêu hao như vậy, nhân loại xem như thua chắc.

Hàn Phong nói xong lại chỉ ba bản kỹ năng đang đặt trên bàn rồi thở dài nói:

- Đáng tiếc, ba kỹ năng này, không giúp gia tăng lực công kích quá nhiều.

Tường Vi nghe vậy thì mỉm cười vuốt tóc nói:

- Thật ra, chúng ta đã tương đối đầy đủ công kích rồi. Cái thiếu chỉ là thiếu người có thể vận dụng nó thôi.

Nàng nói xong liền khẽ phất tay, không gian phía trước bỗng chốc chấn động nhẹ một cái.

Một đạo cánh cung cong vút màu trắng bạch với vô số đạo hoa văn phức tạp đã khoảnh khắc thành hình.

Vật này vừa xuất ra, năng lượng loạn lưu bắt đầu mơ hồ run rẩy cuồng vũ, giống như đang bị hút về phía thân cung mà chậm rãi tiến nhập vào trong.

Nó vậy mà còn có thể tự hành lơ lửng không rơi xuống đất.

Tường Vi đem cánh cung này đẩy về phía bên cạnh, mỉm cười nói:

- Hàn thủ lĩnh, đây là vật tôi tặng anh.

Hàn Phong nhìn cánh cung này, ánh mắt không khỏi xuất hiện co rụt.

Hắn đem bàn tay cầm lấy cánh cung, hai hàng lông mày lập tức nhíu chặt.

Nó đang hút "phi phàm" của hắn, rất tham lam.

"Đinh! Trang bị level 5: Cung Nguyên Tố..."

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 33
Lượt đọc 518

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.