Vô Đề
Tần Xuyên bày ra giá đỡ chưởng môn, khiến cho Trần Hạo không dám không nghe theo, ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Tần Xuyên, sau đó hai người bắt đầu cùng nhau dùng bữa.
Chia thịt cá trên bàn chia làm hai phần bằng nhau. Một phần thì hắn đưa cho Trần Hạo, một phần thì chính mình lưu lại. Tần Xuyên nói với Trần Hạo: "Hiện tại, bổn chưởng môn ra lệnh cho đệ mau ăn hết chỗ này. Nếu dám để thừa lại, phạt đệ diện bích ba ngày!"
"Tuân mệnh! Chưởng môn sư huynh!" Trần Hạo vốn là người háu ăn, thế nhưng môn phái bây giờ lâm vào cảnh nghèo khó, thường thường một hai tháng đều không thấy được đồ ăn dầu mỡ. Đến lúc này, hắn rốt cuộc cũng không chịu được sự hấp dẫn, sau khi đáp ứng một tiếng, liền vùi đầu xuống, ăn lấy ăn để.
Một bên vừa ăn, một bên lại thỉnh thoảng lén lút liếc tới Tần Xuyên, thần sắc có chút xấu hổ xen lẫn tràn ngập cảm kích.
Tần Xuyên nhìn Trần Hạo, thỉnh thoảng cũng lộ ra vẻ tươi cười.
Tuy gọi Trần Hạo tới cùng nhau dùng bữa, cũng không phải là tận lực thu mua nhân tâm. Nhưng hắn biết rõ, bữa ăn rẻ tiền này, sẽ khiến Trần Hạo ngày càng trung thành, khó có thể tính ra giá trị.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Tần Xuyên lấy 【Ngũ Hình Quy Chân Quyết】từ trong nạp giới ra, đưa cho Trần Hạo: "Sư đệ, chỗ ta có một quyển công pháp tu luyện mới. Đệ cầm lấy quay về dụng tâm nghiên cứu, cũng sao chép ra một phần. Về sau không cần tiếp tục tu luyện【Vũ Hóa Phi Thăng Quyết】 nữa, chỉ cần chuyên tâm tu luyện【Ngũ Hình Quy Chân Quyết】là được. "
"Mới…Công pháp mới? " Trần Hạo nghe vậy, thần sắc lập tức kích động hẳn lên. Hắn cẩn thận nâng công pháp trên tay, có chút không dám tin nói: "Chưởng môn sư huynh, trước kia đệ từng nghe chưởng môn tiền nhiệm nói, mọi người đều hoài nghi chưởng môn đời thứ tư viết lại công pháp kia có sai lầm. Vì vậy dẫn tới việc tu luyện luôn luôn chậm chạp. Chẳng qua nhiều thế hệ chưởng môn về sau đã cố gắng hết sức mà không tìm được công pháp tu luyện mới khác, chỉ có thể tu luyện theo 【Vũ Hóa Phi Thăng Quyết】sai lầm kia mà thôi. Không thể tưởng tượng được, huynh mới kế nhiệm chức chưởng môn gần một ngày, vậy mà có thể lấy ra công pháp mới."
Tần Xuyên lạnh nhạt cười nói: "Sư đệ, lúc này mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Đệ lựa chọn đi theo ta, tuyệt đối là quyết định sáng suốt. Ta cam đoan, đệ sẽ có được một tương lai hoàn toàn mới!"
"Chưởng môn sư huynh, cuộc đời của Trần Hạo đệ sẽ luôn trung thành đi theo huynh, tuyệt đối không có hai lòng!" Trần Hạo càng nói càng kích động, sau đó bịch một tiếng, quỳ rạp xuống dưới chân Tần Xuyên.
Tần Xuyên vội vàng đưa tay kéo Trần Hạo lên: "Giữa ta và đệ, không cần phải làm đại lễ như vậy. Tốt rồi, ăn uống no đủ, mau quay về chuyên tâm tu luyện đi. Đừng quên Vũ Hóa Môn của chúng ta vần còn chưa giải trừ được nguy cơ. Thực lực của đệ càng mạnh, lại càng có thể vì môn phái mà xuất lực!"
"Chưởng môn sư huynh, đệ nhất định sẽ toàn lực cố gắng!" Trần Hạo cung kính thi lễ rồi lui ra.
Tần Xuyên dặn dò Trần Hạo cố gắng tu luyện, mà hắn cũng không nhàn rỗi. Hắn tìm một cái địa phương yên tĩnh trên núi, sau đó lại tiếp tục chuyên tâm tu luyện.
Mặc dù đối với một vị chưởng môn mà nói, tố chất quan trọng nhất chính là năng lực lãnh đạo cùng cái nhìn đại cục. Những thứ này Tần Xuyên tự nhận cũng không thiếu. Thế nhưng ở phương diện tu luyện cũng cần phải làm gương cho người khác.
Dù sao, đường đường là chưởng môn, cũng là tồn tại lớn nhất trong môn, thực lực lại không bằng môn hạ đệ tử, như vậy thật sự là tổn hại uy nghiêm của bản thân.
Mặt khác, ý đồ cướp đoạt môn phái của tên tán tu Tống Dương kia, cũng là một cái tại họa ngầm thật lớn. Điều này cũng khiến cho Tần Xuyên không thể buông lỏng.
Lúc này đây, Tần Xuyên lại tu luyện hết một ngày, thẳng tới lúc chạng vạng tối mới dừng lại.
Vừa mới đứng người lên, Tần Xuyên liền cảm giác có người đang đi về phía mình. Hắn còn tưởng rằng lại là Vương thẩm tới đưa cơm. Nhưng khi nhìn lại, vậy mà là Hằng Nhi.
Hằng Nhi nhanh chóng bước tới trước mặt Tần Xuyên, cung kính hành lễ: "Tham kiến chưởng môn."
Tần Xuyên gật gật đầu, hỏi: "Hằng Nhi, đồ vật mà Trần bá mua về đã đủ rồi sao?"
"Đúng vậy, chưởng môn. Trần bá bảo nô tài tới báo cho ngài, tất cả đồ vật đều đã mua đủ."
"Rất tốt, đem những thứ đó đưa cho Vương thẩm, dặn bà ấy dựa theo quy tắc thờ cúng tổ tiên rồi xử lý. Sau đó ngươi đi thông báo cho Trần Hạo, thay đổi một thân quần áo sạch sẽ, đến đại điện chờ ta. Lát nữa, cùng với ta bái tế các vị tổ tiên của Vũ Hóa Môn."
Tần Xuyên phân phó cho Hằng Nhi, sau đó liền quay lại chỗ ở của mình, thu dọn một số vật phẩm thiết yếu. Tiếp đó dựa theo nhiệm vụ ‘Tế tổ’ yêu cầu, đi tới một hồ nước sạch trên chủ phong, tắm rửa cơ thể sạch sẽ.
Đăng bởi | se7en2407 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |