Vô Đề
Mắt thấy nắm đấm này chuẩn bị chạm tới chóp mũi, Tần Xuyên lại không né tránh, nội tâm Thạch Bình nhịn không được mà đắc ý. Nào biết được chỉ trong một cái chớp mắt, Tần Xuyên vốn đứng trước mặt đã mất đi tăm hơi. Một quyền tập trung toàn bộ khí lực vừa rồi của hắn, đã đánh vào khoảng không, khiến cho khí huyết bên trong cơ thể Thạch Bình dâng trào, cực kỳ khó chịu.
Hết thảy những điều này, đều là Tần Xuyên cố ý gây nên. Ngay khoảnh khắc nắm đấm của đối phương sắp đánh trúng mình, hắn liền thi triển thân pháp quỷ dị của Xà hình, nhẹ nhõm tránh được một quyền này.
Đứng ở sau lưng Thạch Bình, nhìn hắn lúng túng xoay người, tiếp tục lao về phía mình, Tần Xuyên quyết định chấm dứt trò chơi nhàm chán này.
Một tên ngu xuẩn, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!
Ánh mắt Tần Xuyên bỗng trở nên sắc bén, hai tay dơ lên, thi triển ra Hổ Hình Quyền Pháp bên trong ngũ hình. Cả người hắn giống như hóa thân thành một đầu mãnh thú chi vương, phóng về phía Thạch Bình. Mỗi một quyền đánh ra, đều mang theo khí thế san bằng tất cả.
Đáng thương cho Thạch Bình, vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới, người sư đệ có thực lực thấp kém, tính cách nhu nhược trước đây, vậy mà lại biến thành bộ dạng dũng mãnh như hiện tại. Tuy hắn sử dụng toàn bộ khí lực bú sữa mẹ để chống cự, nhưng vẫn không cách nào chịu được những đòn tấn công như vũ bão của Tần Xuyên.
Chỉ sau mấy hơi thở, Thạch Bình đã bị đánh trúng mười bảy, mười tám quyền. Hắn cảm thấy toàn thân không có một chỗ chỗ nào là không đau đớn, tựa hồ như toàn bộ xương cốt đều đã bị thiết quyền của Tần Xuyên đánh nát.
Thạch Bình cắn răng, chịu đựng nỗi thống khổ trong chốc lát, nhưng rốt cuộc cũng không chịu nổi, ngã bịch một tiếng trên mặt đất. Bất luận cố gắng như thế nào đi nữa, cũng không cách nào tiếp tục đứng lên.
Những người dân thị trấn đang quan sát xung quanh, lúc này cũng đã kinh ngạc tới trợn mắt há mồm. Tần Xuyên vốn là người không được bọn họ xem trọng, vậy mà đánh bại Thạch Bình trong nháy mắt, tới nỗi không thể đựng dậy được. Điều này thật sự là vượt quá dự liệu của tất cả mọi người.
Mọi người bắt đầu nhao nhao nghị luận, không thể tưởng được, ở gần thị trấn nhỏ này, lại có một cái môn phái cường đại như vậy tồn tại.
Tên gọi là gì nhỉ? Đúng, hình như gọi là Vũ Hóa Môn!
Về phần Thạch Bình bị đánh ngã trên mặt, một bên cố nén sự đau đớn toàn thân, một bên dùng thanh âm khàn khàn nói ra: "Cái này....Đây không phải là công pháp của Vũ Hóa Môn!"
Tần Xuyên dù đang bận chỉnh sửa lại một thân trang phục, nhưng vẫn nhàn nhạt nói: "Ta sớm đã từng nói qua, sự tình của Vũ Hóa Môn, ngươi không có tư cách xen vào. Công pháp nào phải, công pháp nào không phải, đều là do bổn chưởng môn định đoạt."
"Ngươi....ngươi....ngươi..."
Thạch Bình nhiều lần nói ‘ngươi’, nhưng cuối cũng lại không thể nói ra lời tiếp theo, mà nằm nguyên trên mặt đất, thần sắc phức tạp, hai mắt nhắm lại.
Tần Xuyên cúi đầu xuống nhìn hắn rồi nói: "Ta và ngươi dù sao cũng từng là đồng môn, cho nên lần này ta sẽ không giết ngươi. Bất quá từ nay về sau, bất cứ nơi nào có tên Vũ Hóa Môn, ngươi phải lập tức rời đi. Nếu không, đừng trách ta không lưu tình!"
Lần này Tần Xuyên tới Lục Liễu Trấn, ngoài mục đích chính là tuyển nhận đệ tử, ngoài ra cũng là để kiếm danh vọng cho môn phái. Trước mắt bao nhiêu là người, đánh bại đám hộ vệ cùng với Thạch Bình, hẳn đã đủ để tên tuổi của Vũ Hóa Môn vang dội trong khu vực này. Ngược lại cũng không cần thiết phải giết người, dù sao loại tiểu nhân như Thạch Bình này, cũng không thể gây nên sóng gió gì.
Thời điểm lúc này, bên tai Tần Xuyên lại vang lên âm thanh nhắc nhở: "Danh vọng môn phái đã được tăng lên."
Tần Xuyên kiểm tra giao diện tin tức, phát hiện danh vọng môn phái đã từ 15 tăng lên 30. Không thể tưởng tượng được, hai người Vương viên ngoại và Thạch Bình tự mình chuốc lấy đau khổ, lại giúp hắn kiếm đủ 30 điểm danh vọng môn phái.
Tần Xuyên sở hữu giao diện tin tức, những người khác tất nhiên không thể thấy được. Mọi người chỉ thấy Tần Xuyên đang đứng một chỗ không động đậy, cho nên không ai dám lớn tiếng nói chuyện.
Bất quá, một bên, Vương viên ngoại biết rõ mình không thể cứ tiếp tục im lặng như vậy, lão ta đột nhiên lao tới trước mặt Tần Xuyên, bịch một tiếng, quỳ rạp xuống dưới chân đối phương.
Đăng bởi | se7en2407 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |