Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ơ Rê Ca

Phiên bản Dịch · 1416 chữ

Chương 186: Ơ Rê Ca

Mất Sunny một lúc lâu để có thể nhận ra sự khác thường này vì vài lý do. Trước tiên, nó tinh tế đến mức gần như không thể nhận ra. Cả tâm trí cậu đều đang tập trung vào những suy nghĩ về kĩ thuật và phong cách chiến đấu, vậy mà cậu cũng chỉ tình cờ phát hiện ra nó.

Nguyên nhân thứ hai có liên quan đến quyết định đối mặt với Thánh Đá mà không có sự cường hóa của Kĩ Năng Phân Loại. Vì làm vậy, cái bóng không có liên quan gì hết. Nó quay lại cách cư xử của một cái bóng bình thường và ngoan ngoãn lặp lại mọi động tác của cậu trong lúc chiến đấu.

Nguyên nhân cuối cùng là Effie - hay, cụ thể hơn, việc cô mang lại một nguồn sáng cho hang ổ bí mật này, khiến cái bóng có thể nhìn thấy được.

Vì sự kết hợp của những yếu tố hi hữu này, Sunny đã có thể thấy được.

Cậu đang trong một trận chiến quyết liệt với Thánh Đá, mồ hôi và máu chảy xuống cơ thể tàn tạ. Tiếng kiếm va vào nhau vang lên không ngừng, vang vọng khắp căn phòng, nhấn chìm tiếng thở dốc khô khàn của cậu. Làm chệch một đòn tấn công nữa, Sunny nhanh chóng cúi xuống và để viền của cái khiên quét vụt qua đỉnh đầu cậu.

Cố gắng có hơi vụng về của cậu trong việc bắt chước những động tác phản công bùng nổ của Thánh Đá bị dễ dàng chặn lại, và hai người họ tiếp tục chiến đấu. Lần này, trận chiến đã kéo dài đặc biệt lâu. Sunny khá chắc là cậu đã chống cự đợt tấn công áp đảo của quái vật khoảng một phút rưỡi.

Nếu đúng là vậy, thì đó là kỉ lục cá nhân.

Sau vô số những trận đấu tập như thế này, cậu đôi lúc sẽ tiến vào một trạng thái thăng hoa. Những lúc như vậy, tâm trí cậu bình tĩnh và trong suốt, hoạt động ở tốc độ kinh người. Khi Sunny tiến vào trạng thái đó, sự chú ý của cậu trở nên sắc bén như một lưỡi dao nhưng cùng lúc cũng không tập trung.

Thường thì, cậu sẽ tập trung vào những chi tiết cụ thể, như là quan sát chân của kẻ địch để đoán đòn tấn công tiếp theo sẽ đến từ đâu. Sunny thậm chí có thể tách tâm trí làm hai, một phần sẽ hấp thụ những thông tin đến từ mắt cậu, phần còn lại so lo liệu những thứ mà cái bóng nhìn thấy.

Bằng cách này, cậu có thể tập trung vào hai kẻ địch cùng lúc hoặc là thấy được trọn vẹn xung quanh của mình, nên không ai có thể lẻn đến sau lưng cậu.

Nhưng mà, khi sự tập trung của cậu không vào thứ gì cụ thể, cậu lại bằng cách nào đó nhận thấy được mọi thứ. Mọi chi tiết, bước đi của kẻ địch, ánh mắt, hay là sự thay đổi nhỏ nhặt trong môi trường đều đơn giản trở thành một phần của cả tấm ảnh thêu hoàn chỉnh mà cậu có thể quan sát cùng lúc.

Không cần phải nói, khả năng nhìn thấy mọi việc cùng lúc và suy nghĩ với tốc độ đủ nhanh để hành động dựa trên những thông tin đó giúp hiệu quả chiến đấu của cậu tăng lên dễ sợ. Nó êm dịu và cảm giác như là sự bước tiến tự nhiên của cảm giác thấu hiểu mà cậu đạt được sau khi suýt chết trong trận chiến với con cua bách trưởng đầu tiên.

...Vào đúng lúc đó, Sunny lại lần nữa tiến vào trạng thái thăng hoa. Sau một vài đợt tấn công, cậu đột nhiên nhận ra rằng có gì đó kì lạ về cái bóng của mình.

Theo bản năng, cậu để ý đến nó hơn trong lúc tiếp tục trận chiến.

Đó là lúc cậu nhận ra rằng chuyển động của cái bóng, mặc dù gần như y hệt cậu, lại không hoàn toàn giống.

Có một sự khác biệt rất nhỏ, gần như không thể nhận ra.

Nhưng cậu có thể cảm giác được có thứ gì đó sâu xa và rộng lớn ẩn núp đằng sau sự khác biệt bé tí tẹo đó.

Giật mình, cậu chậm lại và nhìn chăm chú vào cái bóng.

'Mình...mình vừa thấy gì?'

Sunny quá giật mình, đến mức giây kế tiếp cậu hoàn toàn quên mất mình đang ở đâu. Kế đó, cái khiên của Thánh Đá đập vào ngực cậu, khiến cậu bay đi và lại lần nữa đâm vào bức tường.

Sunny va vào tường đá lạnh ngắt, rồi ngã xuống sàn và yếu ớt rên rỉ.

'Ây da. Đau đó.'

Nhưng mà, cậu ngay lập tức quên đi cơn đau. Ngồi dậy, Sunny mở to mắt nhìn cái bóng chằm chằm.

'Đây...đây là...'

Cậu vừa thấy gì?

Chuyển động của cái bóng, mặc dù y hệt cậu, nhưng lại khác. Nó là...nó là...

Như thể có ánh sáng cháy lên trong đầu cậu...hay nên nói là bị nhấn chìm trong bóng tối...trong đầu Sunny đột nhiên có một bước đột phá. Hé lộ này kinh ngạc đến mức cậu suýt chút nữa thét lên.

Sự khác biệt giữa cậu và cái bóng không phải ngẫu nhiên, không phải hỗn loạn. Nó nhất quán và hài hòa, gợi đến một ý nghĩa sâu xa hơn. Và ý nghĩa đó là...

Cái bóng của cậu có một phong cách chiến đấu của chính nó.

Sunny chỉ thấy được một chút từ sự khác biệt nhỏ nhoi trong chuyển động giữa hai người. Nếu như là người không hiểu rõ cái bóng như cậu, thì họ sẽ không bao giờ phát hiện gì cả. Ngay cả cậu cũng chỉ vô tình nhận ra.

Thứ cậu thấy là không đủ để có thể phân biệt ra gì khác về phong cách chiến đấu đó ngoại trừ việc nó tồn tại. Cậu cũng có thể cảm nhận được...tinh túy của nó. Nó trôi chảy và xảo quyệt, vô dạng và luôn luôn thay đổi, như bản thân cái bóng.

Mô tả đó thật giống với bản chất của nó nên Sunny cảm thấy cậu có thể cho rằng những chuyển động trong phong cách chiến đấu đó không phải thứ mà cái bóng cố tình làm ra, mà là đặc tính vốn có của nó hiện ra ngoài.

Cái...cái bóng của cậu có một nghệ thuật chiến đấu có sẵn trong nó?

"...Là một người giúp đỡ vô giá," cậu thì thầm.

Nếu vậy là thật, thì Sunny vừa tìm ra câu trả lời cho câu hỏi mà đã tra tấn cậu vài ngày qua.

Mặc dù phong cách chiến đấu mà Nephis tin tưởng giao cho cậu là rất đa dạng và chết người, và những kĩ thuật của Thánh Đá thì không thể đánh ngã và áp đảo, chúng đều không phải của cậu. Cho dù cậu có tập luyện chúng bao nhiêu, thì vẫn có cảm giác có gì đó thiếu sót.

Tính cá thể.

Chỉ khi sáng tạo ra phong cách của chính mình thì Sunny mới có thể đứng ở thế cân bằng với những chiến binh tài giỏi nhất ngoài kia. Nếu không làm được thì cậu vẫn mãi mãi là một kẻ bắt chước.

Đương nhiên, tự tạo ra một phong cách chiến đấu thực thụ không phải thứ mà một kẻ gà mờ như cậu có thể hoàn thành. Hơn thế nữa, có sự khác biệt giữa biết được phong cách bí ẩn của cái bóng tồn tại và thật sự hiểu được nó là gì.

Dù vậy...đây là khởi đầu. Nếu cậu học được những bí mật ẩn giấu trong cái bóng của mình và kết hợp nó với sự thích nghi trôi chảy của phong cách hiện tại, kết quả sẽ là gì?

Đứng dậy, Sunny phun ra một ngụm máu, chùi đi mồ hôi khỏi trán, và đi về phía kẻ tra tấn của mình, Thánh Đá.

Giơ lên Mảnh Vỡ Đêm Khuya, cậu nghiến răng và nói:

"Làm lại!"

Không lâu sau đó, tiếng kiếm lại vang lên trong căn phòng.

Chỉ là lần này, Sunny để ý kĩ hơn vào cái bóng của mình...

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 171

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.