Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hầm Mộ

Phiên bản Dịch · 1322 chữ

Chương 193: Hầm Mộ

Không lãng phí thời gian, Nephis im lặng nhảy vào khe nứt. Ngay trước khi làm vậy, ngọn lửa trắng cháy lên trong mắt cô. Bóng tối nuốt chửng dáng người thon thả, như cái miệng của một sinh vật không rõ.

'Chết tiệt thật.'

Với biểu hiện tiếc hận trên mặt, Sunny tiến lên. Nhưng mà, trước khi cậu có thể lại gần khe nứt, Caster vô ý chặn đường cậu. Một giây sau, tên Truyền Nhân kiêu hãnh cũng biến mất.

Sunny lưỡng lự một lúc, rồi nhìn lại phía sau. Cậu muốn xem thử Cassie có cần giúp đỡ đi xuống hay không, nhưng cậu không phải lo lắng. Kai đã dịu dàng giữ lấy cô trong tay.

Tên cung thủ duyên dáng nhẹ nhàng lơ lửng trên không trung khoảng một giây, rồi thả mình vào hắc ám. sunny chớp mắt vài lần và lắc đầu.

'Khoe mẽ...'

Effie nhanh chóng theo sau tổ đội, mang theo món Ký Ức tỏa sáng cùng với mình. Còn lại một mình trong bóng tối, Sunny rùng mình, dùng bóng quấn lấy bản thân và nhảy xuống.

Cậu rơi vài giây và tiếp xuống đất đá cứng ngắc, va chạm khiến xương cậu run lên đau đớn. Đứng dậy, Sunny thấy mình trong một cái hầm hẹp. Những bức tường của nó làm từ đá bị mài mòn theo thời gian, rõ ràng được sắp đặt bởi bàn tay con người. Những người còn lại trong tổ đội đã ở đó, chuẩn bị chiến đấu.

Nephis triệu hồi thanh trường kiếm màu bạc. Vì cái hầm không đủ rộng để dùng nó thoải mái, cô cầm nó bằng cả hai tay - một găng tay đặt trên cán, găng tay còn lại thì trên lưỡi kiếm, ở khoảng nửa thân.

Caster cũng đang cầm một thanh kiếm. Nhưng mà, kiếm của hắn là một thanh kiếm thẳng hai lưỡi (Jian - kiếm Trung Quốc) với những họa tiết tinh tế chạm khắc trên mặt kiếm, cán kiếm hình tam giác được khắc từ ngọc lục bảo. Sunny không biết món Ký Ức đó có đẳng cấp bao nhiêu, nhưng cậu biết nó cực kì mạnh mẽ. Cậu đã từng thấy nó cắt qua da thịt, xương, và thép không khác nhau là mấy.

Hiện tại, thanh jian tỏa ra ánh sáng xanh lục nhẹ nhàng.

Effie triệu hồi cái khiên to hình tròn của cô, nhưng lựa chọn để ngọn giáo đồng cổ đại lại trong Hồn Hải. Mặc dù cô đủ điêu luyện để có thể dùng nó ngay cả khi ở nơi hẹp như này, cái khiên sẽ đáng gờm hơn, nhất là với sức mạnh siêu nhân của cô.

Kai trông khá buồn bã. Tiếc nuối nhìn qua vai, liếc qua lông đuôi của những mũi tên nặng nề, hắn ta thở dài và vươn tay. Thay vì cái cung, một thanh falcata (kiếm thời tiền La Mã) thanh lịch xuất hiện. Đường cong xinh đẹp của lưỡi kiếm lóe lên, phản chiếu ánh sáng.

Người cuối cùng rút vũ khí là Cassie. Bất ngờ là, cô rút thanh rapier thon thả ra khỏi vỏ kiếm mà đang mắc trên thắt lưng...và thả nó ra. Khiến sunny ngạc nhiên, thanh rapier không ngã xuống đất, mà trôi lơ lửng trong không khí, như thể được gắn liền với cô gái mù bằng một sợi dây vô hình.

Rồi nó chậm xoay vòng tại chỗ và lơ lửng ngay trước cô...mũi kiếm chỉ về phía Sunny.

"Ờ...gì?"

Cassie mỉm cười và quay đầu về phía cậu.

"A, thứ lỗi cho Vũ Công Yên Ắng. Cô ấy hơi ngượng ngùng khi gặp người lạ."

Sunny gãi đầu. Cảm nhận được sự bối rối của cậu, Cassie giải thích:

"Vũ Công là một Tiếng Vang và một đồng đội của mình. Bọn mình hợp tác khá tốt."

Như thể trả lời cô, thanh rapier đột nhiên bay quanh cô gái mù và quay về vị trí ban đầu của nó...của cô ta? Mặc dù nó vẫn chỉ về Sunny theo cách khá là thiếu thân thiện.

"Hừm...được thôi."

Ngắt ngang cuộc trò chuyện của họ, Effie gọi cậu:

"Này, Sunny. Giờ là lúc hoàn hảo để mời bạn gái cậu tham gia chúng ta đó."

Cả tổ đội nhìn chằm chằm họ với vẻ mặt khó hiểu.

Sunny nghiến răng.

"Tôi phải nói với cô bao nhiêu lần, cô ta không phải bạn gái tôi!"

Nhận thấy ánh mắt kì là từ những người khác, cậu thở dài.

"Effie! Nói họ nghe!"

Nữ thợ săn còn không tiếp tục trêu chọc cậu. Chỉ điểm này thôi cũng đủ khiến Sunny biết tình huống hiện tại nghiêm trọng đến mức nào...

"Sunny cũng có một Tiếng Vang, và là một cái rất mạnh mẽ nữa chứ. Nhanh nào, triệu hồi cô ta ra đi."

Cậu làm vậy, và vài giây sau, Thánh Đá bước ra khỏi cái bóng cậu vào trong đường hầm. Đôi mắt rubi của cô sáng lên ngọn lửa đỏ từ đằng sau gương mặt của mũ giáp. Quái vật trầm mặc thoáng liếc qua những người ở đây, rồi hờ hững quay đi nhìn vào bóng tối.

Cứ như vậy, nhóm sáu người biến thành tám...ừ thì, nếu một thanh rapier biết bay khó tính có thể tính là một thành viên.

...Đột nhiên, một âm thanh từ phía xa khiến mọi người đứng hình. Với biểu hiện hắc ám, Effie nhìn theo hướng đó và thở dài.

"Được rồi. Chúng ta lãng phí đủ thời gian rồi. Theo tôi...và chuẩn bị."

Dứt lời, cô tiến lên và đi sâu hơn vào trong hầm. Sunny theo sau, ra lệnh cho Thánh Đá ở gần Kai và Cassie.

Sau một lúc, có thứ gì đó kêu lên cái rắc dưới chân cậu. Nhìn xuống, cậu thấy...một cái xương. Một cái xương người.

"Nơi đây là gì vậy?"

Nữ thợ săn liếc về phía sau, và trả lời bằng giọng buồn bã:

"Hầm mộ."

Cậu cau mày.

"Kể từ lúc nào mà có hầm mộ bên dưới Thành Phố Hắc Ám? Tại sao tôi chưa từng nghe cô nhắc đến chúng?"

Effie đắn đo một chút rồi trả lời:

"Hầm mộ luôn ở đây. Chúng lan tỏa khắp thành phó, chỉ là đa số những đường hầm đã sụp nát từ lâu rồi. Còn tại sao những thợ săn không thích nhắc đến chúng...đó là vì rất ít ai đủ điên khùng để đi khám phá những tàn tích ít ỏi còn sót lại của những hầm mộ, và ít hơn nữa những kẻ còn sống quay trở lại."

Rồi, cô nói thêm:

"Cho dù Harus có mạnh đến mấy, người ta chỉ có thể sống sót ở đây nếu biết đường đi. Và chỉ vài người bọn tôi, những thợ săn của khu dân cư bên ngoài, biết được. Nên chúng ta sẽ có thể cắt đuôi hắn."

Cùng lúc đó, Sunny để ý thấy nhiều những mảnh xương hơn nữa rải rác khắp mặt đất. Tất cả đều trông giống như từng thuộc về nhân loại.

'Không thích việc này chút nào.'

Nhìn lên, cậu hỏi:

"Chúng ta quay lại chuyện rất ít người còn sống quay trở lại được không? Tại sao?"

Nữ thợ săn nhăn mặt.

"Đó là vì..."

Nhưng mà, trước khi cô nói hết câu, thứ gì đó xuất hiện từ sự hắc ám và cản đường họ.

Sunny trợn to mắt.

Ngay trước mắt họ, một cái xác đang đứng ngay biên giới của ánh sáng và bóng tối, nhìn chăm chú sáu nhân loại với hốc mắt trống rỗng.

...Không, không hẳn là một cái xác. Một bộ xương.

Khinh thường mọi lôgic và quy luật vật lý, một sinh vật chỉ làm từ xương người đột nhiên lao về phía trước, nhe răng như một nụ cười đói khát.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 191

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.