Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ Đạo Thần Thoại

Phiên bản Dịch · 1092 chữ

Nửa đêm canh ba.

“Đóng kỹ cửa nẻo, đề phòng trộm cướp!”

Tiếng canh phu gõ vang chiêng đồng, bước đi trên những con phố ngõ hẻm lờ mờ ánh đèn.

Khí hậu vùng sông nước Gia Lương vô cùng ẩm ướt, khiến cho nhiệt độ ngày đêm chênh lệch rõ rệt, thêm vào đó là tiết trời đầu xuân âm u mù mịt, sớm đã vắng bóng người qua lại.

Người sống đã rúc hết trong nhà, hiển nhiên là thời khắc bách quỷ dạ hành.

Đương nhiên, có lớp cửa sổ giấy kia ngăn cách, người và quỷ không liên quan gì đến nhau.

Meo~~

Một con mèo hoang rón rén xuyên qua các ngõ hẻm.

Nó liếm lưỡi chải lông, dường như ngửi thấy mùi tanh của cá, men theo bức tường nhảy vào sân nhà của hai cha con Dương gia.

Mèo hoang lắc đầu, nhanh nhạy phát hiện ra mùi tanh đến từ giếng nước.

Nó tiến gần giếng nước, cẩn thận đánh hơi nguồn gốc của mùi tanh, hoàn toàn không hề nhận ra rằng, trong góc nhìn vô hình có một cánh tay thò ra khỏi miệng giếng.

Méo!!

Mèo hoang xù lông kêu lên một tiếng chói tai, bộ lông bóng mượt dần trở nên khô héo.

Nó nhanh nhẹn bám vào tường, trong nháy mắt đã biến mất trong bóng tối.

“Đói, đói quá…”

Ngạ Quỷ thò đầu ra, cổ vặn vẹo cọ xát vào thành giếng, trong mắt tràn đầy vẻ tham lam, miệng không ngừng phun ra âm khí như sương mù.

Vết thương cũ chưa lành, dường như lại có thêm vết thương mới.

Cả chân phải đã mục rữa, có thể nhìn thấy dấu răng khủng khiếp suýt chút nữa cắn gãy xương.

Con la có chút bất an, không ngừng dùng guốc đạp xuống đất.

Âm khí bao phủ sân, độ ẩm trong không khí giảm mạnh, nhưng cũng chỉ khiến con la hơi khô miệng khát nước, hắt hơi một cái.

Ngạ Quỷ vô cùng suy yếu, càng khiến cho cơn đói khát mãnh liệt hơn, tham lam nhìn về phía buồng ngủ.

Dương Hợp đang nhắm mắt ngủ say, tiếng ngáy vang lên đều đều.

Ngạ Quỷ không vội vào phòng, chỉ phun ra âm khí nồng đậm.

“Đói, đói quá…”

Dương Hợp nghe thấy tiếng lẩm bẩm của Ngạ Quỷ, không nhịn được mà chửi thầm vài tiếng, đôi môi khô nứt đã rỉ máu, da dẻ cũng khô héo.

Nước bị mất đi, đồng thời, dương khí cũng đang bị Ngạ Quỷ hấp thu.

Khả năng thôn phệ nước của Ngạ Quỷ cũng chịu ảnh hưởng của lớp cửa sổ giấy, chỉ có Dương Hợp là thật sự đối mặt với sự đáng sợ của Nhược Quỷ.

Dương lão hán chưa từng nhìn thấy Ngạ Quỷ, không đâm thủng lớp cửa sổ giấy, cho dù ở trong nhà đất, tốc độ mất nước cũng rất chậm.

Cũng giống như con mèo hoang lạc vào sân, cùng lắm chỉ cảm thấy khó chịu.

Dương Hợp thiếu sự bảo vệ của lớp cửa sổ giấy, trước khi trời sáng có lẽ sẽ bị Ngạ Quỷ hút thành người khô.

“Tiếp tục ôm cây đợi thỏ, e rằng chẳng mấy chốc sẽ không còn sức phản kháng nữa. May mắn chỉ là Nhược Quỷ, vẫn còn một tia sinh cơ.”

Dương Hợp vốn định tùy cơ ứng biến, nếu Ngạ Quỷ vội vàng tìm đến cửa, hắn sẽ nghĩ cách dùng Đồng Tiền Kiếm đánh chết đối phương, nếu thật sự không địch nổi thì dùng số lần tiến vào thế giới điển cố.

Nhưng Ngạ Quỷ lại rất xảo quyệt, căn bản không để lộ sơ hở.

“Nếu để Ngạ Quỷ chiếm thế chủ động, ta sẽ chết.”

Dương Hợp âm thầm suy tính, bỗng nhiên nổi sát tâm, cũng hiểu rõ nếu không thể nhân lúc Ngạ Quỷ suy yếu mà giết chết thì hậu hoạn vô cùng.

“Ha~~”

Hắn ngáp một cái rồi mở mắt, giả vờ ngái ngủ đứng dậy, loạng choạng cầm ấm trà lên tu liền mấy ngụm nước.

“Thời tiết gì kì lạ, khô khan khó chịu.”

Dương Hợp khoác áo ngoài, chậm rãi rời khỏi phòng ngủ.

Hắn vừa đi vừa cởi đai lưng, đến góc tường muốn tiểu tiện.

Ngạ Quỷ nằm sấp trên đỉnh tường, trong mắt quỷ, toàn thân Dương Hợp tràn ngập dương khí, tỏa ra mùi vị thơm ngon đến cực điểm.

Chỉ cần… Có thể ăn, vết thương sẽ có thể khỏi được một nửa.

Dương Hợp xoay người, trực tiếp quay lưng về phía Ngạ Quỷ.

Âm phong thổi tới, áo khoác ngoài tung bay phần phật.

Khà…

Ngạ Quỷ đã không thể khống chế được cơn thèm ăn, há miệng nhìn xuống từ trên cao.

Dương Hợp suýt nữa không nhịn được mà nôn khan, dịch nhầy tanh hôi nhỏ lên đỉnh đầu, tuy bay hơi rất nhanh chóng, nhưng mùi tanh vẫn còn lưu lại.

“Đói, đói quá…”

Hàm trên hàm dưới của Ác Quỷ đến gần nửa thước, miệng đầy răng nanh sắc nhọn, khoang miệng dường như thông với vực sâu không đáy, nửa đầu lưỡi liếm môi.

Nó cúi người áp sát Dương Hợp, miệng sắp nuốt chửng con mồi.

Đúng lúc này.

Trên trán Dương Hợp mở ra Quỷ Đồng, tay phải nắm chặt Đồng Tiền Kiếm.

Ngạ Quỷ không chút phản ứng, như thể không hề phát giác được sự uy hiếp của Dương Hợp.

Cho đến khi áo khoác của Dương Hợp rơi xuống.

Cánh tay phải lộ ra của Dương Hợp lại hiện lên màu tím xanh, cuối cánh tay bị dây đỏ quấn chặt ba vòng, chặn dương khí khiến cánh tay mất máu.

Hắn đã đánh cược đúng!

Ngạ Quỷ có thể phân biệt được độ đậm nhạt của dương khí, Dương Hợp lựa chọn ngăn cách dương khí của cánh tay phải, phối hợp với khí âm hàn của Đồng Tiền Kiếm để tránh khỏi tầm nhìn của nó.

Quỷ Đồng khóa chặt Ngạ Quỷ, Đồng Tiền Kiếm đâm mạnh từ một góc độ vô cùng hiểm ác.

Phập!

Động tác của Dương Hợp không hề theo quy tắc, không chọn cổ của Ngạ Quỷ, mà là chân trái.

Nhờ vào Linh Thị kết hợp với Quỷ Đồng, khả năng quan sát của hắn vượt xa người thường, chân trái của Ngạ Quỷ dường như bị chặt đứt, máu quỷ phun trào, hóa thành âm khí tản ra bốn phía.

Bạn đang đọc Quỷ Đạo Thần Thoại (Dịch) của Thực Chúc Đệ Trung Chi Đệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiddyVN
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.