Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vương Kỳ Phong Mê Gian Tịnh Nhã Yên?

Tiểu thuyết gốc · 1106 chữ

- AAAAAA

- DÂM TẶC VƯƠNG KỲ PHONG, TA PHẢI GIẾT CHẾT NGƯƠIIIII...

Mới sáng sớm, tiếng hét kinh thiên động địa từ trên lầu bốn đã đánh thức tất cả mọi người ở tại nhà nghỉ Vạn Tường.

Từ khách nhân cho đến người làm, kể cả tên giữ chuồng ngựa;

Đều bị tiếng hét chói tai dọa cho giật mình hoảng sợ.

Mọi người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra?

Ầm ầm ầm

- @#$%&@#%$...

Tiếng va chạm, tiếng đồ đạc tan vỡ, tiếng chửi bới loạn xà ngầu từ trên lầu bốn vang vọng ra.

Ai nấy đều phải trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc, vốn mọi người còn đang ngật ngừ ngái ngủ, nhất thời tỉnh hồn hẳn.

Phải đến khi nhân viên trông coi nhà nghỉ chạy lên, thì cuộc hỗn loạn này mới được dàn xếp xuống.

...

- Ngươi biết tin gì chưa?

- Lầu bốn hả?

- Ừ, tên dâm tặc tên Vương Kỳ Phong mê gian một cô nhóc mới 12 tuổi. Bị cô bé làm ầm lên đòi đành giết đó.

- Thật sự là một tên súc sinh, con bé mới lớn cũng không tha.

- Ác ôn vô liêm sỉ đến cực điểm mà.

- Chúng ta ai cũng thấy, trưa hôm qua họ Vương bế con nhóc đang hôn mê lên lầu tư, ôm con bé vào phòng rồi ở luôn trong đó tới sáng nay luôn.

- Ngươi biết rồi đó, cô nam quả nữa ở chung một phòng, con bé lại còn đang bất tỉnh, tên súc sinh đó tất nhiên sẽ cưỡng gian nàng rồi.

- Cưỡng gian từ trưa hôm trước đến sáng hôm nay luôn à, họ Vương cũng quá trâu bò đi.

- Mới đầu ta còn tưởng hai người là anh em cơ đấy, không ngờ tên khốn kiếp này...

- Anh em cái con khỉ, ta cũng mướn một phòng trên lầu bốn nè, cả đêm qua âm thanh từ căn phòng đó phát ra vô cùng sống động, cực kỳ chân thực.

- Mẹ kiếp, thằng súc sinh đáng chết này, ta nhất định phải giết nó, trừ hại cho Đại Việt.

- @$%&#...

Giữa tiếng bàn tán xôn xao dưới đại sảnh, Vương Nhàn mặt mũi bơ phờ từ trên cầu thang bước xuống.

Quần áo xốc xếch, đầu tóc rối bù, đã thế bên má trái còn in hẳn một dấu tay đỏ bừng.

Cả đại sảnh người thì đang ăn bánh uống trà, kẻ thì đang tụm năm tụm ba nói chuyện;

Thế nhưng khi Vương Nhàn vừa xuất hiện, mọi người lập tức dừng tay ngưng mồm, đồng loạt quay đầu nhìn chằm chằm về phía hắn.

Sau đó cả cái đại sảnh lập tức vỡ òa:

- Đó, thằng súc sinh nó xuống rồi kia.

- Tên khốn Vương Kỳ Phong, thật đáng chết.

- Cẩu tặc.

- Súc sinh.

- Chó đẻ.

- ...

- Ách...bọn họ đang mắng ta?!?

Vô duyên vô cớ bị mắng là chó, Vương Nhàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đưa tay gãi gãi đầu tóc bù xù, ngây ngô tự hỏi.

Dường như để chắc chắn rằng, "Tên Súc Sinh" mà mọi người đang nhiệt tình hỏi thăm chính là mình;

Vương Nhàn quay đầu nhìn về phía sau.

- Đằng sau làm gì có ai?

Hắn lập tức đưa ra kết luận:

- Tên Súc Sinh chính là mình rồi, éc.

Trông thấy mọi người đang trừng mắt nhìn mình chằm chằm;

Người thì ánh mắt đầy khinh bỉ, kẻ thì trông như thể muốn ăn tươi nuốt sống hắn ngay lập tức, Vương Nhàn cố nặn ra một nụ cười mà hắn cho rằng hòa ái nhất, nhe răng cười hì hì chào hỏi:

- Moi người buổi sáng vui vẻ không quạu ha.

- Áaaaa, ác ma...

Cô nhóc nào đó đang ngồi ăn cùng ba mẹ nàng, trông thấy nụ cười của hắn liền kinh hãi hét lớn.

Biểu cảm cô nhóc muốn bao nhiêu đặc sắc, có bấy nhiêu đặc sắc.

Có vẻ nàng đã bị câu chuyện "Dâm Tặc Mê Gian" khủng khiếp dọa sợ không nhẹ.

- Mau tránh xa hắn.

Trung niên nhân vội vàng bế con gái đứng dậy, kéo theo cả vợ mình chuyển sang bàn khác, ánh mắt cả gia đình đầy kinh tởm cảnh giác nhìn Vương Nhàn.

Người bên cạnh thấy vậy cũng chuyển bàn theo.

Người thứ ba, thứ tư, ...

Trong chốc lát, nơi Vương Nhàn đang đứng lập rức trống trơn một mảnh.

Mọi người ai nấy đều cố gắng tránh hắn càng xa càng tốt.

Dường như sợ ngồi gần sẽ bị Vương Đại Dâm Tặc đánh thuốc rồi mê gian;

Cũng có thể là thấy chướng mắt, sợ bị ô uế, nên không muốn ngồi gần Vương Súc Sinh đấy.

- ???

Mấy dấu hỏi chấm to đùng nổi lơ lửng trên đầu, họ Vương thật sự không biết cái gì luôn.

- Dâm tặc...à không..., chàng trai trẻ, mời ngươi vui lòng đền tiền bàn ghế bị đánh vỡ đi.

Vị quản lý già của khách sạn trông thấy đám nhân viên nhà mình không ai chịu ra đòi tiền họ Vương, đành liều mạng già xông tới đòi bồi thường.

- Một cái bàn, bốn cái ghế, một cái giường, hai cánh cửa, rèm cửa, v..v... Tất cả đều tan nát.

Vị quản lý già giở ra cuốn sổ, liệt kê từng món đồ đã bị Tịnh Nhã Yên đánh nát.

Có thể tưởng tượng được:

Lúc tỉnh giấc cô bé có bao nhiêu giận dữ, khi thấy Vương Kỳ Phong ở cùng một phòng với mình;

Nguyên một đêm luôn đấy.

Nàng không thể làm gì được tên "Nam Chủ Dâm Tặc" này, nên đành dồn tất cả lửa giận phát tiết vào đồ vật xung quanh.

Tính ra cũng có chút hiệu quả, chỉ thấy Vương Nhàn vô cùng xót của, cơ mặt co rúm móc tiền ra định trả.

- Còn đây là chi phí dịch vụ VIP mà khách quan cần phải thanh toán.

Vị quản lý già lật sang trang mới, tiếp tục liệt kê tiếp:

- Phòng nghỉ mới, nệm mới, mền mới, rèm mới, bộ ấm trà mới,... tất cả đều là những mặt hàng cao cấp nhất của thành phố.

- Ngoài ra còn có bồn tắm làm từ gỗ hiếm, nước tắm hoa hồng, sữa tắm sữa dê, ... đều do tiểu cô nương của ngươi yêu cầu, ngươi phải trả cho nàng đấy.

- Ôi, thật vãi cả nồi...

Vương Nhàn chỉ biết há hốc mồm thốt lên một tiếng đầy đau đón.

Con bé thật sự biết chơi đồ hiệu nha.

Thật đúng là:

Phá gia tiểu mỹ nữ!!!

...

Bạn đang đọc Siêu Cấp Ăn Bám Đại Thiếu Gia sáng tác bởi seya2007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi seya2007
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.