Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gacha Mở Hòm

Tiểu thuyết gốc · 2174 chữ

Chương 420: Gacha Mở Hòm

- Dường như điểm chung của các bí cảnh đều là bị truyền tống ngẫu nhiên nha, chẳng có ai đi chung cả.

Vũ Lôi Phong ngồi trên ngọn cây quan sát xung quanh, hắn thấy không ít người đều hành tẩu một mình, về phần những người có đoàn đội đều là trên đường kết giao tạm thời cùng phe cánh để thuận lợi trong quá trình thám hiểm Tử Vong Thâm Uyên.

Những người này Vũ Lôi Phong cũng không có ý định muốn động đến, hắn không phải người máu lạnh tàn sát bừa bãi, chỉ cần không chủ động tìm hắn gây phiền phức thì Vũ Lôi Phong chính là một người cực kỳ dễ kết giao.

Một ngày trôi qua, số thiên tài địa bảo, Vũ Kỹ Linh Kỹ trong tay hắn đã rất nhiều, Vũ Lôi Phong không khỏi thắc mắc, tại sao Tử Vong Thâm Uyên lại có nhiều bảo vật như vậy? Theo lý mà nói, hai mươi năm trước nó đã từng mở ra, chắc hẳn phải bị người khác quét dọn sạch sẽ, không thể dồi dào tìm đâu cũng thấy bảo vật thế này được.

- Chẳng lẽ… Có người đã đặt bọn chúng ở đây sao? Để làm gì?

Không có ai trả lời hắn, bởi chính những vị chấp chính của đại lục cũng không biết, chỉ biết rằng mỗi khi bí cảnh mở ra, vô số bảo vật sẽ từ đây mà xuất thế.

Nghỉ ngơi xong xuôi, thân ảnh của hắn lại lướt đi như bay, từ khi thuộc tính phong được lĩnh ngộ đến Hư Hồn, tốc độ của Vũ Lôi Phong đã nhanh đến mức không cần thi triển thân pháp cũng nhanh như đạp gió bay cao.

Đang chạy, Vũ Lôi Phong chợt giậm chân dừng lại, trước mặt hắn là một địa phương vô cùng âm u lạnh lẽo. Dưới gốc cây cổ thụ to lớn là năm cỗ quan tài bằng gỗ trông vô cùng bình thường. Bất quá, Vũ Lôi Phong có thể cảm thấy một cảm giác nguy hiểm rình rập khi quan sát bọn chúng.

Còn đang định nghiên cứu, một cái bảng nhỏ được đóng trên thân cây làm Vũ Lôi Phong chú ý, hắn liền tiến tới, quả nhiên có bút tích lưu lại.

Kẻ hữu duyên, chơi một trò chơi nho nhỏ a. Trước mắt ngươi là năm cỗ quan tài, một cái trong đó sẽ chứa sở học và bảo bối cả đời của lão phu. Bốn cỗ còn lại là…khặc khặc, mở hụt thì ngươi hậu quả tự chịu, ngay cả Phi Hồn Cảnh cũng mất nửa cái mạng nếu chọn sai.

Vũ Lôi Phong khóe miệng giật giật, hắn tiếp tục nhìn xuống hàng dưới

Cơ hội chỉ có một lần mà thôi, nếu ngươi mở một quan tài, bốn cái khác sẽ tự hủy, lựa chọn cho kỹ.

Khẽ cười một tiếng, tên để lại năm quan tài này quả thật thú vị. Một con nghiện game gacha như hắn chắc chắn phải chơi thử.

- Xác suất là một phần năm, sợ gì mà không chơi!

Vũ Lôi Phong hít sâu một hơi, từ trong túi trữ vật hắn lấy ra một số dụng cụ. Theo sự ngẫu nhiên mà bản thân tin tưởng, hắn chọn luôn cái quan tài ở giữa.

Nhanh chóng dùng một sợi dây thiết kế thành một cái móc treo qua ngọn cây cổ thụ, Vũ Lôi Phong rất nhanh đã làm ra một thiết bị đơn giản giúp hắn có thể từ xa mở nắp hòm. Lỡ như cảnh báo là thật, đến Phi Hồn Cảnh cũng không bảo toàn, hắn mà chơi ngu thì xong đời.

Đứng cách năm cỗ quan tài vài cây số, Vũ Lôi Phong nhắm chuẩn mục tiêu, một đường kiếm khí lao mạnh tới, nhắm thẳng vào một sợi dây hắn buộc sẵn.

Dây vừa đứt, vô số tảng đá to lớn mất chỗ kìm chế, nhanh chóng theo trọng lực mà rơi, từ đó kéo căng một sợi dây khác mà Vũ Lôi Phong buộc vào nắp quan tài.

Pưng!

Một tiếng động như tiếng mở nút chai truyền ra, nắp quan tài bị giật tung lên trời, Vũ Lôi Phong căng mắt ra hết cỡ theo dõi diễn biến tiếp theo.

Nhưng may mắn làm sao, không có bất kỳ thứ gì phát sinh, cái quan tài vẫn nằm im nơi đó, đến cả chút dao động khí tức cũng không có.

- Chẳng lẽ may mắn vậy sao? Mở phát ăn ngay à?

Vũ Lôi Phong vẻ mặt mộng bức, hắn trước giờ không quá may mắn trong khoản đỏ đen, vậy mà lần này lại được thần may mắn ban phước.

Nhưng để chắc ăn, Vũ Lôi Phong vẫn kiên trì ngồi đợi thêm một lúc sau đó mới cẩn thận từ từ tiến tới. Nhìn vào trong quan tài, hắn không khỏi muốn chửi thề một phen.

Trong quan tài là một đống lớn các Vũ Kỹ, Linh Kỹ, đa dạng không thôi, đủ loại thuộc tính, đủ loại cấp bậc. Nhưng bất quá cũng không đến nỗi khiến hắn thất thố như vậy.

Cái làm Vũ Lôi Phong tức điên chính là một mảnh da thú nằm giữa đám Vũ Kỹ Linh Kỹ, bên trên có dòng chữ cực kỳ gợi đòn:

- Sợ hãi sao? Lão phu đùa ngươi chút thôi, cứ tự nhiên mở những hòm còn lại, đều là tạo hóa của nhà ngươi, kẻ hữu duyên.

Khóe miệng Vũ Lôi Phong co giật liên hồi, hắn lập tức mở ra bốn quan tài còn lại. Quả nhiên mỗi quan tài đều để lại một mảnh giấy có nội dung tương tự.

Tuy bị chơi một vố, nhưng Vũ Lôi Phong cũng rất vui vẻ, bởi vì trong bốn cỗ quan tài còn lại lít nha lít nhít vật phẩm.

Hòm thứ hai là một đống lớn Nguyên Linh Đan đủ các công dụng, thứ ba là Nguyên Linh Khí, thứ tư là chồng chất linh dược và cuối cùng là một hòm kim tiền đầy ắp nặng trịch.

Không chút khách khí, Vũ Lôi Phong vét sạch cả đống chiến lợi phẩm thu vào Rương Vô Hạn của hệ thống, túi trữ vật hắn mang theo chỉ để một số vật dụng không đáng tiền, đề phòng bị cướp cũng không tiếc.

Hài lòng phủi phủi bàn tay, thân ảnh tiếp tục hành tẩu trong khu rừng tĩnh mịch.

Lại một ngày trôi qua, Vũ Lôi Phong đang vô cùng thoải mái hái hoa bắt bướm thì phát hiện có vài thanh âm chiến đấu phía xa, hắn lập tức phóng đi như bay chạy tới quan sát.

Tại một hẻm núi, có một nam trung niên khí thế khá mạnh, tu vi Ý Hồn Cảnh Bát Trọng đang cầm song chùy nện mạnh tới một hắc y nữ tử. Theo từng cú nện của hắn, từng tia lôi đình màu tím không ngừng oanh tạc khắp nơi.

Nhìn những tia lôi điện này, trong đầu Vũ Lôi Phong hiện lên một ý nghĩ:

- Tử Lôi Tông? Tên này không phải là người Lam Thiên Gia nhưng lôi điện màu tím này chắc chắn là của Tử Lôi Tông.

Keng! Keng!

Mà thu hút sự chú ý của hắn hơn chính là thân ảnh nữ tử đang chống lại tên này, tu vi của nàng bộc lộ là Ý Hồn Cảnh Tam Trọng, thua kém trung niên kia tận năm tiểu cảnh giới, nhưng nàng vẫn một mực chống trả không hề nhượng bộ.

Kiếm trong tay nữ tử rực sáng ánh tím quỷ dị, vô số phong nhận được nàng chém ra, vậy mà chém nát không ít lôi điện của trung niên.

Trung niên càng điên cuồng ra chùy, vô số ánh chớp cuồn cuộn ập tới, muốn đem nữ nhân kia bạo thành trăm mảnh.

Vũ Lôi Phong quan sát toàn bộ trận chiến, ánh mắt càng lúc càng trở nên sáng ngời, trên môi nở một nụ cười ôn nhu đã lâu không thấy.

- Thực sự nghĩ ta dễ bắt nạt sao? Phong Tuyệt Đệ Nhị Kỹ - Tường Gió!

Nữ tử nghiến chặt răng, kiếm trong tay chém mạnh về phía trước, vô số lôi điện đang hung hăng gầm thét bất chợt bị một bức tường mỏng manh chặn lại.

Mà cùng lúc đó, thân ảnh của nữ tử cũng mờ dần, sau đó là tiêu thất trong thiên địa.

- Tử Vong Sát Lực Ấn!

Khói bụi mịt mờ, trung niên nhìn chiến tích của mình mà cười lạnh, hắn nắm chắc đến mười phần nữ nhân lì lợm kia đã nổ tan xác trong mưa lôi điện của mình.

Nhưng hắn đã lầm, không biết từ khi nào mà quanh hắn đã có ba cái bóng đen nhanh như chớp lao tới. Còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì ba cái bóng đã bay xuyên qua người, vô cùng quỷ dị.

Cùng lúc này, thân ảnh nữ tử dần xuất hiện trở lại nơi tường gió được dựng lên, khói bụi tản đi, tường gió tiêu thất, hắc y tung bay đứng đó như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

- Nữ nhân! Ngươi vừa làm gì bổn tọa?

Trung niên cảm thấy trái tim mình đang có một cỗ lực lượng cắn nuốt điên cuồng gào thét, giống như một quả bom đang đếm ngược.

Tử Vong Sát Lực Ấn chính là như vậy, đánh ra một ấn quyết chắc chắn trúng, có một trăm phần trăm kết liễu người có tu vi yếu hơn và bảy mươi phần trăm kết liễu người có thực lực cao hơn mình không quá một đại cảnh giới.

Chiêu thức bá đạo như vậy, thi triển ra cũng tốn sức vô cùng, nữ tử hắc y toàn thân run rẩy, có cảm giác lung lay sắp đổ.

Lục Bục, Lục Bục!

Giống với nữ tử, trung niên cũng không cách nào di chuyển được, toàn bộ lực lượng của hắn đang bị cái ấn quyết kia cắn nuốt, khiến toàn thân hắn vô lực.

Nữ tử nhìn trung niên, ánh mắt hiện lên vẻ ngưng trọng:

- Làm ơn, đừng hụt!

Bẹp!

Và không phụ sự kỳ vọng của cô nàng, chiêu thức có tới bảy mươi phần trăm thành công của nàng lại thất bại.

Lực lượng lần nữa trở lại, trung niên hoảng sợ nhìn nữ tử, sau một lúc lấy lại tinh thần thì hắn rốt cuộc động sát tâm ngập trời.

- Chiêu thức tà đạo này! Người sở hữu nên chết thì hơn!

Nói xong, toàn thân kẻ này bao phủ tầng tầng Lôi Nguyên Lực, thân thể bắn mạnh tới, muốn một quyền đấm chết nữ nhân tà đạo này.

Nữ tử sau một chiêu kia đã thấm mệt, nhưng nàng vẫn chưa mất khả năng chiến đấu, hàm răng ngọc khẽ cắn mạnh, khí tức chết chóc dần dần khởi động, muốn tung ra tuyệt chiêu.

Nhìn thấy cảnh này, Vũ Lôi Phong sắc mặt thập phần âm trầm, trong tay đã âm thầm ngưng tụ công kích từ lâu, Quang thuộc tính vặn vẹo vô hình đánh mạnh tới.

- Hủy Thiên Thức – Diệt Tịnh Tử Ngoại Ấn!

Chưởng ấn vô hình vô ảnh, mạnh mẽ mà bay, xu thế không thể cản phá mang theo sức xuyên thấu vô hạn lao thẳng tới.

Phụp!

Nữ tử đang định xuất chiêu, đột nhiên nàng trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt.

Chỉ thấy trên cánh tay kẻ này đột nhiên xuất hiện một lỗ máu to bằng nắm tay, sau đó vai bên kia cũng xuất hiện một lỗ máu tương tự, hòa hợp hai lỗ máu tạo thành một cái thông đạo xuyên thẳng qua trái tim của kẻ này.

Chỉ trong một cái chớp mắt đó, thân thể hắn lập tức bổ nhào xuống đất, từ trong mi tâm bay ra một luồng sáng ngưng thực thành hình dạng trung niên nhỏ xíu. Hắn đang nhìn thân xác mình với ánh mắt vô cùng khó tin.

Đây chính là hồn anh của trung niên này.

Đoàng!

Nữ tử còn chưa hết kinh hãi thì lại một màn kinh khủng khác diễn ra, cái hồn anh nho nhỏ kia còn chưa kịp đào tẩu đã vỡ nát thành vô số tia hồn lực, giống như bị một thứ gì đó đâm mạnh vào.

Vũ Lôi Phong thu lại song chưởng, mỉm cười quỷ dị nhảy xuống đối mặt với nữ tử.

- Đã lâu không gặp!

Hết chương 420…

Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan

Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu. sáng tác bởi WeekendAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WeekendAnh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.