Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuẩn Hư Hồn, Bán Hư Hồn

Tiểu thuyết gốc · 1979 chữ

Chương 421: Chuẩn Hư Hồn, Bán Hư Hồn

- Đã lâu không gặp!

- Ừm.

Vũ Lôi Phong xuất hiện trước mặt nữ tử áo đen, hắn vẫn chưa tháo ra khẩu trang che mặt, mà nữ tử cũng chẳng gỡ bỏ lớp ngụy trang.

Cả hai đều khoác trên mình hắc bào y phục, dung mạo kín kẽ, không để lộ bất kì manh mối nào.

Nhưng trong lòng ai nấy đều hiểu rõ, người trước mặt quan trọng với mình như thế nào.

- Nửa năm trôi qua, từ Hữu Hồn Cảnh Lục Trọng đã trở thành Ý Hồn Cảnh Tam Trọng rồi, tiến bộ như vậy cho dù là đám thánh tử thánh nữ của Thiên Địa Minh cũng không có tuổi so với nàng.

Trong ánh mắt của Vũ Lôi Phong xuất hiện vô vàn yêu thương và chấn động, Lưu Thiên Kim tiến bộ nhanh như vậy, chắc chắn thời gian qua đã trải qua rất nhiều chuyện rồi.

- Chàng cũng vậy, không ngờ lại có chiêu thức ám sát vô hình vô ảnh như thế!

Lưu Thiên Kim cũng không nhịn được cảm xúc trong lòng mình, nửa năm rong ruổi phiêu bạt trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, tao ngộ vô số hiểm cảnh, không ngừng rèn luyện để mình lớn mạnh hơn. Lúc này gặp lại nam nhân, có vô vàn nỗi niềm muốn nói với hắn.

Rốt cuộc không nhịn được nữa, hai thân ảnh lao vụt vào nhau, vô vàn lời muốn nói lúc này lại không thốt ra câu nào, chỉ lẳng lặng ôm nhau như vậy.

Lưu Thiên Kim siết chặt vòng tay, ghì chặt đầu mình vào lồng ngực nam nhân, tham lam hít thở mùi hương nam tính mà đã lâu chưa được ở cạnh.

Vũ Lôi Phong cũng không khác là bao, mùi tóc thơm của giai nhân khiến hắn mê ly, hắn thích nhất là vuốt tóc và ngửi mùi hương nữ nhân của mình.

Trong không khí lãng mạn này, mùi máu tanh và thân thể khủng bố của tên xấu số kia dường như không tồn tại, mãi một lúc sau, Lưu Thiên Kim mới lưu luyến buông Vũ Lôi Phong ra, nụ cười rạng rỡ ẩn sau lớp mặt nạ.

- Chàng đợi thiếp một chút, xử lí xong tên này chúng ta đi nướng thịt ăn cơm.

Vũ Lôi Phong ôn nhu gật đầu, chăm chú quan sát Lưu Thiên Kim. Chỉ thấy nàng khoanh chân ngồi xuống bên cạnh thân thể của tên trung niên.

Ý niệm khẽ động, Tử Vong lực nhẹ nhàng lan tràn tới bao phủ lấy thân thể của hắn, sau đó, một luồng Sinh Mệnh chi khí từ từ bị luồng Tử Vong lực của nàng rút ra.

Theo sinh mệnh bị rút đi, khí tức sinh mệnh trên thân thể ấy trở nên ảm đạm, mà tử khí thì ngày càng nồng đậm, thân thể cũng dần đen lại, héo rũ và tàn tạ.

Cho đến khi Sinh Mệnh hoàn toàn tiêu thất, Tử Khí đạt đến đỉnh điểm, Lưu Thiên Kim đột nhiên kết ấn, cuồn cuộn Tử Khí trên thân xác trung niên kia như dòng thác đổ vào lòng bàn tay nàng, sau đó hoàn toàn bị rút cạn.

Trong đôi mắt trong suốt của Lưu Thiên Kim đột nhiên lóe lên ánh sáng tím đậm quỷ dị, sau đó mới từ từ dịu lại, mà khí tức của nàng lại mạnh lên một chút.

Về phần thân xác của trung niêm, Sinh Khí và Tử Khí đều bị rút sạch, lúc này nó héo rũ khô khốc như da bọc xương, khủng bố vô cùng.

- Khá giống Hỗn Độn Âm Dương Quyết của ta, nhưng vẫn kém hơn một chút!

Vũ Lôi Phong nhìn thảm cảnh của trung niên, hắn thầm gật đầu, Tử Vân Kiếm Pháp quả nhiên biến thái vô cùng, nó vừa cung cấp cho Lưu Thiên Kim Tử Vong chi lực, mà hiện tại còn cung cấp cho nàng một công pháp khủng bố thôn phệ sinh cơ của đối thủ.

Lưu Thiên Kim làm xong tất cả, nàng phất tay thu lấy thân xác của trung niên vào túi không gian, sau đó mới từ từ tiến lại chỗ Vũ Lôi Phong đang đợi.

Hắn mỉm cười ôm lấy eo nàng, cùng nhau đạp không rời đi. Đâu đó trong bí cảnh bốc lên làn khói trắng nhạt và hương thơm thịt nướng mê người.

Một đêm bình yên trôi qua, Vũ Lôi Phong cùng Lưu Thiên Kim đã kể cho nhau nghe hành trình của mình những tháng ngày qua. Khi biết nàng trong nửa năm này đã xông pha qua ba cái bí cảnh thì Vũ Lôi Phong vô cùng cảm thán.

Chẳng qua, những bí cảnh trước của nàng đều là bí cảnh quy mô nhỏ, loại bí cảnh mang tầm cỡ đại lục như Tử Vong Thâm Uyên là lần đầu trải nghiệm.

Mà Lưu Thiên Kim sau khi biết hắn đã lĩnh ngộ được bốn loại thuộc tính đạt đến Hư Hồn thì khiếp sợ mãi mới bình tâm trở lại được.

Cùng Lưu Thiên Kim đi dạo trong bí cảnh, vừa đi vừa trò chuyện cũ ôn chuyện xưa, gặp Nguyên Yêu Thú thì đấm cho tụi nó chạy trốn, gặp người thì cướp bóc, hai người một đường quét ngang bí cảnh, thế như chẻ tre không ngán bất kì ai.

Một ngày này, rốt cuộc cũng đụng phải kẻ địch lớn.

- Đôi nam nữ phía trước, giao cho bổn tọa toàn bộ tài sản của các ngươi, sau đó có thể toàn mạng rời đi!

Trước mặt hai người, một lão giả lục tuần thong dong ngồi trên một cái gốc cây bị chặt gãy, vết cắt này ngọt đến mức gốc cây to lớn kia tạo thành một cái ghế mịn như tấm thớt để hắn ngồi lên.

Mà trên thân của lão, khí tức Hư Hồn Cảnh âm thầm tản mát ra xung quanh.

- Hư Hồn Cảnh Cửu Trọng, xem ra gặp thứ dữ rồi nha!

Vũ Lôi Phong nắm lấy bàn tay của Lưu Thiên Kim, hắn chắn trước mặt nàng ngưng trọng nói:

- Thiên Kim, nàng trước hết rời khỏi đây, ta tự sẽ bảo vệ được cho mình, nếu nàng ở lại sẽ rất khó cho ta, nếu không may bị cuốn vào công kích sẽ rất nguy hiểm.

- Thiếp hiểu! Chàng cẩn thận một chút!

Lưu Thiên Kim lập tức gật đầu, nàng thừa hiểu mình ở lại cũng chẳng có mấy tác dụng, ngược lại còn làm hắn phân tâm, lúc này bỏ đi mới là lựa chọn khôn ngoan.

Thân ảnh nhanh chóng hóa thành một luồng tử sắc phong nhận lao về phía sau, nhưng lập tức nàng khựng lại.

- Hừm! Muốn đến là đến, muốn đi là đi sao? Nếu không chịu giao ra trữ vật, vậy chết cả đi!

Lão già nhếch miệng cười quỷ dị, xung quanh đột ngột xuất hiện hơn chục thân ảnh bao vây hai người thành vòng tròn, mỗi người đều bùng nổ Phong hệ khí tức Ý Hồn Cảnh.

Hiển nhiên một Hư Hồn Cảnh Cửu Trọng như hắn lười ra tay với hai con kiến hôi này, tu vi của Lưu Thiên Kim mới chỉ là Ý Hồn Cảnh Tam Trọng, mà Vũ Lôi Phong chỉ biểu hiện ra mình là Hữu Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong, không đáng để hắn xem trọng.

Bị hơn mười người bao vây, Vũ Lôi Phong cùng Lưu Thiên Kim khẽ liếc nhìn nhau, âm thầm trao đổi.

- Chàng cầm chân lão già kia, đám này để thiếp xử lý là được!

- Ổn không? Hơn một nửa bọn chúng là Ý Hồn Cảnh cao giai, nàng có thể vượt cấp nhưng bị vây công thì sẽ rất khó mà chống trả, Tử Vân Kiếm thì chỉ toàn chiêu thức đơn mục tiêu nha!

- Chàng cứ yên tâm, nửa năm này thiếp đã vượt khỏi phạm trù mà chàng hiểu biết về Tử Vân Kiếm rồi!

- Được, nếu không ổn lập tức chạy trốn, ta sẽ không sao đâu!

Hai người đạt thành thống nhất, Vũ Lôi Phong sát ý rực cháy trong ánh mắt, bởi vì đám người này có một số người tỏa ra khí thế Phong Thần Khí của Bách Lý Gia, tên già đang ngồi cao cao tại thượng kia cũng không xa lạ gì, chính là Tứ Trưởng Lão chột mắt của Phong Vân Môn khi xưa bị hắn tính kế xin một con mắt.

- Ha Ha! Lão già, một số ân oán cũng nên tính sổ rồi!

Vũ Lôi Phong chân đạp mạnh vào mặt đất, đại địa rung chuyển dữ dội, khí thế bùng phát mạnh mẽ không giữ lại chút nào.

- Bán Hư Hồn! Ngươi che giấu thực lực! Ngươi là Đấu Sĩ tư chất Hoàng Kim SSR!

Lão già trợn tròn mắt quát lớn, hắn không thể ngờ thanh niên nhỏ bé như con kiến hôi hắn chưa từng nhìn vào mắt kia lại là một Đấu Sĩ thiên phú khủng bố như vậy.

Bán Hư Hồn, một loại cảnh giới được giới Đấu Sĩ dùng để chỉ những người đã đạt đến đỉnh cao của Ý Hồn Cảnh, nhưng vẫn chưa đủ lĩnh ngộ để bước lên cảnh giới Hư Hồn Cảnh.

Khi một Ý Hồn Cảnh đạt đến đỉnh cao, họ sẽ gặp phải bình cảnh không thể tiến vào Hư Hồn Cảnh cho đến khi đem thuộc tính của mình lĩnh ngộ đến mức độ Hư Hóa. Những người này gọi là Chuẩn Hư Hồn.

Chuẩn Hư Hồn là một cảnh giới không ai muốn đạt đến, vì cái này xem như là một thất bại của người lĩnh ngộ thuộc tính, thực lực ngươi đã đủ lên cấp, nhưng lĩnh ngộ không bằng người khác, mắc kẹt tại cánh cửa Ý Hồn Cảnh. Đây là cảnh giới vô cùng phổ biến trong cộng đồng Ý Hồn Cảnh.

Bán Hư Hồn lại khác, cảnh giới này là khi một Đấu Sĩ đã lĩnh ngộ thuộc tính đến Hư Hóa, nhưng thực lực bản thân vẫn chưa chạm tới Ý Hồn Cảnh đỉnh phong, chưa đủ lực lượng để đột phá cảnh giới tiếp theo.

Những người này thiên phú tuyệt luân, lĩnh ngộ đi trước cả tu vi, là mơ ước của vô số Ý Hồn Cảnh. Chỉ cần thực lực đầy đủ liền một bước mà qua, không gặp chút trở ngại nào mà đạt thành tựu Hư Hồn Cảnh.

Còn có một trường hợp khác của Bán Hư Hồn chính là người đó đã đủ tu vi Ý Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong, thuộc tính cũng đã lĩnh ngộ đến Hư Hóa, nhưng vẫn không thể tiến cảnh, bởi vì hắn sở hữu nhiều hơn một loại thuộc tính, và thuộc tính đó vẫn chưa lĩnh ngộ đủ để đột phá.

Tứ Trưởng Lão liếc mắt liền cảm giác được Vũ Lôi Phong là một Ý Hồn Cảnh đỉnh phong, lại còn đang bộc phát Phong Nguyên Lực đạt đến Hư Hóa. Hắn liền nhận ra kẻ này có nhiều hơn một loại thuộc tính.

Vũ Lôi Phong đạp gió lao tới, tốc độ như phong ảnh hòa cùng thiên địa, một cảm giác ghen ghét ngập tràn trong đầu Tứ Trưởng Lão.

- Tiểu tử, thiên phú tốt đấy, nhưng hôm nay bổn tọa sẽ hủy diệt ngươi!

Hết chương 421…

Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan

Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu. sáng tác bởi WeekendAnh

Truyện Ta Là Vua Giác Đấu. tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WeekendAnh
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.