Biến số.. là ngươi..
Động tác của Lâm Tú vô cùng dứt khoát, sau khi giọt mực bay vào mi tâm của Tư Không, đồng thời ngay lúc này ánh mắt của y cũng hiện ra một tia u mang.
Mắt thấy Lâm Tú còn tiếp tục có động thái, giờ khắc này người kia liền hừ lạnh một tiếng rồi vươn ngón tay, điểm vào hư vô một chỉ.
Một chỉ này, toàn bộ mảnh vỡ của thiên địa nhất thời ầm ầm rung chuyển.
Vốn đã bị vỡ tan theo cái phất tay của người kia. Giờ khắc này lại thêm vào một cái chỉ tay vừa ra, toàn bộ mảnh vỡ đều dần dần nhấp nháy rồi tiêu tán, để lộ ra một mảng hư vô.
Theo thiên địa trước mắt biến mất còn có cả Tư Không, hắn đã chết đương nhiên sẽ không thể biết đang có chuyện gì diễn ra.
Chỉ là khi vừa biến mất, mi tâm của Tư Không bỗng nhiên khẽ lập lòe một chút quang mang nhàn nhạt nhưng cũng chỉ trong chớp mắt rồi vụt tắt, rất mơ hồ.
Thời gian không lâu, tại mảnh vỡ nơi mà Tư Không đang yên nghỉ bỗng có một bóng người đột nhiên xuất hiện.
Người đến chính là vị trung niên áo bào xám.
Giờ khắc này khi vừa hiện thân, người này không một chút do dự liền khẽ điểm vào mi tâm của Tư Không một cái, trong miệng cũng không ngừng lẩm bẩm từng câu từng chữ như là đang niệm một đoạn chú ngữ cổ xưa nào đó.
Cả người Tư Không đột nhiên sáng lên, ánh sáng màu vàng kim tràn ra rồi chiếu đến một góc để lộ ra một bóng ảnh hư ảo đang âm trầm ngóng nhìn.
Bóng người hư ảo kia chính là sự quỷ dị mà Tư Không đã gặp trước đó.
Như có chú ý, lúc này vị trung niên áo bào xám kia lại khẽ liếc một cái, một cái liếc mắt này lại khiến cho hư vô phía sau nơi bóng người hư ảo kia đang đứng liền truyền ra một tiếng nứt vỡ rồi ầm ầm sụp đổ.
Trong vẻ kinh nghi của bóng người kia, tại khu vực đó bỗng có một cỗ hấp lực vô cùng kinh khủng truyền ra cuối cùng kéo bóng người kia vào bên trong, biến mất không một tiếng động.
Vị trung niên áo bào xám kia cũng chỉ liếc mắt một chút rồi thu hồi, còn những chuyện xảy ra sau đó dường như y không quan tâm.
Nhìn thân thể của Tư Không đang lơ lửng ở phía trước, ánh mắt của y khẽ hiện ra vẻ trầm tư như đang do dự.
Nhưng sau khi như đã suy nghĩ kỹ, giờ khắc này vị trung niên áo bào xám kia bỗng nhiên nâng tay lên rồi nắm vào trong hư vô một cái, đồng thời tay còn lại cũng giật xuống một sợi tóc xám của y.
Thu lại bàn tay của chính mình, hai tay của người này liền đan xen vào nhau, một lát sau liền mở ra, lúc này hiện ra trước mắt là một đoàn quang mang mờ nhạt.
Cầm đoàn quang mang này ở trong tay, vị trung niên áo bào xám bỗng hướng về phía mi tâm của Tư Không rồi ấn một cái.
Giờ khắc này toàn thân của thiếu niên đột nhiên run lên, đôi mắt đang nhắm nghiền lại khẽ run run một chút như muốn tỉnh lại.
Nhưng cũng chỉ có một chút động tĩnh rồi lại yên lặng như chưa có chuyện gì, dường như vẫn còn có một lực lượng trói buộc vô hình nào đó khiến hắn chưa thể mở mắt.
Mắt thấy như vậy, vị trung niên áo bào xám khẽ thì thào.
-Nhân quả sao..
Sau khi nói xong, y liền nhẹ lắc đầu rồi thở dài một tiếng. Lúc này bàn tay đang định một lần nữa hạ xuống bỗng khựng lại, kinh ngạc nhìn thiếu niên.
Trước ánh mắt có vẻ ngoài ý muốn của vị trung niên áo bào xám, lúc này Tư Không đột nhiên mở mắt.
Rất đột ngột, ánh mắt mang theo vẻ vô tình cùng âm trầm nhưng rất nhanh đã hóa thành mơ hồ, cuối cùng nhắm nghiền, một lần nữa rơi vào hôn mê.
Khẽ híp mắt nhìn thiếu niên, sau khi suy tư một hồi, trong tay của vị trung niên áo bào xám bỗng xuất hiện một cái bình ngọc màu đen.
Nắp bình mở ra, một đạo ngân quang mang theo vẻ thánh khiết và thoát tục từ miệng bình bỗng bay ra ngoài rồi lơ lửng ở trong không trung.
Nhìn kỹ lại, đây lại là một giọt máu màu bạc.
Tựa như một vầng trăng thu nhỏ hiện ra trước mắt của vị trung niên áo bào xám kia, lúc này tay y khẽ dẫn giọt huyết dịch này về hướng mi tâm của Tư Không, lại ấn một cái.
Sau khi làm xong, hình như đã có điều cảm ứng, ánh mắt của vị trung niên áo bào xám này bỗng nhìn về phía xa xăm.
Một lần nữa nhìn thiếu niên rồi hiện ra sự mong chờ, thân ảnh của người này bỗng nhiên dần dần trở nên mơ hồ, cuối cùng biến mất.
Không lâu sau khi vị trung niên áo bào xám kia rời đi, lúc này Tư Không vốn đang nhắm mắt liền chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt mờ mịt ngóng nhìn xung quanh rồi trầm mặc.
--
Lâm Tú âm trầm nhìn một mảng hư vô phía trước, trong khi đang xem xét tình huống, giờ khắc này bên tai của y bỗng nghe được một giọng nói lạnh như băng truyền đến.
-Nếu như ta tính toán không sai, ngươi cũng chỉ còn một lần ra tay.. Đã vậy thì hãy dùng vào lần này đi..
Âm thanh vừa dứt, ánh mắt của Lâm Tú bỗng lóe lên rồi ngẩng phắt đầu, lúc này ánh vào trong mắt y là một hình ảnh vô cùng kinh diễm đến khó tin.
Hư vô như bị đè nén, giờ khắc này phía trước bỗng có một gốc cổ thụ vô cùng khủng bố xuất hiện.
Rất khó có thể hình dung được kích thước của nó. Mà lúc này khi vừa xuất hiện, từng tán cây bỗng vươn ra, phạm vi thay đổi vô cùng rộng lớn như là một chiếc ô khổng lồ che phủ cả một mảng tinh hải vô biên vô hạn.
Sau khi vươn ra, trên tán cây hay xung quanh gốc cổ thụ bỗng có vô số điểm sáng xuất hiện rồi không ngừng xoay quanh, số lượng ước tỉnh khoảng ba ngàn. Khi đưa mắt nhìn kỹ, những điểm sáng này lại chính là những tòa thế giới như ẩn như hiện.
Từng tòa thế giới như được nâng đỡ mà thành, khi chúng nó di chuyển, từ bên trong thi thoảng sẽ truyền ra một loại đạo vận nào đó rồi dung nhập vào mỗi phiến lá, theo thời gian lại làm cho khí tức của gốc cổ thụ kia càng lúc càng kinh khủng hơn.
Uy áp bàng bạc như nghiền ép hư vô. Theo cỗ uy áp này tản ra, hư vô hay xung quanh chỗ Lâm Tú đang đứng dường như không thể chịu nổi lại muốn sụp xuống
Cảm nhận được cỗ uy áp không ngừng nghiền ép ở trên người, Lâm Tú vẫn như trước yên lặng ngóng nhìn. Đối với lời nói của đối phương, Lâm Tú lại không mấy để ý mà đang hiện ra vẻ suy tư.
Lâm Tú yên lặng không có nghĩa là gốc cổ thụ kia sẽ không làm gì, lúc này vừa xuất hiện nó liền khẽ rung lên một cái.
Một cái rung này lại chấn cho hư vô ầm ầm sụp xuống.
-Thì ra là muốn chia tách chúng ta.. Chín mươi tám lần, chỉ còn một lần nhưng cửu chưa hẳn đã là cực..
Mặc cho phía trước bị sụp đổ một mảng vô tận, Lâm Tú vẫn đang suy nghĩ rồi không ngừng thì thào, vừa nói ánh mắt của y cũng khẽ nheo lại như đã có suy đoán nào đó.
-Vốn dĩ đã vạch ra kế hoạch nhưng lão Cửu lại để người kia trở về làm cho ván cờ này xuất hiện thêm một chút biến số.. Thôi vậy, cửu chưa hẳn là cực, lão Cửu ngươi là đang muốn nhắc nhở vi sư điều gì..?
Lâm Tú trầm mặc suy tư, thật lâu sau y khẽ thở dài một tiếng, ánh mắt vẫn như trước ngóng nhìn gốc cổ thụ.
Theo ánh mắt của Lâm Tú nhìn đến, trên tán cây rộng lớn vô biên của gốc cổ thụ kia lúc này bỗng có vô số chiếc lá rơi xuống rồi phiêu phù trong hư vô.
Lá cây màu đỏ như máu ẩn chứa một cỗ huyết tinh và sự tà dị đến cực điểm. Sau khi rụng xuống, toàn bộ đều ngưng kết lại với nhau rồi hóa thành một thanh trường kiếm màu huyết sắc.
Thanh kiếm vừa hiện, từ trên thân kiếm liền có khí tức của năm tháng vô cùng nồng đậm truyền ra, đồng thời khí thế sắc bén kia như ẩn như hiện lại khiến cho hư vô xung quanh không ngừng run rẩy càng lúc càng kịch liệt.
Như muốn chia cắt năm tháng, như muốn đoạn tuyệt hết thảy quy tắc sinh diệt.
Giờ khắc này không cần chờ đợi hay có người khống chế, thanh kiếm liền hướng về phía Lâm Tú, một kiếm quét tới.
Kiếm quang sáng chói bỗng nhiên lóe lên, ầm ầm chém đến chỗ của Lâm Tú. Khí thế như muốn vạch ra một đường xuyên qua thiên hà này đến thiên hà khác khiến hư vô chia ra làm hai nửa.
Mọi chuyện nói thì lâu nhưng trên thực thế chỉ diễn ra trong chớp mắt.
Mắt thấy như vậy Lâm Tú khẽ thở ra một hơi rồi bình tĩnh truyền ra lời nói như hòa vào hư vô.
-Lần này người ra tay không phải ta.. mà là hắn..
Theo lời nói của Lâm Tú vừa dứt, trước vẻ kinh nghi của gốc cổ thụ khổng lồ kia, giờ khắc này liền có một bóng dáng xuất hiện ở bên cạnh y.
Người đến, không ai khác chính là vị trung niên áo bào xám.
Không một tiếng động, người này vừa xuất hiện liền khẽ đưa một bàn tay ra.
Bàn tay vừa ra, hư vô phía trước bỗng nhiên ầm ầm rung động như bị bàn tay này nắm lấy, ngay cả gốc cổ thụ kinh khủng kia cũng không thể thoát khỏi.
Chỉ một chưởng, mọi thứ đều nằm gọn trong lòng bàn tay của vị trung niên áo bào xám.
Lúc này, bàn tay vô biên vô hạn của y khẽ nâng lên cuối cùng lật lại rồi ập mạnh xuống. Trong tiếng hét ẩn chứa vẻ khó tin của gốc cổ thụ kia, giờ khắc này ba ngàn thế giới đều bị sụp đổ, quy tắc đại đạo ẩn chứa bên trong theo một cái lật tay này đều bị cuốn động, không ngừng hủy diệt.
Khí thế vô thượng, không thể ngăn cản.
-Là biến số lần này.. là ngươi.. là người của năm tháng trước kia..
Gốc cổ thụ không ngừng gào thét, từ bên trong lúc này cũng hiện ra một bóng người. Vừa xuất hiện, người này liền nâng tay lên rồi ấn mạnh về phía trước như đang đối kháng với một chưởng kinh khủng này.
Đăng bởi | yy73351328 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 4 |