Mộc Chiến Cả Kinh
Mộc Chiến thấy Lý Không rời đi, hắn lập tức đóng kín cánh cửa đá dày đặc, ngăn cách mọi tạp âm, và ngồi xuống trên bồ đoàn giữa phòng.
Ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn nhỏ tỏa ra, phủ lên người hắn một lớp mờ ảo, khiến bóng dáng trở nên cô tịch mà uy nghiêm.
Trong tay, khối ngọc thanh trắng toát ấy lấp lánh dịu dàng, giống như một giọt sương đọng lại sau cơn mưa, mang theo cảm giác tinh khiết mà cũng sâu thẳm, tựa như gợi lên những điều vi diệu ẩn giấu sau vẻ ngoài bình lặng.
Lúc ở Đa Bảo Các, đáng lý Mộc Chiến cũng không để ý đến nó đâu.
Nhưng hắn bỗng nhiên cảm nhận được Diễm Tiên Vũ đang hoá thành bạch kén trong Thụ Tâm của hắn rung lắc, như muốn khát khao với viên ngọc ấy vậy.
Mộc Chiến tò mò, nên đã chọn viên ngọc đó, dù sao trong Đa Bảo Các không có thứ gì hắn thật sự muốn, ngoại trừ cái Thần Mộc Ngọc Bội..
Mộc Chiến cầm lấy khối ngọc thanh trắng, nghi hoặc trong lòng.
Thần Thụ như hắn cũng chẳng hiểu rõ công dụng hay nguồn gốc của nó.
Bảo vật gì mà một tia linh khí cũng không toả ra thế này..
Nó lại bí ẩn y hệt như Diễm Tiên Vũ rồi..
Nhưng ngay lúc này, khối ngọc bỗng rung lên một phát, sau đó nó chui thẳng vào trong Thụ Tâm của Mộc Chiến.
Răng..rắc..
Không ngờ, ngay khi vào, viên ngọc ấy lập tức vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ li ti, phân tán thành vô số tia sáng mềm mại, dịu nhẹ nhưng lại mang theo sức mạnh huyền bí.
Vù vù…
Từng mảnh vỡ ấy không bay đi tán loạn mà như được điều khiển, bắt đầu chuyển động bao quanh bạch kén một cách kỳ lạ.
Chưa kể, có một việc khiến Mộc Chiến chấn kinh hơn, miếng hắc thạch lần trước hắn lấy làm phần thưởng từ đợt Huyền Cổ Chiến Trường cũng vỡ nát ra, hoà lẫn cùng với viên ngọc thạch.
Miếng hắc thạch ấy Mộc Chiến dù cố gắng tìm hiểu thế nào cũng không phát hiện được gì nên hắn đã gần như lãng quên nó.
Nào ngờ, bây giờ nó lại vỡ vụn, hoà với viên ngọc thạch tạo nên những luồng khí tức vô cùng cường hãn.
Mộc Chiến cả kinh, tập trung cao độ, cảm nhận từng dòng khí tức từ những mảnh ngọc vỡ vụn, giờ đây tựa như những sợi tơ ánh sáng, mềm mại ôm lấy bạch kén trong thụ tâm, tạo nên một lớp bảo vệ mỏng mảnh nhưng vô cùng kiên cố.
Ánh sáng thanh khiết từ mảnh ngọc hòa quyện với năng lượng của bạch kén, tựa như đang truyền tải một loại năng lượng thần bí nào đó, giống như đang ấp ủ và nuôi dưỡng Diễm Tiên Vũ trong lòng Thụ Tâm của Mộc Chiến.
Khi lớp ánh sáng bao quanh bạch kén càng dày đặc, Mộc Chiến cảm nhận được một luồng sức mạnh âm ỉ bắt đầu truyền ra từ bạch kén, nhưng vẫn còn yếu ớt, chưa thể hiện rõ.
Bùm bụp..
Mỗi lần bạch kén khẽ rung, từng tia sáng từ mảnh ngọc vỡ lại thẩm thấu vào nó, khiến nhịp đập của bạch kén trở nên sâu và mạnh hơn.
Bùm bụp..bùm bụp..
Tiếng tim đập vang lên dữ dội, âm thanh như sóng vỗ cuồn cuộn trong lòng thụ tâm, nhưng không phải của Mộc Chiến, mà là từ phía trong bạch kén kia phát ra.
Mỗi nhịp đập, mỗi âm thanh dồn dập, như có một sinh mệnh đang từ từ thức tỉnh trong bóng tối, phá vỡ lớp vỏ bọc bao lâu nay, chuẩn bị bùng nổ.
Ánh sáng từ những mảnh ngọc vỡ vụn càng trở nên rực rỡ, như những tia sét đánh xuống từ trời cao, xuyên qua không gian trong thụ tâm, bao trùm lấy bạch kén.
Khi những mảnh vỡ được hấp thụ vào trong bạch kén, cả không gian xung quanh như nở rộ, dường như thụ tâm không chỉ là nơi cất giữ mà còn là một môi trường nuôi dưỡng, cho phép nó phát triển một cách thần kỳ.
“Cái gì đang xảy ra?”
Mộc Chiến thầm nghĩ, trong lòng tràn ngập sự nghi hoặc. Chưa bao giờ hắn cảm nhận được sự thay đổi kỳ dị đến vậy.
Bạch kén đang phát ra một lực lượng khiến cả Thụ Tâm của hắn không ngừng chấn động, sau đó bỗng sáng rực lên, ánh sáng ấy chói lòa như một ngôi sao vỡ, tỏa ra sức mạnh không thể cưỡng lại.
Ầm…
Đồng thời, một luồng khí mạnh mẽ, cuồn cuộn từ bên trong bạch kén bùng phát, quấn lấy toàn bộ không gian trong Thụ Tâm, làm không gian này chao đảo.
3000 chiếc lá lập tức bị héo rũ một cách thô bạo, từng chiếc lá khẽ run rẩy rồi vặn vẹo, như thể tất cả sinh khí trong đó bị rút cạn trong chớp mắt.
“A..”
Mộc Chiến cảm thấy một cơn đau nhức thấu tận xương tủy, trái tim hắn đập loạn nhịp, khí tức trong cơ thể như bị xé rách, tất cả sức mạnh mà hắn đã tích lũy bấy lâu nay như bị rút đi một cách không thương tiếc.
Một cảm giác chóng mặt đến cực độ tràn ngập, mỗi lần hít thở như một cực hình, và chỉ trong vài giây ngắn ngủi, sức lực của hắn đã bị cạn kiệt hoàn toàn.
Không thể chống đỡ nổi, Mộc Chiến ngã xuống, cảm giác đầu óc choáng váng, thân thể không còn chút sức lực.
Hắn bất tỉnh, rơi vào một trạng thái hôn mê, để mặc cho bạch kén tiếp tục phát triển.
Tuy nhiên, trong khi Mộc Chiến mất đi ý thức, điều kỳ lạ lại đang diễn ra trong thụ tâm của hắn.
Bạch kén sau khi hấp thu toàn bộ sức sống từ 3000 chiếc lá, không còn giữ được hình dạng ban đầu nữa.
Răng..rắc..
Đột nhiên, một vết nứt xuất hiện trên bề mặt của bạch kén, nhỏ rồi từ từ lớn dần.
Những mảnh vỡ từ bạch kén bay ra khắp nơi, chúng như những tia sáng nhỏ li ti, mỗi mảnh đều mang theo một sức mạnh khó tả.
Dần dần, bạch kén cũng đã hoàn toàn nứt vỡ, trong khi đó Mộc Chiến lại không hay biết gì cả..
….
Không biết qua bao lâu, Mộc Chiến từ từ tỉnh dậy, cảm giác đầu óc nặng nề, thân thể như bị xé rách.
Hắn khẽ mở mắt, đôi mắt vẫn còn mơ màng, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cảm giác mệt mỏi không buông tha, mỗi cử động nhỏ nhất cũng khiến hắn cảm thấy như mình đang lạc trong một giấc mơ không có điểm dừng.
Hắn khẽ nhíu mày, cố gắng điều chỉnh hơi thở, nhưng bất chợt một cảm giác kỳ lạ khiến hắn phải dừng lại.
Mềm..
Rất mềm..
Trong ngực hắn có một thứ gì đó mềm mại, ấm áp, dường như đang tựa vào cơ thể hắn một cách rất tự nhiên.
Mộc Chiến hơi khựng lại, ngơ ngác nhìn xuống, sự thật làm hắn chấn kinh khiến hai mắt hắn trợn tròn.
Trong lòng hắn lúc này, đang nằm gọn ghẽ một tuyệt sắc mỹ nhân..
Nàng làn da trắng như ngọc, mái tóc dài bạch kim bay bổng, tựa như được dệt từ ánh trăng. Trên trán nàng là ấn ký tinh xảo, dường như là biểu tượng của một sức mạnh thần bí hay một mối liên kết với cõi thiên.
Đôi mắt nàng khép hờ, được một hàng mi dài cong vút phủ nhẹ lên.
Chiếc mũi cao thanh tú, mềm mại tựa dòng suối chảy dài, làm nổi bật lên nét quý phái trên gương mặt nàng.
Đôi môi nàng nhỏ nhắn, màu hồng nhạt tự nhiên, tựa như cánh hoa đào nở rộ trong buổi sương mai.
Môi nàng khép lại dịu dàng, tạo nên một nét quyến rũ nhẹ nhàng, thanh thoát, như cất giấu nụ cười mà không bộc lộ, khiến người nhìn không khỏi say đắm nhưng cũng e dè, không dám đến gần.
Thân hình cân đối với từng nét đẹp chạm đến hoàn hảo, từ đôi ngọc phong cao vút đến vòng eo thon gọn, đôi chân dài thanh thoát, tất cả tạo nên một tiên nữ vừa quyến rũ vừa thanh tao, vừa thoát tục vừa gợi cảm.
Sau lưng nàng là một đôi cánh trắng rộng lớn, toát lên vẻ thánh khiết, giúp nàng thêm phần kinh diễm.
Dù không khoác lên mình lớp y phục nào, nàng vẫn tỏa ra một khí chất cao quý và thuần khiết.
Rất đẹp.. một nữ nhân rất đẹp..
Đẹp hơn bất cứ nữ nhân nào mà Mộc Chiến từng gặp..
Dù thiên vị một chút Công Tôn Tuyết, nhưng Mộc Chiến cũng không thể phủ nhận rằng nữ nhân này còn đẹp hơn cả nàng.
Không thể tin được, một nữ nhân đẹp đến mức độ này đang nằm gọn trong ngực Mộc Chiến hắn..
Mộc Chiến lập tức phải dùng Vô Ngã Chân Ý để trấn định lại bản thân.
Dù hắn đã không còn ngại gì với nữ nhân vì đã kết hợp rất nhiều với Công Tôn Tuyết, nhưng dù sao trong lòng một tuyệt sắc mỹ nhân không một tấm vải che thân thế này, vẫn khiến Mộc Chiến không khỏi có chút bối rối.
Đây là chuyện gì..
Mộc Chiến cả kinh muốn đẩy nàng ra, nhưng làm thế nào cũng không thể nào cử động được..
Mộc Chiến thầm than, hắn đây là bị sao vậy hả..
Lập tức, Mộc Chiến thả thần niệm vào trong Thụ Tâm, thì hắn phát hiện, 3000 chiếc lá của hắn héo rũ không còn một tia linh lực nào.
Mộc Chiến cả kinh, sao đột nhiên nó lại trở nên như thế này..
Bảo sao hiện tại Mộc Chiến cảm thấy chưa từng kiệt sức như bây giờ..
Nó héo rũ như thế bảo sao Mộc Chiến không mệt mỏi mới lạ a..
Quan sát một chút, Mộc Chiến thở phào..
Nó cũng chỉ bị cạn linh lực như vận dụng Diệp Tàn Nộ Thương Khung quá đà mà thôi, không phải cùng cực như Diệp Tàn Nộ Vạn Giới.
Diệp Tàn Nộ Thương Khung thì nhờ vào Cổ Tự - Lâm phục hồi cũng nhanh lắm, còn Diệp Tàn Nộ Vạn Giới thì..
Hít..
Mộc Chiến quả thật không dám nghĩ đến việc 3000 chiếc lá hoàn toàn bị héo rũ do Diệp Tàn Nộ Vạn Giới.
Có lẽ phải mất tận mấy năm mới khôi phục lại được toàn bộ a..
Thở dài, Mộc Chiến lại nhìn về phía tuyệt sắc mỹ nhân trong lòng, ngửi một mùi hương thoang thoảng, nhẹ nhàng từ nàng làm hắn có chút dễ chịu hơn.
Mùi thơm của nàng không nồng đậm mà rất tinh tế, giống như mùi của những cánh hoa đào vừa hé nở trong ánh nắng dịu nhẹ, xen lẫn chút hơi thở của gió xuân.
Hương thơm ấy khiến bất cứ ai cũng cảm thấy dễ chịu, như được bao bọc trong không khí của một buổi sáng tinh khôi. Đó là mùi hương thanh khiết và mát mẻ, tựa hương của dòng suối trong lành chảy qua khu rừng tĩnh lặng, mang theo sự thuần khiết và tinh khiết của thiên nhiên.
Mộc Chiến trầm ngâm, nữ nhân này là ai đây..
Không quá lâu để suy nghĩ, Mộc Chiến liền à một tiếng..
Đôi cánh này.. không phải là Diễm Tiên Vũ hay sao..
Con chim nhỏ ấy cũng có một đôi cánh trắng muốt như nàng thế này.
Nhưng tại sao lại..
“Ưmm..”
Khi Mộc Chiến đang suy nghĩ, nữ nhân ấy trong lòng hắn bỗng dưng nhíu nhẹ lông mày.
Sau đó nàng mở khẽ mắt ra, đôi mắt xanh thẳm, dài và hơi cong ở đuôi, tựa cánh chim phượng, vừa sắc sảo vừa dịu dàng, ẩn chứa chút bí ẩn và lôi cuốn.
Đôi mắt ấy có sức hút mãnh liệt, vừa như mời gọi, vừa như thăm dò, mang lại cảm giác xa xôi và tôn quý của một bậc tiên tử không dễ dàng để người thường có thể chạm tới.
Bây giờ, đôi mắt ấy đang đối mặt với ánh mắt mở to đầy kinh ngạc của Mộc Chiến, hai người bốn mắt nhìn nhau, trong đó chứa vô tận nghi hoặc.
Mộc Chiến khẽ ho khụ khụ:
“Lần đầu gặp mặt, ta là Mộc Chiến!”
Diễm Tiên Vũ khẽ cử động, ánh mắt kỳ quái nhìn Mộc Chiến, rồi môi nàng nhẹ nhàng mấp máy, phát ra một âm thanh nhỏ bé nhưng đầy uyển chuyển: “Ngươi…”
Diễm Tiên Vũ đột nhiên biến sắc, nàng chợt phát hiện mình không mặc gì mà nằm trong lòng hắn, mgương mặt nàng đỏ lên như gấc, những tia đỏ ửng lan ra từ cổ xuống tận ngực.
Sau đó nàng bộc phát một khí tức rất dữ dội, hất bay Mộc Chiến ra ngoài, khiến hắn nện thẳng vào vách tường trong mật thất.
Đùng..
Những viên đá vỡ vụn, bụi mù mịt, tiếng nổ vang của tường đá vang lên dưới sức ép. Hơi thở của Mộc Chiến rối loạn, cảm giác như xương cốt sắp bị nghiền nát. Hắn cắn chặt răng, gắng gượng đứng lên, nhưng cố sao vẫn không đứng lên được..
Mộc Chiến thầm than, lại gì nữa đây hả..
Hắn có làm gì nàng đâu a..
Sao nữ nhân này..
Aizz…
Đăng bởi | Ryuusama1872 |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 16 |