Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Địa ngục trần gian

Phiên bản Dịch · 1139 chữ

Mọi người vừa nghe đã hiểu ngay rằng đây tuyệt đối không phải một vụ án mạng thông thường.

Đây là một vụ giết người do tà ma gây ra.

Cảnh sát ở thế giới này tuy không có kinh nghiệm xử lý những sự việc như vậy, nhưng cũng không coi đây là vụ án bình thường.

Họ phong tỏa toàn bộ hiện trường, nghiêm ngặt giữ kín thông tin về vụ án, tung ra những tin tức giả để đánh lạc hướng dư luận, đồng thời di dời và cách ly toàn bộ cư dân gần đó.

Khu vực xung quanh nhà trọ Bình An nhanh chóng trở thành vùng đất hoang không bóng người.

Điều kỳ lạ là, những cái chết bí ẩn cũng dừng lại từ đó.

Câu chuyện lẽ ra đã kết thúc ở đây.

Nhưng không lâu sau, một blogger nổi tiếng, không rõ vì sao mà biết được thông tin này, bèn lén lút trèo qua hàng rào cách ly của cảnh sát lúc nửa đêm, tiến vào khu vực hoang vu này với mục đích vạch trần “âm mưu” của chính quyền và quay video độc quyền để câu view.

Từ đó, blogger này mất tích.

Tuy nhiên, đoạn video anh ta quay được lại tình cờ lan truyền ra ngoài. Trong video, một người phụ nữ với dáng vẻ rách rưới, ánh mắt cuồng loạn, buông thõng hai cánh tay, chậm rãi tiến về phía ống kính.

Video chỉ tồn tại trên mạng chưa đầy một giờ đồng hồ, nhưng đã thu hút hàng chục ngàn người xem.

Tối hôm đó, hàng trăm người bị móc mất đôi mắt mà chết.

Sau cái chết của họ, những người sống gần đó bắt đầu nghe thấy những âm thanh vỗ tay mơ hồ…

Thế là, một chuỗi tử vong liên hoàn bắt đầu xuất hiện.

Trật tự xã hội hoàn toàn sụp đổ, thế giới này ngày càng trở nên nguy hiểm hơn. Những cư dân bị cách ly cuối cùng phát hiện rằng khu vực gần nhà trọ Bình An – nơi được cho là nguồn gốc của tai họa – lại an toàn hơn những địa phương khác...

...

Nói xong, Văn Triều nhấp một ngụm nước nóng, chờ đợi phản ứng của mọi người.

Hạ Quỳnh nhíu mày hỏi: “Nếu như ông nói, việc biết về sự tồn tại của tà ma này chỉ làm tình cảnh của chúng ta nguy hiểm hơn, vậy tại sao ông lại kể cho chúng tôi?”

Văn Triều lắc đầu: “Cậu nghĩ chúng ta thật sự có thể trốn thoát được sao? Đêm qua, chẳng lẽ cậu không nghe thấy tiếng vỗ tay?”

Ngô Hiến lén lút nhìn quanh, phát hiện mọi người đều thay đổi sắc mặt.

Có vẻ như, không chỉ mình anh nghe thấy những tiếng vỗ tay mơ hồ đêm qua. Điều này có nghĩa là tất cả bọn họ đều đã nằm trong tầm ảnh hưởng của tà ma. Nếu ai vô ý vỗ tay, thứ đó sẽ lập tức bị thu hút đến đây.

Khi mọi người còn chìm trong im lặng, Ngô Hiến giơ tay lên: “Giáo sư, tôi có một câu hỏi.”

Văn Triều mỉm cười: “Cậu cứ hỏi.”

“Lời trăng trối của nạn nhân đầu tiên dường như đã tiết lộ quy luật hành động của tà ma. Nhưng chỉ với quy luật đơn giản như vậy, làm sao nó có thể kéo cả thế giới đến bờ sụp đổ?”

Văn Triều gật đầu: “Đúng vậy, tà ma này có quy luật hành động rất đơn giản. Trong phạm vi ảnh hưởng của nó, nếu ai đó vỗ tay vào nửa đêm, nó sẽ xuất hiện. Bất kỳ ai nhìn thấy gương mặt của nó, đều sẽ bị móc mất đôi mắt.”

“Vào ngày thứ ba của thảm họa, chính quyền các quốc gia đã đồng loạt ban hành hướng dẫn nhằm giúp người dân tránh bị tà ma tấn công.”

“Nhưng lúc đó đã quá muộn.”

“Trong số những người bị nó giết, một số đã trở thành tà ma mới và tiếp tục gieo rắc cái chết, khiến tình hình ngày càng tồi tệ hơn. Chỉ trong hơn hai tháng ngắn ngủi, số người sống sót trên thế giới này đã trở nên cực kỳ ít ỏi.”

Những thông tin từ Văn Triều khiến ai nấy đều cảm thấy ngột ngạt.

Trước đây, họ vẫn còn nghi ngờ lời nói của Thích Chí Dũng, nhưng giờ đây lại nghĩ rằng hắn ta còn chưa kể hết mọi chuyện.

Đây nào phải Phúc Địa?

Rõ ràng đây là một địa ngục trần gian, nơi không còn chút hy vọng nào, và người sống chỉ có thể chờ chết!

Ngô Hiến đã sớm đoán trước điều này.

Nhưng điều anh để tâm hơn cả là Phương Trực.

Những thông tin này rõ ràng là do hắn ta và Văn Triều cùng nhau tìm hiểu. Vậy mà suốt quá trình kể chuyện, Phương Trực luôn bày ra vẻ mặt tràn đầy khinh thường. Nếu người nói không phải là thầy của mình, hắn ta có lẽ đã buông lời chế giễu từ lâu.

Người này bị làm sao vậy?

Đến nước này rồi mà còn nghĩ tà ma với quỷ hồn là chuyện bịa đặt ư?

Thông tin của Văn Triều và Phương Trực thực sự hữu ích, giúp cả nhóm tránh được nhiều nguy hiểm tiềm tàng. Thích Chí Dũng phát cho mỗi người một thanh xà beng với phần đầu nhuốm vết máu sẫm đỏ, dường như đã từng được dùng làm hung khí.

“Tôi... tôi tìm được ít thuốc và băng gạc. Nếu mọi người bị thương, tôi có thể giúp băng bó.”

Cánh tay của Nhạc Mai đã được quấn một lớp băng gạc, chứng tỏ cô ấy phải trả cái giá không nhỏ để lấy được số thuốc này.

Khuôn mặt cô tái nhợt, cơ thể hơi run rẩy. Câu chuyện mà Văn Triều vừa kể khiến cô vô cùng hoảng sợ. Hơn nữa, trong chuyến thám hiểm hôm nay, cô thực sự đã nhìn thấy những hiện tượng tà dị không thể giải thích.

Nhạc Mai đầy lo âu và bất an. Cô không có khả năng tự bảo vệ bản thân, cũng không được ai che chở như chị em Tô Huệ Lan và Tô Huệ Cẩm, nên đành cố gắng gia tăng giá trị của mình trong nhóm.

Thích Chí Dũng đưa cho cô một chiếc cờ lê hoen gỉ vẫn còn vương những mẩu thịt mục nát, cũng như bốc mùi hôi thối kinh khủng. Dẫu vậy, cô lại ôm chặt lấy nó như một cọng rơm cứu mạng.

Dáng vẻ của cô lúc này chỉ có thể dùng hai từ ‘đáng thương’ để miêu tả.

Bạn đang đọc Thiên Quan Tứ Tà (Bản Dịch) của Huyễn Mộng Liệp Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChiêuLạcHi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.