Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

OAN GIA NGÕ HẸP

Phiên bản Dịch · 2552 chữ

Sáng sớm, ngày hôm sau.

Viên Minh đã sớm đi tới Hỏa Phường, việc sàng lọc nguyên liệu, đối với hắn mà nói ngược lại cũng không khó, hắn rất thuận lợi trong việc phân loại nguyên liệu và sàng lọc, rất nhanh đã hoàn thành tất cả công việc trong tay.

Hắn không lãng phí thời gian nghỉ ngơi, mà là lần thứ hai cầm lấy búa sắt lên, bắt đầu công việc luyện phôi nhàm chán nhưng tràn đầy thử thách kia, chỉ là sau một phen vất vả, mà tiến độ lại không thuận lợi cho lắm.

Đối với việc này, hắn cũng không quá mức nản chí, hắn hoàn thành xong nhiệm vụ ngày hôm nay, sau khi đi ăn cơm trưa xong, hắn liền trực tiếp chạy tới Ngự Thú Đường.

Viên Minh hiện giờ đã biết, trong ba ngọn núi trong tông môn, tòa thấp nhất phía đông nam thuộc về Luyện Lô Đường, xem như địa bàn của nhị động chủ, chủ yếu phụ trách trồng trọt linh dược, vì tông môn mà cùng luyện chế đan dược.

Ngọn núi trung tâm tất nhiên không cần phải nói, là do Tam động chủ quản lý hỏa luyện đường, vì tông môn mà phụ trách việc luyện khí.

Mà ngọn núi cao nhất phía đông bắc, lại là nơi ngự thú đường do đại động chủ quản lý, cũng là đường khẩu cường đại nhất trong tông môn, là nơi có địa vị cao nhất.

Bởi vì không có linh thú của riêng mình, nên Viên Minh đi tới đó, toàn bộ chị dựa vào một đôi chân, chờ đến khi đi tới địa giới ngự thú đường, cũng đã là một canh giờ sau.

Tình huống ngự thú đường hoàn toàn bất đồng với Hỏa Luyện Đường.

Kiến trúc của nó được phân phối rộng rãi trên khắp ngọn núi, với một sảnh tiếp tân tròn ở chân núi.

Viên Minh vừa tiến vào trong đó, trước mặt liền nhìn thấy một đệ tử mặt tròn dáng người cường tráng, mặt có hình xăm màu đen, đang đi về phía hắn.

"Ha ha, vị sư đệ này nhìn mặt mũi, là vừa mới nhập môn không lâu chứ?" Tên đệ tử kia cười tủm tỉm nói.

Viên Minh bị sự nhiệt tình bất thình liệt này, làm cho có chút không biết làm sao, chỉ có thể gật gật đầu.

"Sư đệ đến Ngự Thú Đường không cần câu nệ làm gì, chúng ta vốn là vì toàn bộ tông môn sư huynh đệ mà phục vụ, giá cả cũng rất công đạo, có thể thỏa mãn hết thảy nhu cầu của ngươi! Không biết sư đệ lần này đến đây, là muốn cho thuê hay là mua linh thú nha? Ta có thể giới thiệu cho ngươi một chút." Đệ tử mặt tròn ý cười càng đậm, hỏi.

Viên Minh nghe vậy sửng sốt, thì ra là vì buôn bán, trách không được ân cần như vậy.

"Sư huynh hiểu lầm rồi, ta là tiếp nhận nhiệm vụ ở Hành chấp đường, đến để học tập kiến thức nuôi dưỡng linh thú cơ bản a." Viên Minh cười lắc đầu, nói.

Đệ tử mặt tròn nghe vậy sửng sốt, nụ cười trên mặt dần dần biến mất, ngữ khí cũng trở nên lười biếng vài phần:

"À, như thế này. Ngươi nhận nhiệm vụ, vậy có ký thư của hành chấp đường không? ”

Viên Minh đã sớm chuẩn bị tốt, từ trong ngực lấy ra đưa qua.

Đệ tử mặt tròn tiện tay nhận lấy, nhìn một chút, nhíu mày:

"Ngươi sao chỉ có con dấu của Hành chấp đường, không có chữ ký của trưởng lão a? ”

Viên Minh nghe vậy, nhướng mày, lúc trước hắn và chấp sự hành chấp đường đã nhiều lần xác nhận, chỉ cần có con dấu ký tên là được, đối phương rõ ràng là đang bày ra vẻ gây khó dễ cho hắn.

"Trở về đi, bổ sung chữ ký quay lại." Đệ tử mặt tròn tiện tay ném ký thư lại, liền muốn xoay người rời đi.

Đúng lúc này, một bóng người đi vào đại sảnh, nhìn thấy Viên Minh trong nháy mắt, lập tức đi về phía hắn.

"Ô, đây không phải là... Viên Minh sư đệ sao? ”

Viên Minh nghe tiếng nhìn lại, phát hiện người tới chính là đệ tử Ngự Thú Đường đã chiếu cố Hỏa Xàm Nhi hôm qua.

"Lặc cống sư huynh, thật trùng hợp, không nghĩ tới có thể gặp ngươi ở chỗ này." Viên Minh nhướng mày, chắp tay hành lễ nói.

"Viên sư đệ tới đây, xem ra là đã nghĩ kỹ rồi, tính toán khiêu chiến chính mình một chút đi?” Lặc cống đi tới trước mặt Viên Minh, liếc mắt nhìn thư ký trong tay hắn, lập tức hiểu được, cười nói.

"Khụ khụ, Lặc cống sư huynh, thì ra các ngươi quen biết a..." Đệ tử mặt tròn cười một tiếng, nói.

Lặc cống nhìn thoáng qua vẻ mặt biến hóa của gã, liền biết gã này lại gây khó dễ cho người khác, lúc này khoát tay áo, nói:

"Ta dẫn Viên Minh sư đệ vào núi là được, nơi này không cần quản, đi làm việc của ngươi đi."

"Dạ được…được..." Đệ tử mặt tròn không đề cập đến chuyện ký tên nữa, lập tức xoay người rời đi.

"Viên Minh sư đệ, đi theo ta." Lặc cống nói xong, liền dẫn Viên Minh xuyên qua đại sảnh, từ cửa sau đi ra ngoài.

Ra khỏi đại sảnh sơn môn, Viên Minh đầu tiên đi tới một tòa quảng trường rộng lớn, trước mặt liền nhìn thấy một tòa kiến trúc hình tròn thật lớn, toàn thân dùng một khối đá xây dựng nên, nhìn qua thập phần kiên cố.

Thấy Viên Minh nhìn với ánh mắt tò mò, Lặc cống chủ động giải thích:

"Đây là Đấu Thú Tràng, đệ tử tông môn có thể mang linh thú của mình đến tỷ đấu, nếu thắng, có thể đạt được đại lượng phần thưởng giá trị cống hiến. ”

"Bình thường khi nào sẽ có tỷ đấu, người không tham dự có thể vào xem được không?" Viên Minh nghe vậy, nhất thời hứng thú.

"Bình thường mỗi tháng sẽ có một lần, căn cứ vào số lượng người tham gia ít nhiều sẽ có số trận nhất định. Các trưởng lão và đệ tử không tham gia tỷ đấu cũng đều có thể vào xem, nhưng mà phải nộp lệ phí là mười điểm cống hiến mới được vào cửa.” Lặc cống nói.

"Quả nhiên không miễn phí..." Viên Minh thầm nghĩ trong lòng.

"Nói chuyện này, mỗi lần tỷ đấu đều rất náo nhiệt! Người xem cũng có thể dựa theo phán đoán của mình đặt cược, một khi bên đặt cược thắng lợi, có thể căn cứ vào tỷ lệ cược mà nhận được phần thưởng giá trị cống hiến.” Lặc cống có chút hưng phấn nói.

"Còn có thể như vậy sao?"

Viên Minh ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại nghĩ:

"Đây không phải là đánh bạc sao? Không nghĩ tới người tu tiên và phàm nhân lại cùng chung cái điểm này. ”

Trong lúc hai người đang nói chuyện, vòng qua Đấu Thú Tràng, dọc theo đường núi phía sau, bắt đầu đi về phía đỉnh núi.

Dọc đường cây cối rậm rạp, ở giữa ẩn hiện từng tòa kiến trúc lớn nhỏ quy cách bất đồng, số lượng so với Hỏa Luyện Đường không biết nhiều hơn bao nhiêu lần, mơ hồ có các loại tiếng thú rống truyền ra.

Đi tới một quảng trường rộng lớn giữa sườn núi, Lặc cống dừng bước, dặn dò Viên Minh:

"Những đệ tử không phải của Ngự thú đường, mà chỉ là chấp hành nhiệm vụ tới nghiên cứu thì sẽ được học tập ở vườn thú phía trước, ta lát nữa mang ngươi đi qua, gặp chấp sự trưởng lão đăng ký một chút là được. Sau khi học xong, trở về theo con đường ban đầu, không chạy lung tung. Ngự Thú Đường chúng ta quy củ nhiều, đẳng cấp nghiêm ngặt, đặc biệt là khu vực trên sườn núi, đó là phạm vi hoạt động của đệ tử nội môn, bình thường không thể đi vào.”

"Đa tạ sư huynh, ta nhớ kỹ rồi." Viên Minh gật đầu nói.

Nói xong, hai người liền đi tới một tòa viện lạc chiếm diện tích không nhỏ, đi vào đại điện phía trước.

Chấp sự Trường lão quản lý nơi này, là một trung niên dáng người gầy gò, có bộ râu cá trê, gã nhìn thấy Lặc cống mang theo một người xa lạ tới, liền hỏi:

"Lặc cống tới rồi à, vị bên cạnh ngươi, là đệ tử Hỏa Luyện Đường đúng không? ”

"Đệ tử bái kiến Mạc Lỗ chấp sự, lần này tới đây, là tiếp nhận nhiệm vụ nuôi dưỡng linh thú, đến nghe học tập." Viên Minh đưa ký thư sang, rồi nói.

"Sư đệ hiếu học như vậy, tự nhiên là hoan nghênh! Nào, lại đây đăng ký một chút, nộp năm điểm cống hiến." Chấp sự râu cá trê giương mắt nhìn hắn một cái, gật gật đầu nói.

Viên Minh nghe vậy, nhướng mày.

Hắn từ chỗ chấp sự chấp hành đường đã xác mình rõ ràng, việc đi học tập nuôi dưỡng linh thú tại ngự thú đường không cần phải trả phí, đây là điểm mấu chốt của tông môn khi lấy ngự thú lập tông.

“Như thế nào, Viên sư đệ có vấn đề gì à?” Chấp sự râu cá trê thấy Viên Minh đứng tại chỗ, chậm chạp không có một chút động đậy, lông mày không khỏi nhíu lại.

Viên Minh tự nhiên là không có điểm cống hiến nào rồi, trong lúc nhất thời cũng không thay đổi được, vốn đã định buông bỏ rời đi, thì Lặc cống bên cạnh, từ chỗ thắt lưng, lấy ra thẻ bài đệ tử ký danh của mình, đưa cho Mạc Lỗ chấp sự:

“Mạc Lỗ chấp sự, vị sư đệ này là người mới tới, không hiểu quy củ, cứ khấu trừ điểm cống hiến của ta đi."

"Không hiểu quy củ, ngươi nên dạy dỗ hắn thật tốt nha, may mà ta là người dễ nói chuyện, gặp được người khác cũng sẽ không khách khí như vậy." Mạc Lỗ chấp sự sắc mặt hòa hoãn vài phần.

Gã tiếp nhận thẻ bài, sau đó ấn lên thẻ bài chỗ thắt lưng của mình, hào quang trong lòng bàn tay chợt lóe lên, sau đó đem thẻ bài trả lại cho Lặc cống, xoay người hướng cửa phía sau mà đi tới.

"Đa tạ sư huynh. Sau này ta chắc chắn sẽ trả lại.” Viên Minh hướng Lặc Cống thành khẩn nói cảm tạ.

"Chuyện nhỏ thôi, không đáng để nói đến! Ngày hôm qua nếu không phải ngươi hỗ trợ, chồn lửa của Tam động chủ xảy ra vấn đề, ta nhất đinh sẽ gặp rắc rối rồi.” Lặc cống khoát tay áo, thấp giọng nói.

Đang lúc hai người muốn bước qua ngưỡng cửa, chợt nghe phía sau truyền đến một tiếng quát lớn:

"Đứng lại. ”

Viên Minh nhướng mày, trong lòng thầm nghĩ một tiếng:

"Xui xẻo. ”

Lặc cống không rõ nguyên nhân, xoay người nhìn lại, vẻ mặt hơi biến đổi, vội vàng ôm quyền nói:

"Khôn Đồ sư huynh, có chuyện gì sao? ”

Khôn Đồ trực tiếp phớt lờ câu hỏi của y, ánh mắt chỉ đánh giá trên người Viên Minh, lộ ra vẻ trêu chọc.

Viên Minh nghiêng người nhìn Khôn đồ, không hề né tránh.

Hắn vốn tưởng rằng tông môn lớn như vậy, không đến mức trùng hợp như vậy chứ, lại không nghĩ tới thật sự gặp phải người này, thật sự có thể xưng là oan gia ngõ hẹp.

Bất quá làm hắn có chút ngoài ý muốn chính là, phía sau Khôn Đồ còn có mấy người đi theo, phần lớn là một bộ mặt cẩu cẩu tử, nhưng trong đó có một người trang phục trên người không có ký hiệu Ngự Thú Đường, cũng không thẻ bài đệ tử treo bên hong, người này rõ ràng là Ô Lỗ.

Ô Lỗ chỉ mang theo ý cười nhìn hắn, trong mắt không có ác ý gì, cũng không có ý chào hỏi hắn.

"Ta còn tưởng rằng tam động chủ thu ngươi trở về là có trọng dụng gì đây? Như thế nào, lại là chạy việc vặt đến địa giới Ngự Thú Đường chúng ta?” Khôn Đồ ánh mắt khiêu khích, nhìn Viên Minh nói.

"Khôn Đồ sư huynh, hắn..." Lặc cống còn chưa nói xong, đã bị Khôn Đồ trừng mắt một cái, nhất thời câm như hến.

Mạc Lỗ vốn đã đi tới cửa điện phía sau lúc này cũng dừng bước, xoay người nhìn lại. Khi nhìn thấy người tới là Khôn Đồ, khóe miệng run rẩy, lập tức chất đầy cái vẻ tươi cười, chạy vài bước tới trước mặt Khôn Đồ, chắp tay nói:

"Khôn Đồ sư huynh, ngọn gió nào thổi ngài tới đây vậy."

"Mạc Lỗ, Ngự Thú Đường từ khi nào lại tùy tiện như vậy, chó mèo gì, cũng đều có thể tiến vào sao hả? Vạn nhất mất linh thú quý trọng gì đó thì làm sao bây giờ? Chấp sự như ngươi nếu làm quá vất vả, ta không ngại cùng sư tôn đề nghị một chút, cho ngươi có thể chuyên tâm trở về tu luyện.” Khôn Đồ nhìn thoáng qua Mạc Lỗ, nói như thế.

"Ây da, Khôn Đồ sư huynh nói gì vậy chứ! Ta vừa mới nhìn tiểu tử này mặt mày gian xảo, không giống cái gì tốt, đang định đuổi hắn đi, ngài liền tới đây.

- Nè, nói cho ngươi biết, đây là nơi ngươi có thể tới sao? Còn không mau cút đi!" Mạc Lỗ sau khi cười với Khôn Đồ, lập tức hướng về phía Viên Minh bật mập quát lớn.

Viên Minh từ biểu cảm của Lặc cống khi nhìn thấy Khôn Đồ, vẻ mặt có chứt biến hóa liền đã rõ ràng, Khôn Đồ tuy rằng là đệ tử nội môn mới vào, nhưng địa vị ở Ngự Thú Đường đã rất không tầm thường, chuyện học tập hôm nay nhất định phải tạm ngừng, cố gắng lưu lại cũng không lấy được cái gì tốt, ngược lại dễ dàng bị gã hắt nước bẩn.

Hắn vốn định cảm tạ Lặc cống một tiếng, nhưng lại sợ Lặc cống rước lấy phiền toái không cần thiết, cho nên cũng không nói gì cả, liền xoay người đi ra ngoài điện.

"Đứng lại, ta đã nói để cho ngươi đi sao?" Khôn Đồ thấy Viên Minh không để ý tới mình, sắc mặt càng thêm âm trầm, hét lớn một tiếng.

Hai cái chân chó đi theo phía sau gã, lập tức thân hình nhoáng lên một cái, một trái một phải chặn đường đi của Viên Minh.

Bạn đang đọc TIÊN GIẢ (bản dịch đầy đủ) của Vong Ngữ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi caominhthienkg90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.