Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Gỡ

Tiểu thuyết gốc · 1254 chữ

Chương 14: Gặp Gỡ.

Trương Lực đeo balo lên, tay phải cầm rìu Hỏa Thạch tay trái cầm nắp xoong sắt rời khỏi phòng hướng thẳng phía cổng chính khu Hướng Dương, đàn chó đang nằm phơi nắng ở ngoài nhìn thấy cậu đi ra liền đứng hết dậy sủa gâu gâu mấy tiếng cũng đi sau chân như hình với bóng.

Dù rằng không muốn nhưng cậu không thể không xua đuổi chúng trở về, mười hai con chó tương đương với mười hai khẩu phần ăn và cậu không có khả năng thực hiện chúng. Hơn nữa bây giờ là tận thế, khắp nơi đều thiếu thốn lương thực thì việc dẫn theo đàn chó có khác gì đang mang mười hai đống protein chạy lông nhông khắp nơi.

Thu hút sự chú ý của zombies không nói, ngay cả những kẻ đói quá hóa liều cũng là vấn đề lớn, dẫu sao thì thịt chó cũng được mệnh danh là Quốc Thực của Lạc Quốc.

“Trở về đi! Chúng mày đi theo tao không có cái gì ăn đâu!”

Phải đứng giải thích rất lâu thì chúng mới có vẻ hiểu ra và không còn đi theo sau, nhưng cậu vẫn chưa hết lo lắng, nghĩ nghĩ một hồi rồi cậu lấy giấy bút ra ghi lại mấy dòng treo lên cổ từng con một, cũng không quên căn dặn lần cuối trước khi rời đi: “Chúng mày phải nhớ buổi tối nhất định không được lang thang bên ngoài, nhìn thấy mấy người lạ thì lập tức chạy trốn hiểu không....”

Đang mải mê luyên thuyên thì từ sau lưng cậu xuất hiện bốn người lạ mặt, một người trong số đó tiến lên vài bước nói.

“Chúng tôi muốn đi cùng anh rời khỏi thành phố này.”

.....

Ngược thời gian lại một chút.

Trương Lực rời khỏi khách sạn không lâu sau thì chú Dương dẫn theo đội bảo an xuất hiện và bắt đầu xắp xếp mọi người còn ở lại trong đại sảnh: “Tất cả tập chung lại phía trước quầy tiếp tân xếp thành bốn hàng, lần lượt từng người tiến lên báo cáo thông tin cá nhân cùng nghề nghiệp hiện tại của mình.”

Do đã chứng kiến cách làm việc không khác gì dân giang hồ đi đòi nợ thuê nên tất cả những người ở đây hết sức ngoan ngoãn phối hợp, nhưng do đông người chật chội nên vẫn xảy ra một vài lộn xộn nhỏ, cùng lúc đó ở một góc cạnh cửa chính có bốn cô gái đang ngồi giấu mình sau chậu cây cảnh thì thầm thảo luận.

“Chị Nguyệt, chúng ta có lên kia đăng ký với họ không?” Cô gái tóc đen ngắn đeo kính cận nhìn nhìn đám người rồi quay sang cô tên Nguyệt nhỏ giọng hỏi.

Nguyệt không có trả lời mà vẫn tiếp tục nhìn một bóng người xa xa ngoài kia đang dùng dây thừng săn giết zombies, suy nghĩ một hồi sau cô lắc lắc đầu nói: “Không! Kế hoạch thay đổi rồi, nhân lúc hỗn loạn chúng ta đi thôi.”

Ba cô gái nghe xong cũng không có dị nghị gì, bọn họ rất nghe lời Nguyệt, đây là vì ngoài việc cô chính là chị cả trong nhà thì chỉ bằng việc cô giúp cả nhóm sống sót khi tận thế xảy ra hay việc giữ lại được thẻ bài đã đủ khiến địa vị của cô đã cực cao trong lòng ba người họ rồi.

Nhóm bốn cô gái nhân lúc không ai để ý liền lẩn khỏi khách sạn rồi cẩn thận tránh né những nơi có zombies và đi tìm kiếm người thanh niên mà Nguyệt nhìn thấy kia.

Đi một hồi dưới nắng làm cho bốn người cảm thấy vô cùng mệt nhọc, nhưng cũng may là đã tìm được người thanh niên, lúc này anh ta đang ngồi trò chuyện với mười mấy con chó có bộ lông vàng óng mượt rất nổi bật dưới trời nắng. Nguyệt dừng lại thảo luận với ba cô gái, cuối cùng nhìn về phía thành viên nhỏ tuổi nhất trong nhóm và nói.

“Tiểu Đường, em việc này giao cho em nhé.”

Tiểu Đường cười tươi nháy mắt một cái, cô nàng chỉnh sửa lại bộ váy trắng đã nhem nhuốc bẩn của mình rồi đi lên thực hiện nhiệm vụ.

“Chúng tôi muốn đi cùng anh rời khỏi thành phố này.”

Tiểu Đường mười sáu tuổi sở hữu một vóc dáng nhỏ nhắn với nước da trắng hồng, khuôn mặt trẻ con dễ thương kết hợp với mái tóc đen dài thắt hai bên đầy sự tinh nghịch. Cô nàng rụt rè tiến lên nói, thế nhưng Trương Lực chẳng hề có phản ứng gì và vẫn cặm cụi dặn dò đàn chó khiến cho cô thoáng có chút khỏ xử, quay đầu lại nhìn mọi người đứng sau tỏ vẻ cần lời khuyên. Thông qua trao đổi ánh mắt, Nguyệt gật gật đầu rồi bước lại gần chỗ Trương Lực đang ngồi rồi vỗ vai gọi: “Này anh, chúng tôi...”

Bất ngờ có người đánh động làm Trương Lực giật mình, cậu như phản xạ có điều kiện ngay lập tức bổ nhào về phía trước, lăn lộn một vòng sau đó đứng bật dậy tháo rìu xuống và nhìn chằm chằm người kia. Khi nhận ra là bốn cô gái đang đứng sợ hãi co cụm lại một chỗ vì hành động vừa rồi của mình thì cậu mới buông lỏng xuống một chút.

“Đám gâu đần này không biết cảnh báo sao! Lại bốn con dở hơi này đi rón rén như ăn trộm nữa chứ.”

Trong lòng mắng như vậy nhưng ngoài miệng cậu lại hỏi: “Mấy cô là ai?”

Nguyệt với tư cách chị cả, cô đứng đầu chắn trước cả nhóm, nhìn mặt đối mặt với Trương Lực. Cả hai người nhìn nhau tự mình đánh giá đối phương.

Trong mắt của cô thì tên thanh niên trước mặt này thực sự rất đặc biệt, cao ráo đẹp trai men lì găng lăng là tất cả những gì trên người tên này không có một chút liên hệ nào. Tóc xoăn dài để bù xù như một cái tổ quạ, khuôn mặt béo tròn lưu đầy tàn tích của tuổi dậy thì... càng nhìn cô càng thấy thật tầm thường, cô thầm nghĩ nếu ném tên này vào một đám người chắc chắn mười mấy giây sau sẽ lặn mất tăm luôn.

Trương Lực phớt lờ ánh mắt soi mói của bốn cô gái nhìn mình, cậu vẫn duy trì cảnh giác đối với nhóm người này. Trước khi đi lên thành phố mẹ cậu đã căn dặn “Con hãy nhớ kỹ, sau khi lên thành phố nhất định không được tin lời của bọn con gái. Con gái càng đẹp thì càng dễ lừa người”, trong mấy năm làm việc ở thành phố cậu từng chứng kiến vô số những cậu thiếu niên biến thân thành những chú tuần lộc đầy kiêu hãnh. Từ đó lại càng thêm thấm thía lời mẹ dặn, nên tới bây giờ bản thân đã tự hình thành nên kháng tính đối với nữ giới.

Nhặt chiếc mũ bảo hiểm rơi trên đất lên, Trương Lực xua đuổi đàn chó chạy trở về xong cũng mặc kệ bốn cô gái kia, tự mình hướng đi tới cổng chính để lấy chiếc xe máy Exciter.

Bạn đang đọc Trò Chơi Vạn Giới sáng tác bởi KuTaSiuTo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KuTaSiuTo
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.