Rời Đi
Chương 21: Rời Đi.
Nghe xong Trương Lực giới thiệu thì Nguyệt ồ lên nói.
“Oh, anh bằng tuổi tôi này, đáng tiếc là tôi sinh tháng mười nếu không thì được làm chị rồi.”
“Ha ha... May mắn thôi.”
Trương Lực cười cười đáp lại, rồi cùng mấy người nhóm Nguyệt trò chuyện về mấy vẫn đề linh tinh khác nhưng đều giữ ý không nhắc gì đến chuyện gia đình, ngồi một hồi sau thì bữa sáng cũng ăn xong. Tiểu Đường cùng hai người chị gái nhanh chóng thu dọn.
“Anh ra ngoài uống nước với tôi một chút nhé.” Nguyệt đứng lên đưa tay ra mời.
Gật đầu đồng ý rồi Trương Lực cùng với cô rời khỏi phòng bếp, cậu biết đây là thời điểm nhóm Nguyệt phải rời đi rồi nên cũng chẳng biết mở lời như nào mà chỉ ngồi thừ người ra mân mê ly nước, không thì lại ngó nhìn lung tung quanh nhà hay ngồi đếm số viên gạch lát nền...
Thực ra nếu quen biết nhiều một chút thì sẽ thấy cậu là một kẻ rất nhát gái và chẳng giỏi giao tiếp, trong các cuộc trò chuyện thì cậu luôn là người bị động. Nguyệt quan sát cậu ý cười đã lộ rõ trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, tuy vậy cô vẫn tiếp tục yên lặng chờ đợi ba đứa em gái đang thu dọn trong bếp.
“Chị Nguyệt, bọn em xong rồi.” Vũ Dương dẫn đầu đi ra khỏi phòng bếp vừa nói vừa cầm chiếc Rìu Hỏa Thạch và một chiếc túi nhỏ đưa cho Nguyệt.
Tiếp lấy đồ vật mà Vũ Dương đưa cho xong Nguyệt đặt lên trên mặt bàn kính dặn dò.
“Bên trong túi có thuốc hạ sốt, giảm đau, tiêu hóa và dụng cụ khử trùng băng bó vết thương, còn đây là vũ khí của anh. Xin lỗi vì chúng tôi lấy dùng mà chưa có hỏi...”
Im lặng một hồi, Trương Lực bỗng không đầu không đuôi hỏi: “Nhất định phải đi sao?”
Nguyệt không có trả lời cậu mà vẫn tiếp tục dặn dò thêm một số điều cần chú ý mà cô đã phát hiện ra trong hai ngày qua: “Ừm... Bên trong bếp còn lại một ít gạo và thực phẩm khô, nếu dùng hết thì anh có thể đi tìm trong các phòng khác, à nhớ phải cẩn thận zombies trong nhà nhé...”
“Xong, bàn giao hết với anh rồi, chúng tôi cũng phải lên đường thôi.”
Nguyệt đứng lên dẫn theo ba đứa em gái đã đứng chờ từ lâu đi ra cửa chính.
“Bọn em đi tới Thành Đô, nếu anh muốn gặp chị Nguyệt thì có thể tới đó tì...”
Tiểu Đường tinh nghịch cười nói, nhưng chưa nói xong đã bị Nguyệt cốc đầu cho một cái buộc phải ngậm miệng lại.
“Bọn tôi đi rồi anh tự chăm sóc bản thân nhé, nếu gặp khó khăn gì thì đến Thành Đô tìm tháp doanh nhân ở trung tâm thành phố. Bảo trọng!” Dứt lời thì Nguyệt liền dẫn cả nhóm rời đi.
“Tôi biết rồi, các cô đi đường cẩn thận a.”
Trương Lực đứng ở cửa mãi mới nói xong được một câu thì bốn chị em Nguyệt đã đi được một đoạn rồi, cậu nhìn theo bóng lưng họ từ xa chẳng biết suy nghĩ gì mà thở dài một hơi rồi trở lại trong nhà.
Do cả thành phố không biết vì nguyên nhân gì mà từ một ngày trước đã ngừng cung cấp điện nước nên bốn chị em Nguyệt đành phải sử dụng thang bộ để đi xuống tầng một. Leo bộ 69 tầng lầu nghe chừng không đơn giản tuy nhiên đó là đối với người bình thường mà thôi, còn cả bốn người Nguyệt đều đã trở thành người chơi và đặc biệt trong hai ngày nay họ đều đi săn giết zombies trong các căn hộ ở vài tầng. Số lượng zombies giết được tuy không nhiều nhưng cũng đủ để giúp họ tăng lên một cấp và nhận được năm điểm chỉ số cường hóa.
Bên trong thang bộ lúc này cả bốn người nhóm Nguyệt không ngừng tăng tốc chạy xuống cầu thang. Tiểu Đường chạy đầu tiên bỗng quay đầu lại hỏi: “Tại sao chúng ta không mang theo anh Lực theo?”
“Ơ, ai lúc đầu bảo là bỏ lại thằng mập kia ở lại thế nhỉ?” Vũ Dương đi ngay đằng sau liền cà khịa.
“Ha ha....”
“Hừ... Tại em thấy để anh ta lại một mình tội nghiệp chứ bộ.”
“Nếu có sức nói chuyện thì đi nhanh lên một chút đi.”
Tô Ánh Tuyết vẫn luôn im lặng chợt mở miệng lạnh nhạt nói.
Nguyệt cảm thấy có chút bất thường liền khuyên can: “Được rồi mấy đứa, anh ta bị thương như thế đi lại không tiện sẽ rất nguy hiểm. Mọi người cố gắng đi nhanh chút xuống dưới sảnh lấy xe rồi chúng ta đi về nhà nào.”
“Dạ~” Tiểu Đường uể oải đáp một tiếng rồi tiếp tục bước nhanh xuống cầu thang.
Đã trôi qua được một đoạn, Trương Lực vẫn còn ở nguyên trong phòng chưa hề đi đâu.
“Ài~ không biết mấy người kia đi đến đâu rồi?”
Trương Lực đang tự mình tháo xuống băng gách trên ngực than thở. Cậu không hiểu sao khi thấy bọn họ rời đi lại có một chút cảm giác mất mát.
Tùy tiện ném miếng băng gạc cũ đã thấm đẫm máu lên mặt bàn, Trương Lực kinh ngạc phát hiện vết thương trên ngực mình vậy mà đã kết vảy gần hết, cái tốc độ khôi phục này cũng quá mức nhanh đi. Chỉ mới một đêm mà vết thương bị rách chảy cả máu nay đã lành lại, không cần suy đoán cũng biết là nhờ vào điểm chỉ số thể chất cao gấp ba lần người bình thường của cậu.
“Tận thế chơi Tanker quả nhiên không sai mà.”
Nếm được thành quả khiến cho Trương Lực càng vững tin hơn về con đường phía trước của cậu, đây chính là giây phút mà bánh răng lịch sử đã thay đổi, một huyền thoại sống dai như đỉa đánh mãi không chết đã ra đời, nhưng đó là chuyện của tương lai sau này chúng ta sẽ không đề cập tới nữa...
Trương Lực sau khi dùng cồn sát khuẩn vết thương và băng bó lại thì bắt đầu mặc lên trang phục phòng hộ, xách Rìu Hỏa Thạch lên đi ra cửa, cậu muốn đi săn zombies thăng cấp để tăng thêm điểm vào thể chất giúp bản thân nhanh chóng phục hồi.
Theo như lời kể của Nguyệt thì toàn bộ tiểu khu đô thị Linh Đàm này có tất cả mười hai tòa nhà chung cư được xây dựng trên một khu đất rộng ở giữa hồ và chỉ có một cây cầu duy nhất bắc qua. Mười hai tòa nhà đều cao 69 tầng chia thanh bốn cụm lần lượt đánh số HH 1 2 3 4, mỗi cụm có ba tòa nhà với tên gọi là A B C, và tòa nhà Trương Lực đang ở là HH3A tầng 69.
Là khu chung cư cao cấp thuộc top đắt đỏ bậc nhất ở thành phố S, giờ mới để ý tới Nguyệt có nói với Trương Lực đây là căn hộ của cô khiến cậu nhận ra gia đình của cô thực sự là rất giàu, cái chạn như thế này mà vào thời bình thì có mơ cậu cũng chẳng bao giờ nghĩ tới, thế nhưng bây giờ khác chưa tới sáu giờ còn chưa biết ai cao ai thấp đâu. Tận thế xảy đến bất cứ ai đều sẽ có cơ hội riêng của mình, câu nói thời thế tạo anh hùng quả nhiên không có sai đi đâu được.
“Chết tiệt! Sao lại nghĩ tới mấy vấn đề này.”
Trương Lực lắc mạnh đầu cố ném mấy thứ suy nghĩ viển vong ra khỏi, mục tiêu của cậu phía trước cần phải trở về quê hương, đã trì hoãn quá lâu rồi.
Căn hộ của Nguyệt là căn góc nên chỉ cần đi ra hành lang là sẽ nhìn thấy từ đầu thấy hết tất cả các căn hộ ở phía trước. Trương Lực nắm chặt Rìu Hỏa Thạch hít một hơi sâu sau đó đi tới căn hộ đối diện, cẩn thận đẩy cánh cửa gỗ. Cạnh một tiếng thật nhỏ, cánh cửa bị mở hé ra một chút vừa đủ để cậu có thể quan sát hoàn cảnh bên trong.
“Không có gì bất thường”
Bước vào bên trong nhìn thấy cả căn phòng hỗn loạn, phòng ngủ còn nhìn thấy rất nhiều vết máu khiến cậu sực nhớ ra là toàn bộ tầng 69 và 68 đều đã bị nhóm của Nguyệt lục soát hết rồi, vậy nên hai tầng này đều đã an toàn.
Đăng bởi | KuTaSiuTo |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 18 |