Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phẫn Nộ

Tiểu thuyết gốc · 1560 chữ

Một cô bé khoảng chừng tám tuổi mặc một bộ váy trắng đã lấm lem bẩn, cố chen qua những người sống sót để chạy về phía cậu nhóc đang bị zombie hóa kia.

"Anh Tân! Đừng có bỏ em lại một mình…"

Cô bé gào khóc ôm chặt lấy cơ thể người anh của mình.

Cậu nhóc cố nén đau đớn, đưa tay lên xoa đầu nó an ủi.

"Đừng khóc nữa Mai, ba mẹ ở bên kia cô đơn lắm, anh qua với họ bớt buồn thôi nhé. Một lát rồi anh lại trở về à, em ở lại ngoan nghe lời chú quản lý nha…"

Trương Lực không thể đứng xem thêm nữa, cậu quay sang Lão Hạc ánh mắt khẩn cầu nói: "Lão Hạc, ông mau cứu cậu nhóc đó đi…"

"Để ta thử xem sao?"

Dứt lời lão liễn thi triển liên tiếp hai phép "Chữa lành" và "Thanh tẩy".

Hai đạo ánh sáng thuần khiết lập tức bao phủ lấy cậu nhóc Tân.

Vết thâm đen ở trên cánh tay cậu nhóc lấy mắt thường có thể thấy được đang đình chỉ lan ra, nhưng chỉ giữ được chốc lát.

"Xin lỗi cháu, kỹ năng của ta chỉ có thể làm chậm lại quá trình biến đổi. Nhân lúc thằng nhóc đó còn duy trì được tỉnh táo, hãy cho nó thống khoái đi…"

Đã cố gắng hết sức, Lão Hạc thở dài nhìn Trương Lực nói.

Im lặng một hồi lâu sau cậu mới cắn răng mà chấp nhận kết quả.

"Cháu hiểu rồi."

Tiến tới ngồi bên cạnh cậu nhóc, Trương Lực nhìn hai anh em không biết mở lời như thế nào.

"Em cũng nghe thấy ông ấy nói rồi, em biết tình trạng của mình mà, em không trách anh đâu. Chỉ là em gái em…"

"Anh sẽ lo cho em nhóc, yên tâm đi nhé…"

"Cảm ơn anh~"

Crắc!

"Anh Tân! Anh Tân ơi! Hu hu…"

Cậu nhóc mềm nhũn nằm xuống nền đất trong tiếng khóc thương của em gái, những người sống sót vây xung quanh cũng vì cậu mà mặc niệm.

"Chú sẽ báo thù cho anh nhóc!"

Trương Lực hai mắt đã đỏ ngầu, cậu vỗ nhẹ lên tấm lưng nhỏ gầy của cô nhóc rồi đứng dậy cầm theo Rìu Hỏa Thạch đi tới đám zombies đang đứng vây quanh lồng bảo hộ bên ngoài kia.

"Lũ chó chết này!!!"

" ** "

" ** "

Cậu phẫn nộ, vừa mắng chửi vừa điên cuồng dùng rìu bổ lên đầu đám zombies.

*Tinh! Giết chết zombie cuồng hóa +10 điểm kinh nghiệm.

*Tinh! Giết chết zombie cuồng hóa +10 điểm kinh nghiệm.

*Tinh! Giết chết zombie cuồng hóa +10 điểm kinh nghiệm.

*Tinh! Giết chết zombie cuồng hóa +10 điểm kinh nghiệm.

*Tinh! Giết chết zombie cuồng hóa +10 điểm kinh nghiệm.

*Tinh! Giết chết zombie cuồng hóa +10 điểm kinh nghiệm.

Hệ thống thông báo liên tục vang lên nhưng cậu chẳng hề để tâm tới, trong đầu Trương Lực lúc này ngoài việc chém giết zombies ra thì không còn điều gì khác.

Sở hữu điểm lực lượng và thể chất cao nên cậu có thể đứng đó mà chém giết zombies hàng đồng hồ liên tục trong sự kinh sợ của mọi người.

Mỗi lần Trương Lực vung rìu là lại có một con zombie mất đầu nằm xuống, ngay sau đó lại có môt con khác lao lên lấp chỗ rồi lại bị cậu tàn nhẫn chém chết. Máu huyết cùng nội tạng và các mảnh thân thể người nằm la liệt có thể chất thành một ngọn núi nhỏ nhưng zombies vẫn liên miên không dứt, chúng đông đảo tới mức như chẳng thể nào có thể giết chết hết được vậy.

Đám người vây xem sợ hãi chứng kiến một con quái vật hình người đang chém giết vô số những con quái vật khác. Đám trẻ nhỏ và một số những người tâm lý không vững đều đã chạy xa khỏi nơi này.

"Có ngăn cản cậu ta lại không?"

"Ngươi thử xem, lại bị tai bay vạ gió thì khổ"

"Nói cũng đúng"

"Thế chúng ta chỉ đứng nhìn thôi à"

Đứng nhìn đám người bàn tán, Lão Hạc suy nghĩ một lát rồi nói: "Ai có vũ khí thì mau lên giết zombies đi, đây là cơ hội cho các ngươi lên cấp. Nhìn thử quản lý đi, cậu ta cũng nhờ việc giết zombies mà mới có thể mạnh như thế đó."

"Làm sao có khả năng!"

"Ông định lừa trẻ con chắc?"

"Nhìn mặt tôi ngố nhưng không có ngu đâu nha."

"Hừ… cái đám người ngu dốt. Tự mình kiểm tra bảng trạng thái của bản thân đi, chắc các ngươi đều biết dùng chứ?"

Lão Hạc lạnh lùng đáp lại một câu rồi cũng đi lên giúp đỡ Trương Lực giết zombies, lão cũng đã được số liệu hóa nên cũng có thể lên cấp nhưng người khác tuy nhiên phải chịu 10% kinh nghiệm khấu trừ chuyển cho quản lý khu an toàn. Điều này cũng chẳng ảnh hưởng lớn lắm, nếu bị đánh thuế thì giết nhiều quái vật hơn để bù vào là được.

"Thì ra là vậy…"

Như được đề tỉnh, tất cả người sống sót nhanh chóng mở bảng trạng thái của mình và biết được nguồn gốc sức mạnh của thanh niên quản lý kinh khủng kia chính là từ việc giết zombies mà có được.

Đám người ào ạt chạy đi kiếm vũ khí để giết zombies.

"Thằng chó này, cái này là tao nhìn thấy trước!"

"Rõ ràng là tao thấy trước!"

"Tất cả lũ chúng mày cút hết, toàn bộ đồ vật ở đây bọn tao lấy"

Nhưng khi bọn họ nhặt đồ vật lên thì lại có thông báo hệ thống nhắc nhở.

*Tinh! Vật phẩm thuộc quyền sở hữu của người khác. Sau 24 giờ sẽ trở thành vật vô chủ.

"Cái con * nó, lại còn có thể chơi như vậy sao"

Đám thanh niên nhìn một đống vật phẩm bay lơ lửng trên đất tức tối mắng.

Bọn họ núp lùm ở xa nhìn thấy cái tên quản lý kinh khủng kia đang điên cuồng chém giết zombies. Rơi ra rất nhiều vật phẩm và thấy cậu ta chẳng hề có ý định nhặt nên nảy ra ý định nhặt mót. Thế nhưng không phải vật phẩm của bản thân đánh rơi ra thì phải chờ đủ 24 giờ mới nhặt được.

"Đại ca, giờ làm sao đây?"

Một tên đàn em cố gắng thử nhặt lên mấy lần cũng không được, hắn quay sang hỏi ý kiến của đại ca mình.

Tên đại ca người lùn choẹt, khuôn mặt dài nhọn, ánh mắt âm hiểm nhìn những người sống sót kiếm được vũ khí đi giết zombies, hắn nghĩ một hồi rồi nói.

"Đ* đi giết đám xúc sinh này chứ còn làm sao!"

Dứt lời hắn liền rút ra từ trong người ra một con dao găm rồi đâm một nhát chuẩn xác vào hốc mắt của con zombie trước mặt.

*Tinh! Giết chết zombie cuồng hóa +10 điểm kinh nghiệm.

*Tinh! Khấu trừ 50% điểm kinh nghiệm cho quản lý khu vực.

"Cái *"

"Sao không đi ăn cướp luôn đi cái thằng chó quản lý kia..."

Vừa mới giết được một con zombie liền khấu trừ đi một nửa lượng kinh nghiệm khiến tên đại ca nổi khùng nên mắng chửi, nhưng khi quay qua nhìn thấy tên quản lý như một con quỷ nhuộm đầy máu vẫn đang điên cuồng chém giết zombies không biết mỏi mệt kia thì mấy lời nói đang chuẩn bị tuôn ra bị hắn vội nuốt ngược trở lại.

Cái tên thanh niên kia quá kinh khủng, lúc này nhìn cậu ta còn như đang nổi điên lên như vậy, nếu dây vào lại mất mạng như chơi.

Cũng là một kẻ thức thời, tên đại ca vội dẫn theo đám đàn em của mình đi tới nơi xa hơn một chút để săn zombies.

"Trương Lực bình tĩnh lại đi!"

"Thanh tẩy! Chữa lành!"

Cảm giác như là Trương Lực sắp tới giới hạn, Lão Hạc liền dơ cao gậy phép lên phóng xuống hai đạo ánh sáng. Nhờ vậy mà cậu đã giảm bớt được cảm xúc tiêu cực và dần tỉnh táo lại.

Cậu dừng lại việc giết chóc và nằm ngửa đầu trên mặt đất mà ngắm nhìn bầu trời.

Những người xung quanh giết được vài con zombie đã lên cấp và nhặt được một số vật phẩm nên cực kì vui sướng vì bản thân mình trở nên mạnh mẽ hơn. Bọn họ càng thêm điên cuồng săn giết đám zombies bên ngoài vòng bảo hộ.

Cũng không có ai dám tới gần cậu ngoài Lão Hạc… à không, vẫn còn một cô gái nữa.

Không biết Mai kiếm đâu ra được một chai nước suối, cô cầm tới đặt nó bên cạnh người Trương Lực và ngồi xuống.

Hai người cũng chẳng nói gì, chỉ nhìn ngắm bầu trời trong xanh như thế.

Một hồi lâu sau, Trương Lực chợt mở miệng, ngữ khí kiên định nói: "Tôi sẽ chấm dứt cái trò chơi chết tiệt này!"

"Tôi tin tưởng anh làm được… "

Bạn đang đọc Trò Chơi Vạn Giới sáng tác bởi KuTaSiuTo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KuTaSiuTo
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.