Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Alakuza Pababe

Tiểu thuyết gốc · 1329 chữ

Rầm! Rầm!...

Bên trong căn phòng ngủ nhỏ của căn hộ nằm cuối hành lang tầng hai chung cư Linh Đàm, một tên thanh niên da đen cường tráng đang dùng một đoạn ống típ sắt dài mét mốt, còn lưu lại một mảng bê tông nhuốm máu hung hăng nện nát đầu con zombie trong phòng ngủ xong cười điên cuồng.

"Ha ha… con thứ chín, còn lại một con nữa là mình sẽ trở thành người chơi ha ha…"

Hắn tên Alakuza Pababe, một người con gốc Châu Phi thuần chủng, đến Lạc Quốc làm nghề Fuho đã ngót nghét năm năm. Cái tên của hắn khá khó phát âm nên bạn bè đồng nghiệp vẫn thường gọi hắn là "Tan Occho".

Tan Occho là người cực kì chăm chỉ kiếm tiền nên khi tận thế xảy ra hắn vẫn đang mải mê thu gom rác, phế liệu ở gần khu Linh Đàm về bán cho bà đồng nát ở đầu dãy trọ lấy tiền để cùng đồng nghiệp đi thiên đường Trần Duy Hưng giải ngố.

Thiên đường còn chưa kịp đi thì các đồng nghiệp của Tan Occho đều đã biến thành zombies, không còn cách nào khác hắn đành phải trèo cửa sổ trốn vào một ngôi nhà dân gần đó. May mắn hắn lại chọn được đúng ngôi nhà buôn bán pate Minh Chay. Bằng vào việc ăn uống dè xẻn chỗ đồ ăn ít ỏi mà cầm hơi đến tận khi nghe được thông báo khu an toàn Linh Đàm thành lập.

Lúc này Tan Occho quyết định vào trong khu vực an toàn Linh Đàm để tìm kiếm cơ hội sống sót tốt hơn.

Tại đây hắn có dịp gặp gỡ được một kẻ tự xưng là người chơi của Vạn Giới trò chơi, trò chuyện và tốn mất ba hộp pate Minh Chay vị thịt bò thì tên kia trước khi chết vì ngộ độc đã nói cho hắn biết cách thức để trở thành người chơi.

Bỏ lại tên xui xẻo bị ngộ độc pate chay, Tan Occho tìm kiếm vũ khí và đi lên chung cư săn giết zombies.

Nhờ hình thể to con, lực lượng phi thường mà hắn có thể dễ dàng hạ sát chín con zombies mà chẳng tốn bao nhiêu sức. Hắn đang cực độ vui mừng đi tìm kiếm con zombie cuối cùng thì âm thanh băng lãnh của hệ thống chợt truyền vào đầu, và biến đổi đồng thời xảy ra ngay sau đó.

Tan Occho cảm thấy đầu óc hơi choáng váng xong liền ngất đi chẳng hề hay biết gì nữa… Qua một hồi lâu sau thì hắn mới dần lấy lại được ý thức. Lúc này cả cơ thể hắn đều được bao bọc trong một lồng sáng lam sắc như cái kén.

"Đây chính là hệ thống số liệu hóa mà tên kia đã nhắc tới sao?"

Vậy là sắp trở thành người chơi, nhận được hộp quà tân thủ với những phần thưởng đầy bất ngờ khiến cho Tan Occho cực kì vui mừng, thế nhưng sau khi lồng sáng biến mất thì chả có thứ gì xuất hiện ngoại trừ một lời nhắc nhở của hệ thống.

*Tinh! Kiểm chắc người chơi hoàn thành được 90% nhiệm vụ ẩn "Tân thủ bắt đầu" không đủ điều kiện nhận được quà tân thủ. Hệ thống đền bù bằng một phần thưởng nhỏ ngẫu nhiên…

*Tinh! Nhận được thánh thần thanh tẩy.

m thanh thông báo vừa vang lên, tức thì từ trên bầu trời một đạo ánh sáng bảy sắc cầu vồng phóng vụt xuống xuyên qua tầng tầng lớp lớp bê tông cốt thép của tòa chung cư Linh Đàm chiếu phủ lấy toàn bộ Tan Occho.

Hắn bị nguồn ánh sáng thần thánh gột rửa toàn bộ cơ thể lẫn cả linh hồn, từng thớ thịt như bị lóc ra bởi muôn vàn lưỡi dao mỏng sắc bén. Cực độ đau đớn thống khổ khiến hắn ngất đi rồi lại kéo hắn tỉnh lại để chịu sự tra tấn ngay sau đó.

Cái quá trình khủng bố như địa ngục ấy diễn ra chỉ vẻn vẹn một phút đồng hồ nhưng khiến cho Tan Occho cảm tưởng như đã trải qua cả chục năm đồng dạng...

*Tinh! Phong ấn trong cơ thể đã được xóa bỏ.

Bịch!

Nguồn sáng bảy sắc biến mất, cơ thể hắn không còn lực lượng nào chống đỡ rơi bịch xuống nền nhà tựa một cái bao rác bị người khác tùy tiện ném ven đường.

Tan Occho khi này tỉnh táo hơn bao giờ hết, trong ánh mắt hắn không ngừng lấp léo lên tinh quang, nhưng rất nhanh biến mất cùng với đó là một tiếng thở dài.

"Vương quốc Wakadian đã biến mất cũng với đám người Atlantic, đoạn ký ức được mở ra không khác gì một cái gánh nặng đối với ta cả…"

Tan Occho à không lúc này hắn đã lấy lại được cái tên của mình "Alakuza D'Pababe" hoàng tử cuối cùng của đế chế Wakadian hùng mạnh nhưng nó đã biến mất vào trong dòng sông lịch sử cùng với người Atlantic. Không muốn con trai của mình phải chịu những gánh nặng phục hưng vương quốc nên cha D'Pababe đã phong ấn toàn bộ ký ức truyền thừa để cho hắn có một cuộc sống giản dị bình thường cho tới cuối đời. Đáng tiếc người tính không bằng trời tính, lúc này hắn đã lấy được toàn bộ truyền thừa của các vị vua tiền nhiệm, hắn biết được trách nhiệm bản thân mang trên vai có bao nhiêu nặng.

D'Pababe đứng dậy từ nền nhà phủi qua bụi trên quần áo, nhặt lên thanh típ sắt, hắn rời khỏi căn phòng ngủ nhỏ hẹp rồi từ từ biến mất nơi cuối hành lang…

Cũng cùng lúc đó ở một doanh trại dã chiến cách xa khu an toàn Linh Đàm hơn một trăm cây số, một cảnh tượng cực kỳ rung động đang diễn ra.

Mấy trăm ngàn quân nhân dùng đao quân dụng lao vào biển zombies chém giết giáp lá cà như trong những thước phim về chiến tranh lịch sử mới có thể thấy được.

Quân đội được vũ trang khí giới tối tân nhưng bọn họ chẳng thèm sử dụng, cứ hết lớp quân lính này tới lớp quân lính khác thay phiên nhau lên chiến đấu với zombies. Tốc độ của bọn họ tuy chậm nhưng luôn vững chắc tiến lên không ngừng…

Ngồi trên đài quan sát, người đàn ông trung niên tóc hoa râm bỏ ống nhòm xuống nói.

"Lệnh cho sư đoàn 3 4 di chuyển lên thay cho hai sư đoàn 1 2 trở về nghỉ ngơi"

"Rõ thưa ngài tổng thống!"

Hô lớn một tiếng xong người lính kia liền thao tác thiết bị liên lạc báo chỉ thị cho các sư đoàn, các công tác liên quan cũng rất nhanh chóng hoàn tất.

"Báo cáo! Đội hậu cần đã thu dọn chiến trường trở về"

"Thống kê không có chiến sĩ nào hy sinh, bị thương nặng có bốn bảy người"

"Số lượng zombies tiêu diệt được cho tới thời điểm này là 376539…"

Sau khi nghe hết báo cáo gửi về khiến cho Nguyễn Vệ Quốc trùng xuống, đây đâu phải là zombies hay quái vật? Tất cả bọn họ đều là những người dân vô tội, là đồng bào máu đỏ da vàng. Chỉ vì cái tận thế khốn kiếp này đã làm hại bọn họ.

Ổn định lại cảm xúc xong Bác Quốc nhìn cậu lính liên lạc nói: "Hãy an táng bọn họ đồng thời yêu cầu các sư đoàn chú ý dò xét từng căn nhà tìm kiếm người sống sót..."

Dừng một chút xong bác lại tiếp tục.

"Liên hệ với các nhà khoa học đẩy nhanh nghiên cứu thuốc chữa đi!"

Bạn đang đọc Trò Chơi Vạn Giới sáng tác bởi KuTaSiuTo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KuTaSiuTo
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.