Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân Thế Fuho

Tiểu thuyết gốc · 1445 chữ

“Tấn công đầu gối!”

Trương Lực hét lớn đồng thời cầm theo Rìu Hỏa Thạch tự mình nhắm tới một con zombie biến dị đơn lẻ để đánh.

Vừa vặn cũng còn lại năm con zombies biến dị khác cho mỗi người đối phó một con, Lão Hạc đảm nhiệm vị trí hỗ trợ từ xa liên tục áp chế đám zombies tạo cơ hội cho nhóm Trương Lực.

Trước tiên cắt đứt đầu gối, hạn chế di chuyển của đám zombies thì bọn chúng liền phế đi, nằm dưới đất dãy dụa mặc cho nhóm Trương Lực thoải mái giết chết.

*Tinh! Giết chết zombie biến dị...

*Tinh! Giết chết zombie biến dị...

*Tinh! Giết chết zombie biến dị...

*Tinh! Giết chết zombie biến dị...

*Tinh! Giết chết zombie biến dị...

Liên tục mấy cái thông báo vang lên, Trương Lực thoáng cái nhận được kha khá điểm kinh nghiệm. Chưa hết, còn cả vật phẩm rơi ra từ bọn chúng nữa. Sáu mươi ba đồng xu vạn giới cùng với tám khối gỗ, đáng tiếc không đánh ra được tấm thẻ bài nào.

Fuho Tý thu thập khối gỗ xếp gọn vào một góc sau đó chạy ra ngoài kêu gọi những người khác đồng thời tiến vào bên trong.

Thoáng cái đại sảnh tầng một ngập tràn người.

“Tầng này đã an toàn, tất cả mọi người tản ra tìm kiếm vật tư rồi tập kết lại một chỗ.”

Trương Lực chỉ tay phân công công việc sau đó cùng năm anh em Fuho và Lão Hạc đi cầu thang bộ lên tầng hai của tòa nhà HH 1A.

“Tiểu Lực, không để cho mấy người kia luyện cấp sao?” Đi ra hành lang Lão Hạc hỏi.

Trương Lực lắc đầu đáp: “zombies quá ít, không đủ luyện cấp. Cháu muốn nhanh chóng thanh lý xong toàn bộ mười hai tòa nhà chung cư xong rồi dẫn người ra bên ngoài.”

Lão Hạc hiểu được kế hoạch của cậu, gât đầu coi như đáp lại rồi tiếp tục đi sau làm nhiệm vụ hỗ trợ.

Bảy người nhóm Trương Lực nhanh chóng càn quét xong tầng hai, tiến lên tầng ba, tầng bốn... Nhóm người sống sót theo sau làm nhiệm vụ duy nhất là tìm kiếm vật tư, đồng thời cũng ngẫu nhiên giết một vài con zombies bị Trương Lực chặt đứt tay chân.

Do lần trước đại đa số zombies cuồng hóa đều thoát ra bên ngoài tấn công khu an toàn Linh Đàm nên bên trong tòa nhà HH 1A cũng chẳng còn lại bao nhiêu zombies. Đến gần tối cả nhóm đã đi tới tầng cao nhất, thanh lý xong hoàn toàn một trong số mười hai tòa nhà thuộc chung cư cao cấp Linh Đàm.

“Hôm nay kết thúc! Trở về thôi.”

Nghe xong bốn mươi người sống sót như chút được gánh nặng, toàn bộ mọi người ai nấy đều đã rất mệt mỏi, chỉ ước nhanh chóng trở về khu an toàn ăn một bữa no nê rồi lăn ra ngủ.

Và trong khi nhóm người sống sót trở về thì năm anh Fuho còn phải ở lại gia cố lối ra vào tòa nhà HH 1A để đề phòng đêm tối có zombies lạc vào bên trong. Bọn họ không muốn lại mất thêm thời gian để thanh lý cả tòa nhà một lần nữa đâu.

Trở về khu an toàn, thời điểm này rất nhiều người sống sót tụ tập lại một chỗ ăn uống, nhưng cũng có một bộ phận người chẳng có tý tâm trạng nào với bữa tối cả.

Trương Lực thân là quản lý, cậu tiến tới một bà lão đang chán nản cầm hộp mì trong tay hỏi: “Chào bà, thức ăn không hợp khẩu vị hay sao? Mì đã nở hết rồi.”

Bà lão cũng là thở dài đáp: “Bà không có tiền để qua đêm, nhưng bà cũng già rồi, chẳng may có bị quái vật đánh chết cũng không sao. Nhưng mà hai đứa cháu gái của bà...”

Nói tới đây bà lão cũng dừng lại, ngẩng đầu nhìn về hai đứa cháu gái vẫn còn ngây ngô tranh nhau thức ăn mà không hề biết tới những tâm sự lo lắng của bà mình.

Lúc này Trương Lực linh quang chợt léo, cậu hướng bà lão nói.

“Tòa nhà HH 1A vừa mới quét qua hồi chiều, nơi đó hiện tại rất an toàn, bà có thể đưa cháu gái tới đó ở tạm một buổi tối hoàn toàn không có vấn đề gì.”

“Thật vậy? Tốt quá rồi, cám ơn cháu.”

Bà lão vui mừng cám ơn rối rít còn dúi vào tay Trương Lực một gói mì tôm chưa có bóc ra coi như quà cảm tạ. Cậu cũng là cười cười từ chối, ý bảo với bà lão bản thân là quản lý nên có trách nhiệm với mọi người, đồng thời cũng nhờ bà lão đi thông báo với tất cả những người sống sót không có tiền qua đêm nhanh chóng đi vào tòa nhà HH 1A trước khi trời tối.

Xong hết công việc rồi Trương Lực trở về nhà kho. Nhóm Fuho đã nấu xong bữa tối và đang phân chia cho ba đứa nhóc ăn trước, Lão Hạc thì vẫn ngồi yên nhắm mắt dưỡng thần, có lẽ lão đã tiêu hao rất nhiều năng lượng trong cuộc càn quét tòa nhà vừa rồi.

“Quản lý, ăn tối thôi.”

“Hôm nay ăn súp khoai tây hầm thịt bò, món tủ của tôi đấy.” Fuho Mão tự hào nói trong khi múc thức ăn ra bát tô.

Ăn một miếng lớn súp khoai tây, Fuho Tý nói: “Ha ha... Tay nghê không tồi. Từ nay trở đi anh Mão chính là đầu bếp chính nhé.”

“Ý kiến hay, cứ quyết định vậy đi.” Trương Lực cũng hùa theo nói.

Fuho Mão: “...”

“Ha ha ha ha....”

Bữa ăn khá vui vẻ, mấy người ngồi quây quanh đống lửa trò chuyện với nhau. Trương Lực ăn đã lửng dạ, cậu đột nhiên buông thìa xuống nói: “À phải rồi, đúng lúc có dịp rồi riêng với nhau như thế này, chúng ta cùng nhau giới thiệu một chút về bản thân a.”

“Ta lớn tuổi nhất, làm gương cho mấy đứa.”

“Ta tên Alexander Havk một trăm ba mươi hai tuổi, tín đồ trung thành của Thần Ánh Sáng...”

“Woa! Lão Hạc sống lâu như vậy rồi.”

Trương Lực nghe xong số tuổi của lão phải bật thốt lên, lão hơn một trăm bao mươi tuổi rồi mà nhìn vẫn rất khỏe mạnh tựa như chỉ mới sáu bảy mươi tuổi. Năm anh em Fuho thì hoàn toàn không lấy gì làm ngạc nhiên, điều này làm cho cậu chú ý, quay sang nhìn mấy người hỏi.

“Mấy anh không ngạc nhiên sao? Không cảm thấy phi thường sao?”

Đáp lại cũng chỉ là mấy cái lắc đầu, Fuho Tý nối tiếp Lão Hạc nói: “Tôi tên Alakuza D'Pababe hai mươi chín tuổi, hoàng tử cuối cùng của đế chế Wakadian tôn thờ Thần Gấu Đen “Black Bear”. Nhưng mọi vết tích của đế chế đều đã biến mất trong dòng sông lịch sử, những người biết đến sự tồn tại của đế chế hiện nay cũng không vượt quá trăm người.”

Trương Lực còn chưa kịp cảm thán thì Fuho Sửu lập tức cắt vào: “Tôi tên Yaho hai mươi bảy tuổi một chiến binh ramurai đã thất bại trong nhiệm vụ bảo vệ trưởng lão, bị trục xuất và truy nã trên toàn thế giới.”

Fuho Dần chờ cho Fuho Sửu kết thúc xong liền nói: “Tên tôi là Zelus hai mươi tám tuổi, một chiến binh sparta đã không vượt qua được thử thách trưởng thành.”

Fuho Mão: “Tôi tên Adam, một thiên thần sa ngã. Nếu tính tuổi từ khi ở nhân gian đến giờ là hai mươi năm năm.”

Fuho Thìn: “Tôi tên Shin Long hai mươi bốn tuổi. Tôi rất thích cái tên mà quản lý đã đặt cho, nó ý nghĩ cũng chính là long. À tôi từ nhỏ lớn lên ở trong Thiếu Lâm Tự, nhưng trụ trì nói rằng nhân gian bách tính sắp phải tao ngộ một trường hạo kiếp, do vậy mà đã đuổi tôi xuống núi từ ba năm trước.”

Trương Lực: (ノ•̀ o •́ )ノ ~ ┻━┻

Muốn hất cái bàn!

Tam quan tan nát, đám này toàn là lũ yêu nghiệt, bọn họ mỗi người xuất thân đều cực kỳ khủng bố, Trương Lực nhìn lại bản thân thật là muốn khóc a.

Bạn đang đọc Trò Chơi Vạn Giới sáng tác bởi KuTaSiuTo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KuTaSiuTo
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.