Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ quỷ

Phiên bản Dịch · 1577 chữ

“Vào đi.” Diệp Phàm mở cửa, tiếp đón đám người Giang Hải Lâm.

Giang Hải Lâm đem sự việc xảy ra nói đơn giản một lần.

“Phù Bình An chỉ có thể giữ bình an, chắn tai họa nhỏ, phù Phòng Bệnh chỉ có thể loại trừ những chứng bệnh bình thường, hai cái đó đối với quỷ đều không có tác dụng quá lớn, bất quá, ít nhiều cũng dính chút linh khí, hẳn là vẫn có chút tác dụng. Ta nghĩ phù này cũng chỉ có thể tạm thời giữ được mạng Tống Bá Huy.” Nếu bị nữ quỷ chiếm giữ thân thể thời gian dài thì Tống Bá Huy nhất định phải chết.

Diệp Phàm không khỏi có chút chột dạ, nói đến cùng cũng vì tu vi của hắn quá thấp, nếu hắn có thể đạt tới Luyện Khí tầng bốn thì một tấm phù Bình An cũng đủ khiến cho nữ quỷ kia tan thành tro bụi.

Giang Hải Lâm không khỏi kích động: “Tôi tới chính là muốn hỏi Diệp thiếu một chút xem có biện pháp nào đuổi quỷ hồn kia đi không?”

“Ngươi đã tìm đại sư đuổi quỷ rồi?” Diệp Phàm hỏi.

Giang Hải Lâm gật đầu: “Đã tìm, đại sư đuổi quỷ nói đó là một lệ quỷ ngàn năm, quá lợi hại, không dễ chọc.”

Diệp Phàm sửng sốt: “Ngàn năm sao? Thật sự không dễ chọc.” Tồn tại càng lâu thì kiến thức càng nhiều, chắc chắn sẽ có chút bản lĩnh, nhưng thế giới này quá nhiều kẻ lừa đảo, hắn cũng không biết có thể tin được hay không.

Diệp Phàm lấy một túi sữa bò, cầm lên uống.

“Tống Bá Huy bị bám vào người mấy ngày rồi?” Diệp Phàm hỏi.

“Đã ba ngày.”

“À.” Nếu thật sự là nữ quỷ ngàn năm thì tên kia đã sớm chết rồi.

Giang Hải Lâm nhìn Diệp Phàm uống sữa bò, không khỏi nhíu nhíu mày.

Diệp Phàm nhìn ánh mắt Giang Hải Lâm, hỏi: “Ngươi cũng muốn uống sữa bò sao? Chỗ này vẫn còn.”

Giang Hải Lâm vội vàng xua tay: “Không cần, không cần.”

Diệp Phàm nhìn dáng vẻ Giang Hải Lâm, cười một tiếng: “Không cần khách khí với ta, chút đồ giá rẻ mà thôi.”

Giang Hải Lâm: “…”

Giang Hải Lâm nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu, ngài xem thế nào?”

“Ngươi muốn tìm ta đuổi quỷ sao? Đây chính là phải mạo hiểm tính mạng, rất nguy hiểm, ngươi tính toán trả ta bao nhiêu tiền?” Diệp Phàm hỏi.

Tiền Dụ vội đáp: “Một ngàn vạn thế nào?”

Diệp Phàm chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Kẻ có tiền!

“Được, trước đặt một trăm vạn tiền cọc, sự tình giải quyết xong ta sẽ tìm ngươi.” Một ngàn vạn cũng đủ cho hắn tiêu một đoạn thời gian.

“Diệp thiếu, chuyện của ngài cùng Liêu Đình Đình là như thế nào?” Tiền Dụ nhìn Diệp Phàm, thế nào cũng cảm thấy Diệp Phàm trước mắt này cùng người trong trí nhớ không quá khớp, người này thật là Diệp Phàm?

“Ngươi nói Liêu Đình Đình? Người phụ nữ kia có tướng mặt khắc phu, ai cưới nàng người đó xui xẻo.” Diệp Phàm lắc đầu than thở.

Tiền Dụ: “…”

Điện thoại Tiền Dụ vang lên, vừa nhận được điện thoại là vẻ mặt Tiền Dụ tức khắc thay đổi.

Diệp Phàm nhìn Tiền Dụ, hỏi: “Làm sao vậy?”

“Lão đại thắt cổ!” Tiền Dụ nói.

Diệp Phàm: “…” Thắt cổ, cái này cũng không phải là phương pháp người hiện đại thường chọn để tự sát, người hiện đại bây giờ tương đối lưu hành nhảy lầu, uống thuốc ngủ!

“Không chết đi?” Diệp Phàm hỏi.

Tiền Dụ lắc đầu: “Không có, lại dùng một tấm phù Phòng Bệnh, áp chế nữ quỷ kia xuống rồi.”

Giang Hải Lâm nhìn về phía Diệp Phàm: “Diệp thiếu, ngài cũng thấy rồi, việc này không nên chậm trễ!”

Diệp Phàm lấy một túi khoai lát, một túi chân gà, phất tay: “Đi thôi.”

Giang Hải Lâm: “… Được”

Khi Diệp Phàm đi theo Giang Hải Lâm vào phòng, Tống Bá Huy đang bị trói chặt.

Diệp Phàm nhìn Tống Bá Huy, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Diệp thiếu, làm sao vậy?” Giang Hải Lâm nhìn vẻ tình Diệp Phàm hỏi.

“Không có gì, quả không ngoài dự liệu, chưa đến ngàn năm, chỉ là một nữ quỷ hơn trăm năm, hẳn là con hát thời kỳ dân quốc.”

Diệp Phàm vừa tiến vào phòng đã thấy được hồng y nữ quỷ bám trên người Tống Bá Huy, có thể là cảm giác được Diệp Phàm nguy hiểm, Tống Bá Huy, hoặc là nói hồng y nữ quỷ quay về phía Diệp Phàm phát ra từng tiếng thét gào đe dọa.

Thương Huyền đại lục tồn tại một ít quỷ tu, bọn họ tận sức thu phục lệ quỷ để luyện chế thành pháp khí. Đại đa số người sau khi chết, quỷ hồn đều sẽ tiêu tán, chỉ có một số rất ít người sau khi chết, quỷ hồn sẽ biến thành quỷ. Đối với quỷ tu mà nói, quỷ hồn tương đương với linh thạch, gặp được quỷ hồn thì tất cả mọi người đều muốn cướp. Dù sao tu chân giới tài nguyên hữu hạn, miễn là đồ vật có chút tác dụng đều sẽ bị tranh cướp.

Giang Hải Lâm nhíu mày, hắn ta có cảm giác Diệp Phàm giống như là đang giao lưu gì đó cùng với nữ quỷ, nhưng hắn ta nhìn không ra hai người này đang giao lưu cái gì.

“Diệp thiếu, ngài đang làm gì vậy?” Giang Hải Lâm hỏi.

“Ta trao đổi với cô ta một chút, nữ quỷ này là một con hát thời kỳ dân quốc, bị một đại thiếu gia mua làm thị thiếp, nhưng không bao lâu đã thất sủng, phu nhân chính phòng vu khống cô ta cùng gã sai vặt dan díu, cắt đầu lưỡi nàng, bức nàng thắt cổ.”

“Vì sao cô ta lại quấn lấy lão đại của chúng ta?”

Diệp Phàm nhún vai: “Đại ca các ngươi vận khí không tốt, hắn cùng tên đàn ông đã phụ lòng nữ quỷ có vẻ ngoài giống nhau.”

Tiền Dụ: “…”

“Tống Bá Huy” nhìn chằm chằm Diệp Phàm, biểu tình khi thì bình tĩnh, khi thì điên cuồng.

“Nhưng người hại cô ta là vị phu nhân kia! Lại nói, lão đại chúng ta cũng không phải tên sở khanh kia!” Tiền Dụ quẫn bách giải thích.

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, ta đang dùng tình cảm để đả động, dùng lý lẽ để thuyết phục, nhưng nữ quỷ kia cảm thấy lão đại các ngươi chính là người nàng muốn tìm, không chịu nghe ta.”

Bỗng nhiên, sắc mặt Diệp Phàm lạnh xuống, đánh ra mấy pháp quyết, pháp quyết dừng trên người Tống Bá Huy, “Tống Bá Huy” hét lên một tiếng, hồng y nữ quỷ bất đắc dĩ bay ra khỏi người Tống Bá Huy.

“Quỷ!” Giang Hải Lâm nhịn không được hét lên. Người bình thường không thể nhìn thấy quỷ, nhưng ở điều kiện đặc biệt thì ngẫu nhiên cũng có thể thấy. Hồng y nữ quỷ dưới pháp quyết của Diệp Phàm hiện hình, Giang Hải Lâm lập tức thấy được rõ ràng.

Diệp Phàm không khỏi có chút câm nín, thầm nghĩ: Tên ngốc Giang Hải Lâm này, lá gan nhỏ như vậy mà còn dám nửa đêm ra ngoài tìm quỷ chơi?

Sử dụng Câu Quỷ Thuật đối với Diệp Phàm mà nói vẫn có chút miễn cưỡng, Diệp Phàm quát một tiếng “Thu!” .

Nữ quỷ xoay người muốn chạy, đèn trong phòng bệnh lập tức bị đập nứt ra.

Diệp Phàm thấy nữ quỷ muốn chạy thì lập tức dùng ra pháp quyết trói quỷ, nữ quỷ lập tức bị Trói Quỷ Thuật bắt lại, Diệp Phàm lấy ra một tấm phù, dán lên người nữ quỷ, nữ quỷ lập tức bị thu vào trong phù.

“Diệp thiếu, nữ quỷ kia đâu?” Giang Hải Lâm thật cẩn thận hỏi.

“Ngươi muốn sao, ngươi muốn thì cho ngươi? Là một mỹ nữ nha!” Diệp Phàm cười nhìn Giang Hải Lâm một cái.

Giang Hải Lâm vội lắc đầu: “Không cần, không cần, ngài thu thì tốt rồi, ngài thu thì tốt rồi.”

Tiền Dụ vội vàng hỏi: “Diệp thiếu, lão đại của chúng ta không có việc gì đi?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Tạm thời thì không có việc gì, tìm một bác sĩ đến khám lại cho hắn đi, hẳn là không lâu nữa sẽ tỉnh lại, nhưng…”

“Nhưng cái gì?” Tiền Dụ hỏi.

Diệp Phàm lắc đầu: “Không có gì.”

Mấy đại thiếu gia này chơi cái gì không chơi, nhất định phải đi tìm quỷ chơi, trên người nữ quỷ âm khí nặng, Tống thiếu gia kia lại bị bám vào người lâu như vậy, ít nhất cũng mất hai ba năm thọ nguyên. Nhưng lời này hắn không dám nói, đang êm đang đẹp lại nói cho người ta các người đã bị rút mất mấy năm sống, dù là ai cũng đều không vui vẻ.

Tiền Dụ gật đầu đáp ứng: “Vâng, vâng.”

“Ta đi về trước.”

Giang Hải Lâm vội chạy theo: “Diệp thiếu, tôi đưa ngài về.”

Diệp Phàm gật đầu: “Được.”

Bạn đang đọc Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành(Bản Dịch) của Diệp Ức Lạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DieuuDieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.