Tất cả người lớn trẻ nhỏ đều ngồi xuống, nhìn chằm chằm đĩa thịt kia mà nuốt nước miếng.
anh cả Chu hỏi: "Mẹ, thịt này ở đâu ra vậy?"
Mẹ Chu chỉ chờ có vậy: "Buổi sáng nay em gái con mang tới đấy, một lòng nhớ thương ba người các con đi làm ruộng mệt mỏi, mua hai cân thịt ba chỉ tới đây chỉ để bồi bổ cho các con, chỗ thịt ấy có thể nấu mấy bữa, ba ngày mẹ sẽ làm cho các con một bữa."
"Em các con đối xử với các con như thế đấy, nào giống như các con cưới vợ thì quên em mình."
Ba anh em nhà họ Chu gia nghe vậy thì cảm động trong lòng, không ngờ em mình lập gia đình rồi vẫn quan tâm đến mình trong vụ thu hoạch mùa thu, đó là hai cân thịt heo lận đấy, không biết vất vả cỡ nào mới mua được.
Đặc biệt là anh cả và anh hai nhà Chu, họ cảm thấy rất áy náy, nghĩ là mình sai rồi, không chỉ nên nghe vợ nói là phải lo cho gia đình nhỏ của mình, lại có ý kiến với việc em gái ở nhà không làm việc.
Ba chị dâu nhà họ Chu cũng sửng sốt, cô em kia thế mà dám mang hai cân thịt heo về nhà mẹ đẻ?
Nghe thấy mẹ chồng dùng lời nói hàm ý thầm mắng bọn họ, nhưng không ai dám phản bác, nếu phản bác thì bọn họ sẽ không được ăn thịt.
Chị dâu cả thấy người đàn ông thật thà nhà mình mím môi liền hiểu anh ta đang suy nghĩ gì.
Chị ấy được gả tới nhà này sớm nhất, cô em kia ở nhà không hỗ trợ làm việc gì thì thôi đi, mẹ chồng còn chu cấp cho cô đi học, thật là phí tiền đấy.
Trong nhà chỉ có bấy nhiêu tiền thôi, chi phần lớn cho cô con gái kia thì gia đình nhỏ của mình phải làm sao, cho nên đương nhiên chị ấy phải có ý kiến.
Chị ta đưa tay véo đùi người đàn ông nhà mình cho anh ta tỉnh táo lại, kết quả lại bị đối phương trừng mắt.
Cô con dâu hai cũng cảm thấy mẹ chồng chính là đang mắng mình, chị ta còn cãi nhau vì chuyện em gái chồng lười, từ đó em gái chồng nhìn chị ta bằng ánh mắt thờ ơ, mẹ Chu cũng không muốn gặp chị ta.
Có trời mới biết khi em gái chồng lập gia đình chị ta đã vui vẻ cỡ nào, tai họa này cuối cùng cũng chuyển sang nhà khác.
Lúc này anh trai thứ ba mới nói: "Chờ thu hoạch xong, con xuống sông bắt cá, bắt được sẽ đưa qua cho em gái."
Chị dâu thứ ba không nói chuyện, người đàn ông nhà chị ấy là trụ cột gia đình, nên chuyện anh ta đã quyết định chị ta sẽ không thay đổi được.
Được em gái chồng cho hai cân thịt ba chỉ, muốn báo đáp bằng vài con cá cũng là chuyện bình thường, nhưng cũng chưa chắc sẽ bắt được cá.
Tuy rằng trong lòng chị ta cũng để ý chuyện chồng mình đối xử với em gái chồng còn tốt hơn cả mình, nhưng chị ta thông minh nên không thể hiện điều đó ra ngoài, cho nên mẹ chồng vẫn thích chị ta.
Mẹ Chu hài lòng, đó chính là điều bà mong muốn.
Chỉ cần ba đứa con trai nhớ kỹ sẽ đối tốt với Tiểu Mộng, sau này Tiểu Mộng có chịu oan ức thì vĩnh viễn luôn có nhà mẹ đẻ che chở. Mấy cô con dâu muốn châm ngòi ly gián cũng không được.
Bà lại nhìn năm đứa cháu gái mà nói: "Các cháu phải nhớ kỹ cô nhỏ là người tốt, nếu không có cô ấy thương các cháu, các cháu có thể ăn bữa thịt này không? Thậm chí còn mấy bữa nữa."
Người ta luôn nói bà như mẹ mình, bà đã nói cô nhỏ là người tốt, năm đứa trẻ lập tức nói: "Thưa bà chúng cháu đã nhớ, cô nhỏ là người tốt bụng nhất."
Như vậy là có thể được ăn thịt sao?
Những ánh mắt đó vô cùng háo hức.
Mẹ Chu gật đầu: "Ăn cơm đi."
Trong phút chốc, bàn ăn như có một cơn lốc, tất cả đũa đều hướng về đĩa thịt heo xào măng, sau khi ăn vào miệng mới thưởng thức.
Ba anh em nhà họ Chu ăn uống một cách vui vẻ, thu hoạch vụ thu đã quá mệt mỏi rồi, may có em gái mình tốt bụng, cho bữa thịt này ngon quá.
Ba cô con dâu nhà họ Chu cũng quên đi sự bất mãn của mình, tuy rằng em gái chồng có lười đi chăng nữa, nhưng vẫn nhớ thương nhà mẹ đẻ đấy, xem ra cũng là người hiểu chuyện. Như các chị ấy mà muốn lấy thịt về cho nhà mẹ đẻ, chắc gì đã lấy được?
Người có lợi là mình, nếu như còn có ý kiến, vậy còn là người không?
Đương nhiên, năm đứa trẻ ăn uống cũng rất vui vẻ, ngoại trừ đứa bé ba tuổi nhờ mẹ gắp hộ, bốn đứa còn lại đều rất nhanh nhẹn.
Mẹ Chu cũng không hề chậm chạp, ăn từng miếng thịt một.
Khi bà thường nấu thịt ở nhà, bà nghĩ rằng con trai và con dâu bà sẽ ăn nhiều thịt hơn vì phải đi làm, các cháu của bà sẽ ăn nhiều thịt hơn cho mau lớn. Còn người làm công việc nhẹ nhàng ở nhà như bà sẽ ăn ít hơn để tiết kiệm nhiều hơn.
Bây giờ nhìn bàn ăn này con trai, con dâu, cháu chỉ lo ăn thịt phần mình, không ai nghĩ đến bà, không giống con gái bà biết quan tâm, không chỉ mua thịt cho bà ăn, còn nhắc bà phải quan tâm đến bản thân mình nhất.
Mẹ Chu quyết đoán giơ đũa gắp miếng thịt cuối cùng trong đĩa, há miệng ăn luôn.
Nhà họ Chu sao dám phản đối, nhưng họ lại thắc mắc: Sao hôm nay mẹ lại như vậy nhỉ?
Bên nhà họ Lâm, mọi người đều biết mẹ Lâm nhờ Chu Vân Mộng mua thịt hộ.
Chị dâu hai nhà Lâm đi ruộng về nhà nấu cơm, vẫn luôn chú ý động tĩnh ở cửa, nhưng mà chưa thấy vợ thằng ba trở về.
Khi nhà họ Lâm đi làm về, đồ ăn đã bày sẵn trên bàn, nhưng cô con dâu thứ ba vẫn chưa về.
Mẹ Lâm nhíu mày: "Mẹ thấy xe bò đã trở lại từ lâu rồi, vợ thằng ba không về theo xe à?"
Đăng bởi | ThaoHa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 4 |