Người đầu tiên phục hồi tinh thần sau khi biết chuyện vợ thằng ba kiếm được mười sáu đồng là ba Lâm vẫn hay im lặng ít nói.
Trên mặt ông ấy hiện lên vẻ khẩn trương hiếm thấy: “Vợ thằng ba, bài viết của con thật sự xuất hiện trên báo sao?”
Chu Vân Mộng gật đầu: "Cha, bài của con được lên báo nông thôn, ba xem."
Cô mở tờ báo ra, tìm thấy trang của mình, chỉ vào rồi đưa cho ba Lâm.
Ba Lâm hào hứng nhận lấy, đó là một tờ báo cơ đấy, văn phòng chi đội thôn mới có thứ này, chứ trước đây ông chưa từng động đến một tờ báo nào.
Ông nhìn một lúc mới nhận ra, bản thân mình phấn khích đến nỗi đã quên chuyện mình không biết chữ, rõ ràng xem mà không hiểu nội dung bên trên, vì thế phải nhờ con dâu thứ ba đọc hộ.
Chu Vân Mộng đương nhiên vui vẻ, cầm báo bắt đầu đọc.
Trên mặt ba Lâm lộ ra nụ cười, những người khác tuy rằng còn sửng sốt, nhưng cũng vểnh tai nghe.
Sơn Trà còn tỏ ra bình thường, Thạch Đầu và Hổ Đầu cũng không hiểu lắm về báo chí là thứ gì, nhưng bọn chúng biết, thím Ba kiếm được mười sáu đồng!
Trong lúc nhất thời không ai để ý đến chuyện ăn cơm, cho dù lúc tan làm bụng đã kêu vì đói.
Chu Vân Mộng đọc một cách đơn giản, không có nhiều cảm xúc như đọc thơ, nhưng người nhà họ Lâm nghe xong vẫn rất hưng phấn.
Chủ đề của bài viết này chính là thu hoạch vụ thu đấy!
Đó là những gì họ đã làm trên cánh đồng!
Thì ra trong lòng vợ thằng ba, thu hoạch vụ mùa thu lại là như vậy, những người lao động như họ lại siêng năng và vinh quang đến thế!
Điều quan trọng nhất là bài viết này đã được đăng trên báo, như vậy không phải nói là nhà họ Lâm đã được đăng trên báo sao? Đây là tờ báo mà mọi người trong thành phố cũng có thể đọc được!
Lâm phụ nghe xong thì gật đầu và nói: "Được rồi! Tốt! Tốt lắm!"
Mẹ Lâm cũng có vẻ vui mừng, tuy con dâu thứ ba này lười biếng nhưng cũng có năng lực. Bà chưa từng thấy ai có thể kiếm tiền bằng cách ở nhà viết bài như cô.
Khi nghe bài báo vừa rồi anh cả và anh trai hai nhà họ Lâm rất phấn khích, họ cảm thấy tràn đầy năng lượng, như muốn quay lại làm ruộng ngay lập tức.
Hai chị dâu thì vừa cảm thấy vợ thằng ba có bản lĩnh, vừa nghĩ đến mười sáu đồng...
Chị dâu hai không dám suy nghĩ nhiều, nhanh chóng xua đuổi những suy nghĩ đó ra khỏi đầu.
Chị dâu cả còn nhớ có nhắc đến chuyện này khi muốn viết báo kiếm tiền...
Trong lòng cô ấy nhớ lại câu nói kia, cũng nghe Chu Vân Mộng nói những lời này lần nữa.
“Ba mẹ, con sẽ trả tiền sinh hoạt cho ba mẹ mỗi tháng năm đồng, để không ai nghĩ đến việc con chỉ ăn không ngồi rồi..."
Lần trước chị dâu cả còn có chút uất ức, nhưng lần này chị ấy lại cảm thấy vui vẻ, cô em dâu này thật đúng là tốt bụng.
Phải biết rằng, nếu tính điểm công việc, số tiền cô ấy nhận được từ điểm công việc cả năm chỉ chưa đến 40 đồng, mặc dù cô ấy có thêm chút lương thực. Nhưng vợ thằng ba trả năm tệ một tháng, tức là sáu mươi tệ một năm, tương đương với chỗ lương thực kia.
Hơn nữa, em ba còn gửi trợ cấp hàng tháng mười tệ cho gia đình, thỉnh thoảng còn gửi thêm phiếu mua hàng.
Như vậy tính ra hai gia đình nhỏ của họ còn có lợi hơn.
Chị dâu cả đột nhiên cảm thấy cô em dâu thứ ba này ngày nào cũng lười biếng là cũng có lý của cô ấy, không muốn làm ruộng thì đó là vì cô ấy có cách kiếm tiền dễ dàng hơn. Không muốn làm việc nhà là vì kiếm được nhiều tiền hơn, nên xem ra họ làm nhiều việc tay chân hơn cũng là hợp lý.
Tâm trạng La Mẫn cũng phức tạp, vợ em ba kiếm tiền, mỗi tháng còn giao cho gia đình năm đồng, một năm tức là sáu mươi đồng, kiếm được nhiều hơn so với cô ấy và chị dâu cả.
Cô ấy rất vui vẻ vì gia đình có nhiều tiền hơn, dù là mua đồ ăn hay những thứ khác thì cuộc sống của họ cũng sẽ khá hơn trước.
Trước đây thấy cô em dâu này không làm gì ở nhà, khiến họ phải làm thêm rất nhiều việc, tuy không trực tiếp bày tỏ sự không đồng tình như chị dâu nhưng trong lòng cô ấy cũng cảm thấy khó chịu.
Thế nhưng trong khoảng thời gian này, vì có cô con dâu thứ ba, gia đình họ mới có chuyện hai ngày được ăn một bữa có thịt, chồng, con trai và cô ấy đều được lợi, La Mẫn đã cảm thấy dễ chịu hơn, cố gắng không nghĩ đến chuyện Chu Vân Mộng không làm việc nữa.
Hơn nữa hôm nay còn đưa ra năm đồng nữa, cảm giác khó chịu trong lòng La Mẫn đã hoàn toàn biến mất.
Đúng như lời vợ thằng ba nói, số tiền Chu Vân Mộng trả nhiều hơn số tiền La Mẫn kiếm được từ điểm công tác nên việc La Mẫn và chị dâu cả nên làm thêm việc là hợp lý.
Mẹ Lâm trong tay cầm năm đồng đó, bà không ngờ có một ngày mình sẽ nhận được số tiền mà con dâu thứ ba kiếm được.
Hơn nữa sau này mỗi tháng Chu Vân Mộng đều nộp năm đồng.
Bà muốn nói không cần phải trả nhiều như vậy đâu nhưng thấy cô con dâu lớn và cô con dâu hai đều đang nhìn nên bà không nói gì.
Ba Lâm không nói gì, quyết định lát nữa sẽ cùng thương lượng với vợ sau.
Nếu sau này cô con dâu thứ ba không kiếm được tiền từ việc viết báo thì cũng đừng đòi tiền cô ấy, dù sao hàng tháng thằng ba cũng gửi tiền về nhà, cô con dâu lớn và cô con dâu hai cùng lắm cũng chỉ nói vài câu thôi.
Hai anh trai nhà họ Lâm cũng có chút phấn khởi, vợ thằng ba chịu bỏ tiền, trong lòng vợ họ ít nhiều cũng thoải mái hơn một chút.
Đăng bởi | ThaoHa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 4 |