Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 820 chữ

Mẹ Lâm cảm thán, vợ em ba nhìn thì có vẻ không ra gì, không ngờ người nhà mẹ đẻ thật sự đối tốt với cô ấy.

Còn nhớ đưa cá tới, chắc là lần trước bưng chén sủi cảo bột trắng về sợ nhà mình không vui, nên làm thế cho có mặt mũi.

Hai chị dâu nhà họ Lầm cũng hâm mộ, cá này cũng là thịt đấy, người nhà mẹ đẻ tặng, ghen tị thật.

Chu Vân Mộng có chút kinh ngạc, theo trong sách, những ngày này, người trong thôn có thể xuống sông bắt cá.

Tuy rằng cá trong sông cũng là tài sản của nhà nước, nhưng không cho người ta bắt cá, mấy năm nay làm sao chịu đựng được.

Nhưng bắt cá khó lắm, chắc số cá ba anh em nhà họ Chu bắt được đều đã mang đến đây.

Cũng không biết là mẹ Chu bảo đi bắt, hay là ba anh em nhà họ Chu tự mình muốn đi, ba chị dâu kia không biết sẽ nghĩ như thế nào, lần sau về nhà mẹ đẻ hỏi một chút sẽ biết.

Còn bây giờ đang ở trước mặt mọi người, Chu Vân Mộng rất vui vẻ nói: "Anh tư à anh tốt thật đấy, còn tặng cá cho em."

Cô đang nghĩ làt nữa sẽ đưa cá cho nhà họ Chu.

Anh tư gãi đầu cười: "Còn chẳng phải là do bận rộn trong vụ thu hoạch mùa thu sao? Nếu không thì đã sớm bắt cá đưa tới cho em rồi."

Lời này rơi vào trong tai người nhà họ Lâm, lại nảy sinh một suy nghĩ khác.

Đặc biệt là hai chị dâu, họ nghĩ thầm trong bụng rằng vợ em ba có thể lười như vậy từ trước cũng có lí do. Nhà mẹ đẻ thương con gái như vậy, cá cũng đươc đưa tới.

Trước mặt người nhà họ Lâm cũng không tiện nói gì nhiều, anh tư nói: "Vậy nếu không có việc gì, anh lấy thùng gỗ về trước nhé?"

La Mẫn vừa nghe thế thì vội vàng xách thùng gỗ đến phòng bếp, đổ cá và nước vào trong chậu lớn, chuẩn bị lấy thùng gỗ ra.

Bỗng chị thấy mẹ chồng đi vào.

"Mẹ à?"

“Ừm, nói chị dâu cả đi lấy cá trong giếng ra, lấy... lấy sáu miếng đi, đựng trong thùng gỗ cho vợ em ba lấy về.”

Chị dâu cả nhà họ Lâm hơi tiếc nuối, thoáng cái đã không còn sáu miếng cá. Nhưng chị ấy cũng không nói gì, vẫn nghe theo ý của mẹ chồng đi lấy.

Con cá đuôi sam này vốn là do vợ em ba mua, bây giờ anh tư nhà em ấy còn mang cá đến, cuối cùng đều vào miệng cả nhà mình thôi, cho nên mẹ chồng trả lại con cá làm quà là chuyện bình thường.

Sáu miếng cá đuôi sam nặng hơn nửa cân. Đặt ở trong thùng gỗ cũng rất ra dáng, thịt cá cũng là thịt mà.

Chu Vân Mộng và anh Tư đứng ở đó nói vài câu, đơn giản là gần đây em có khỏe không, hỏi mẹ bên kia thế nào.

Chỉ thấy mẹ Lâm đi tới cười nói: "Anh tư của con bé, hôm nay vừa hay Tiếu

Mộng có cách mang cá từ trong thị trấn về, thím đưa cháu mang về cho mẹ thông gia nếm thử."

Chị dâu cả nhà họ Lâm đưa thùng gỗ cho anh Tư, có thể nhìn thấy trong thùng gỗ đặt sáu miếng cá.

Chu Vân Mộng sửng sốt, không ngờ mẹ Lâm còn bảo Lưu Hồng Mai cầm sáu miếng cá cho anh Tư mang về. Thì ra mẹ Lâm cũng rất biết cư xử, vừa hay cũng có thể lấy về cho mẹ Chu nếm thử.

Anh tư cũng từng nghe mẹ nói em gái mình có cách mua, tưởng nhà họ Lâm nhờ em gái mình mua hộ chỗ cá này, nên anh vội vàng từ chối.

"Mẹ cháu không cần đâu, nhà cháu đã mang cá tới đây, sao còn mang cá về làm gì?"

Nói xong tay đẩy thùng gỗ trở lại.

Mẹ Lâm kiên trì: "Cần chứ cần chứ, nhà cháu vì nhớ con dâu nhà thím mà mang cá tới đây, chúng ta dù sao cũng phải đáp lễ chứ."

Chu Vân Mộng cũng nói: “Anh tư anh nhận đi.”

Thấy em gái gật đầu, lúc này anh tư mới xách thùng gỗ.

Chu Vân Mộng dặn dò: "Anh tư về nói với mẹ, nói cá này ướp muối trước, sau đó dùng dầu chiên, ăn như vậy mới ngon."

Vừa là muối vừa là dầu, anh Tư liếc mắt nhìn mẹ chồng và chị dâu của em gái, thấy sắc mặt mọi người nhẹ nhàng như thường, lúc này tâm lý mới thoải mái lại.

Bạn đang đọc Xuyên Thành Nàng Dâu Lười Ở Thập Niên 70 của An Cung Đích Trúc Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThaoHa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.