Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 922 chữ

Chu Vân Mộng nói: "Hôm nay lại kiếm được tiền, tình cờ trong thị trấn vừa cung cấp cá, con có người bạn học có mối quan hệ nên đã mua hai cân về, nmột cân chỉ có giá một đồng mà thôi."

“Con đã nhờ chị dâu rửa hộ và đem cất trong giếng rồi, tối nay phải nấu một bữa nếm thử.”

Người nhà họ Lâm không biết nên nói cái gì,m cuộc sống như thế này, buổi trưa ăn thịt buổi tối ăn cá coi có được không?

Ba đứa trẻ mừng rỡ không thôi, buổi tối lại có thịt cá ăn!

Cha Lâm và mẹ Lâm liếc nhau, trong lòng biết trước đó đoán không sai, bạn học của vợ ba đại khái là có thân thích ở lò mổ.

Chứ không làm sao có thể có cách lợi hại như vậy, vừa mua được thịt vừa mua được cá, đã không cần phiếu lại còn không đắt.

Tuy rằng cảm thấy một ngày ăn liền hai bữa thịt quá mức xa xỉ, nhưng rốt cuộc bọn họ cũng chọn không nói gì. Vợ em ba tự kiếm được tiền, tự bỏ tiền túi mua thịt về cho cả nhà ăn, nếu bọn họ còn nói cái gì kiểu như không nên tiêu tiền như thế, vậy chẳng phải dội một gáo nước lạnh cho người ta sao?

Một cảnh quen thuộc lại diễn ra, lúc này cha Lâm lại nói một cách khôn ngoan: "Chuyện hôm nay con dâu thứ ba của cha kiếm được bốn đồng từ tuần báo tỉnh, mọi người không được phép tiết lộ ra ngoài."

Ánh mắt ông đảo qua cháu trai cháu gái của mình.

Ba đứa nhỏ lập tức che miệng gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Tất cả mọi người đều cười.

Buổi chiều, người Lâm gia đều ở nhà nghỉ ngơi.

Sau khi thức dậy, họ ngồi trò chuyện với nhau, ba đứa trẻ đang chơi đùa một cách ồn ào.

Mẹ Lâm nghe cô con dâu thứ hai nói chuyện Chu Vân Mộng dặn dò làm sao chiên cá, vừa muối vừa dầu, nhưng lại rất ngon.

Bà gật đầu: "Cứ dựa theo cách vợ em ba nói mà làm đi."

Người ta đã bỏ ra tiền mua cá, trong nhà còn có thể luyến tiếc chút muối và dầu này sao?

La Mẫn đồng ý, nghĩ thầm bản thân nghe vợ em ba nói đúng là không sai, cha mẹ đã thật sự đồng ý.

La Mẫn đến phòng bếp cầm sáu khối cá ướp muối trước, đây cũng là lời vợ em ba dặn dò trước khi đi ngủ, lấy nhiều một chút, thiếu ăn không đã nghiền.

Ai có thể nghĩ đến một ngày nào đó, ăn thịt còn có thể dùng đã nghiền để hình dung.

Hơn bốn giờ, Chu Vân Mộng ở trong phòng khách, nghe thấy mẹ Lâm đang nói lớn bên ngoài: "Con dâu ơi, anh trai thứ ba của con đến nè, mau ra đây!"

Anh trai thứ ba?

Nghĩ đến anh tư trong trí nhớ, so với anh cả và anh ba thì thông minh hơn một chút, bởi vì tuổi tác gần nhau, cũng thương em gái hơn. Khi còn bé lên núi bắt trứng chim, đều giấu về cho em gái ăn.

Năm ngoái mới kết hôn, tuy rằng thiếu chút quan tâm đối với em gái Nguyên Thân này, nhưng cuối cùng cũng không hoàn toàn nghe lời vợ về chuyện nhìn em gái vốn không có việc làm mà không vừa mắt, cảm thấy ít nhiều phải làm chút việc gì đó.

Không hề nói gì kiểu như "Em gái ở nhà không lo làm việc cho quen, gả đến nhà chồng người ta chê cười thì sao, anh nói những lời này là chỉ vì muốn tốt cho em."

Tuy rằng hai anh lớn trong nhà cũng không sai.

Việc này không thể nói rõ ai đúng ai sai, đứng ở góc độ người nào cũng không dễ phán xét, nhưng Chu Vân Mộng không thích.

Ấn tượng với anh tư cũng tạm được.

Cô đang suy nghĩ tự nhiên anh Tư tới đây làm gì, quyết định ra gặp.

Một người đàn ông cao, tóc ngăn, khuôn mặt ngăm đen nhưng có thể thấy được sự thông minh quen thuộc từ lông mày và đôi mắt.

"Anh tư, sao anh lại tới đây?"

Anh tư thấy em gái mình, lập tức nghĩ đến chuyện khoảng thời gian này được ăn thịt, đều là vì em gái nhớ đến bọn họ. Nhưng mẹ đã dặn dò, đến nhà họ

Lâm không được nhắc tới chuyện em gái mang thịt về nhà.

Anh ấy nói: "Tiểu Mộng, vụ thu hoạch mùa thu đã kết thúc, hôm nay anh với hai anh trai xuống sông bắt cá, mò được một con cá lớn ba con cá nhỏ mang đến cho em.

Mở nắp thùng gỗ ra, con cá lớn bến trong không quá lớn nhưng cũng được, cộng thêm hai con cá nhỏ, đang bơi lội tung tăng trong nước.

Người nhà họ Lâm sửng sốt.

Lời này nói thì có vẻ dễ dàng, nhưng nào đơn giản như vậy, tùy tiện xuống sông mà có thể bắt được cá sao, cá trong sông sớm bị người trong thôn ăn rồi.

Giống như thôn bọn họ, cá trong sông thấy cũng không thấy, có thể bắt được con nhỏ cũng là may mắn lắm rồi.

Bạn đang đọc Xuyên Thành Nàng Dâu Lười Ở Thập Niên 70 của An Cung Đích Trúc Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThaoHa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.