Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 806 chữ

Mọi người nuốt một ngụm nước miếng, Chu Vân Mộng dẫn đầu gắp một miếng ăn.

Da cá mềm mại mang theo hơi cháy giòn thơm, thịt cá vừa tươi vừa mềm, bởi vì ướp rất ngon, mười phần mặn thơm. Không cần biết là ăn trực tiếp hay ăn kèm với cơm, đều rất thơm.

Ăn một bữa cá như vậy cũng không dễ dàng,

Chu Vân Mộng rất thỏa mãn.

Người nhà họ Lâm chia năm miếng còn lại ra.

Xương ở giữa, cá chia làm hai mặt, hai vợ chồng chia ăn một miếng.

Trẻ con được mẹ gắp xương cá hộ rồi ăn, ba đứa trẻ ăn hai miếng cá.

Mùi vị của cá này vượt xa tưởng tượng của người nhà họ Lâm, không phải thứ cá luộc lúc trước có thể so sánh. Cho dù La Mẫn nấu ăn ngon, mùi vị cũng nhạt nhẽo.

Cá chiên thơm này, dùng muối dùng dầu đều đáng giá, mỗi miếng đều rất hấp dẫn.

Người nhà họ Lâm nghĩ, cho dù là nhà hàng quốc doanh cũng chưa chắc có món cá ngon như vậy.

Đặc biệt là La Mẫn, chị ấy càng cảm thấy sau này làm ăn nghe vợ em ba nói chỉ có chuẩn chứ không sai, thật sự là đã ăn thì nên nấu ăn ngon một chút.

Trẻ con cũng thích ăn.

Thạch Đầu ăn hết thịt cá cùng với cơm, nói: "Con cảm thấy cá này còn ngon hơn thịt heo."

Hổ Đầu gật đầu tỏ vẻ đồng ý: "Con có thể ăn món này cả đời!"

Sơn Trà nghĩ thầm: Nếu có thể ăn cả đời thì thật tốt quá.

Cô bé nhìn thím ba, cảm thấy thím ba thật tốt. Nếu không phải thím Ba, cô bé cũng không được ăn cá ngon như vậy.

Sau thu hoạch vụ thu chính là mùa nhàn nhã.

Anh con trai thứ hai nhà họ Lâm theo dự định lúc trước đến thị trấn tìm việc làm.

Cuộc sống trong thị trấn cũng không dễ dàng gì, ai có thể tìm được việc công nhân tạm thời đều là chuyện đáng khoe khoang trong thôn, nhưng chưa từng nghe qua người nào may mắn như vậy.

Mùa nhàn nhã này cũng có một số việc nặng, anh con trai thứ hai tới đập chứa nước đang xây dựng bên kia làm khuân vác.

Anh cả thương lượng với vợ xong cũng đi theo.

Tất cả mọi người đều có lòng cầu tiến, đều có vợ con, muốn giúp gia đình nhỏ của mình sống tốt.

Giống như bây giờ ở nhà chú ba, chú ba thì tham gia quân ngũ mỗi tháng trợ cấp không ít, vợ em ba còn mỗi tháng có thể viết văn kiếm không ít tiền.

Bọn họ cũng không hy vọng quá xa.

Cha mẹ Lâm biết tâm tư bọn họ cũng không tiện nói gì, đành phải dặn dò bọn họ đừng quá sức.

Lần này đi, bình thường cũng rất ít về nhà, mười ngày nửa tháng nghỉ ngơi mới trở về một chuyến.

Tháng chín mùa thu vàng vừa qua, tháng mười sẽ mát mẻ hơn, tháng mười một trời đã có chút lạnh, Chu Vân Mộng đều mặc vào tay áo dài, thinh thoảng mặc áo khoác.

Hai tháng nay cô thường xuyên đến thị trấn, hoặc là gửi bản thảo hoặc là đi xem có bản hồi âm hay không. Chủ yếu vẫn là vì có cái cớ lấy một hai cân thịt.

Cha mẹ nhà họ Lâm cũng lục tục đưa tiền kêu cô mua thịt giúp gia đình vài lần, cô lại thêm một chút, trên cơ bản cứ hai ngày có thể ăn một bữa thịt.

Cô cũng từng mang cá về vài lần.

Còn có lần cô lấy một con gà bốn năm cân, nói với người nhà họ Lâm là vừa hay bạn học của cô có cách nên cô đã mua.

Gà khó có được, nhưng lò mổ có cách vẫn có thể kiếm được một con, trong lòng người nhà họ có suy đoán nên rất dễ dàng tiếp nhận cách nói này.

Chỉ có điều một con gà đáng giá bốn đồng hai xu, ngẫm lại thấy hơi xót tiền.

Đối với việc này Chu Vân Mộng nói: "Em viết văn chương vừa tốn chất xám vừa mỏi tay, không được nấu canh gà ăn chút thịt gà bổ sung sao?"

Người nhà họ Lâm: Được chứ, đó mới là tính cách của vợ em ba.

Mẹ Lâm đưa cô một nửa số tiền, tất cả mọi người cũng không có ý kiến.

Vì thế dưới sự chỉ đạo của Chu Vân Mộng, La Mẫn vui vẻ xử lý con gà này, ngày hôm sau ăn được vài bữa.

Bạn đang đọc Xuyên Thành Nàng Dâu Lười Ở Thập Niên 70 của An Cung Đích Trúc Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThaoHa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.