Chỉ cần dầu muối vừa đủ, thịt gà xào cái gì cũng thơm.
Còn nấu canh gà, bỏ thêm cẩu kỷ gì đó mà vợ em ba mua từ cửa hàng tạp hóa về, cả nồi canh vừa tươi nừa ngọt.
Chu Vân Mộng uống canh gà, cảm giác trong dạ dày ấm áp.
Người nhà họ Lâm cũng cảm thán, may mà có vợ em ba, cuộc sống này trôi qua quá dễ chịu.
La Mẫn sờ cái bụng bảy tháng của mình, chỉ cảm thấy đứa nhỏ này có số hưởng, may mà có thím ba nó.
Vốn tưởng rằng phải ở cũ mới có thể chờ mẹ chồng giết con gà hầm canh gà uống, không ngờ nhanh như vậy rđã nhờ phúc của vợ em ba mà uống.
Ngay cả hai anh trai nhà họ lâm, tình cờ về nhà cũng được ăn thịt gà.
Bọn họ gần đây làm việc ở đập chứa nước, vừa mệt vừa đói, ăn uống còn kém hơn trong nhà nhiều, nên gầy đi không ít.
Về nhà ăn thịt gà xong, thăm cha mẹ vợ con, lại trở về đập chứa nước tiếp tục làm việc.
Đương nhiên trong lòng bọn họ đều nhớ rõ vợ em ba rất tốt, con dâu con cháu ở nhà đều nhờ phúc của cô mới có thể thường xuyên ăn thịt, họ cũng trở nên dịu dàng hơn một chút.
Chu Vân Mộng cũng lấy thịt về nhà họ Chu, chủ yếu là cho mẹ cô ăn, chỉ có điều tần suất không bằng lấy cho nhà họ Lâm. Đa số thời gian cô đều nhờ La Mẫn nấu ăn xong, trực tiếp bưng về cho nhà họ Chu và cho mẹ Chu ăn.
Ba anh em nhà họ Chu thì khỏi nói, ba chị dâu cũng trở nên nhiệt tình với cô, chắc là vì miếng ăn, chỉ có điều cô cũng không thèm để ý, chỉ duy trì mối quan hệ với họ bằng vài tiếng chào hỏi.
Chuyện gửi bản thảo, cô chủ yếu vẫn gửi cho báo câu chuyện thanh niên, một ngàn chữ thì dễ viết, tiện tay là viết.
Mặt khác là tòa soạn thu thập một câu chuyện dài, mỗi lần gửi một vạn chữ,
Chu Vân Mộng cũng từng viết một lần rồi gửi qua. Tiền nhuận bút rất cao, ngàn chữ bảy đồng, cô ngay lập tức kiếm được bảy mươi đồng.
Đương nhiên số tiền nhuận bút này, cô cũng không nói hết với nhà họ Lâm, tự mình tích góp là được.
Ngày cuối tháng mười một, mẹ Lâm và chị dâu cả lại quay về với thói quen ra ngoài hóng mát.
Hai người nhàn rỗi không có việc gì thường thích đến cửa thôn hóng mát và trò chuyện.
Lúc trước bởi vì cô con dâu thứ ba nhà họ quá lười, họ không tiện đi.
Kể từ khi Chu Vân Mộng nói chuyện âm thầm phát tài, người khác muốn nói gì thì nói, coi họ là ngốc cũng được, trong khoảng thời gian này rảnh rỗi không có việc gì, mẹ Lâm và chị dâu lớn thường ra đây ngồi.
Lúc này mẹ Lâm có chút tức giận.
"Con biết không, tất cả mọi người đều nói vợ Hàn Xuyên ở thị trấn cứu một quý nhân, cho vợ Hàn Xuyên làm nhân viên bán hàng tạm thời, nói cái gì một tháng có thể có mười tám đồng tiền lương. Việc này nghe coi như xong, còn nhất định phải nói vợ em ba nhà mình lười. Không hiểu nổi mấy bà mẹ này mỗi lần khen vợ Hàn Xuyên tại sao cứ nhất định phải kéo theo Tiểu Mộng, cái gì mà anh con trai thứ ba không có phúc khí, nhà họ Lâm không có ánh mắt, cưới một người vợ như vậy."
Nếu như không phải nhớ rõ vợ em ba đã dặn dò, mẹ Lâm hận không thể hắng giọng nói cho các bà mẹ đó biết tại chỗ...
Cô con dâu cả thay bà nói: "vợ em ba kém vợ Hàn Xuyên ở chỗ nào chứ, làm bán hàng tại đấy kiếm được mười tám đồng thì sao chứ?"
“Em chỉ cần ở nhà động bút viết một ngàn chữ là đã có thể kiếm tiền, tiền nhuận bút cũng không ít hơn so với mười tám đồng này, còn có cách mua thịt cá nữa!”
Cô con dâu thứ hai nhà họ Lâm nghe xong cũng tức giận. Nhưng tinh thần Chu Vân Mộng lại rung động. Tới rồi.
Nội dung vở kịch quen thuộc này.
Tin tức chờ đợi đã lâu này. Nguyên nữ chính cuối cùng cũng đến công ty cung cấp tiêu thụ làm việc, cuối cùng cô cũng đã có thể thực hiện đoạn văn tự thứ hai!
Hi hi, phân khu thứ hai siêu thị di động của cô sắp mở rồi!
Chu Vân Mộng: "Người khác thích nói cái gì để cho họ nói đi, giống vợ của Hàn Xuyên vậy. Người ta vui vẻ mỗi ngày chạy tới Cung Tiêu Xã đi làm, em còn không thích chạy ra bên ngoài."
"Vẫn là bộ dáng này của em tốt, ở nhà viết văn chương là có thể kiếm tiền."
Một bộ dáng nửa điểm không để bụng, chướng mắt công việc ở Cung Tiêu Xã.
Muốn đối thành người khác, mẹ Lâm và chị dâu cả Lâm chị dâu hai Lâm thế nào cũng cảm thấy người này nghĩ một đằng nói một lẻo, không chừng trong lòng lại hâm mộ.
Kia chính là công việc ở Cung Tiêu Xã, mỗi tháng phát tiền lương hóa đơn. Hơn nữa làm người bán hàng ở Cung Tiêu Xã, có thể mua được không ít đồ vật bên trong. Đặc biệt là phiếu vải khó có được, lúc thiếu vảibố đều là người bán hàng lén trực tiếp chia, thiếu bộ phận mới lấy ra bán, người ngoài đoạt đều không đoạt được.
Nhà ai có thểm có thân thích làm người bán hàng ở Cung Tiêu Xã, mua đồ vật đều dễ dàng chút. Nói không hâm mộ đó là giả. Đương nhiên càng tức chính là nghe được những bà nương rđó lấy hai nhà tới so như vậy, ý vị dẫm vào vợ em ba. Nhưng vợ em ba nghe nói như thế, hình như lại không tức giận.
Bọn họ biết vợ em ba nói như vậy, trong lòng khẳng định cũng là nghĩ như vậy. Chỉ là vợ em ba rất lười, thật đúng là chướng mắt công việc ở Cung Tiêu Xã này, rốt cuộc mỗi ngày phải chạy qua lại trong thành phố, kia chính là phải làm việc. Nào có tự tại như cô có ý tưởng sẽ lấy bút viết văn chương ở trong nhà, lúc muốn viết gì thì viết, muốn nghỉ lúc nào thì nghỉ.
Lại nói nhà mình cũng đi theo thơm lây, trong khoảng thời gian này ăn không ít thịt cá, ngay cả gà cũng ăn một bữa.
Nghĩ như vậy, lời nói của những người bên ngoài đó cũng không quan trọng như vậy.
Chị dâu hai Lâm thấy em dâu ba không tức giận, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Chị dâu cả Lâm thoải mái trong lòng:
“Được rồi em nghe xong không ý kiến là được, mình người lớn có đại lượng cũng không so đo với những bà nương lắm mồm đó.”
Mẹ Lâm không thể không thừa nhận, vợ em ba nói cũng đúng, cần gì giống vậy.
Vợ Hàn Xuyên lợi hại, vợ nhà mình lợi hại hơn, những bà nương lắm mồm đó biết cái gì.
Chu Vân Mộng thấy vẻ mặt tức giận của bọn họ biến mất, bồi thêm một câu:
"Lúc này mới đúng, tức điên thân thể đắc ý còn không phải những người đó."
Chu Vân Mộng chào hỏi với bọn họ rồi về phòng.
Mẹ Lâm và chị dâu cả Lâm chị dâu hai Lâm nhìn bóng dáng vợ em ba, hậu tri hậu giác nghĩ đến một khả năng.
Từ từ!
Lúc trước chính mình vì chuyện vợ em ba lười mà tức chết đi được, vợ em ba vẫn nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, sẽ không phải cô cũng nghĩ như vậy chứ?
Không tức giận... Tức điên thân thể...
Đăng bởi | ThaoHa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |