Chu Vân Mộng đề nghị: "Chị dâu hai, đợi lát nữa lúc chị trộn nhân thịt lại lấy thêm nước hành gừng vào."
Chị dâu hai Lâm nghi hoặc: "Nước hành gừng? Không phải đã có hành gừng tỏi sao?"
Tuy Chu Vân Mộng không thích nấu cơm, vài lần số ít cũng làm không thể ăn, nhưng cô thích tìm một ít video mỹ thực bác chủ nấu cơm, biết không ít chi tiết nhỏ tăng lên hương vị. Hoặc là nói chi tiết nhỏ hiện đại chuẩn bị làm bánh bao, tỷ như nước hành gừng.
Trù nghệ của chị dâu hai Lâm tốt nấu cơm ăn ngon, nhưng rốt cuộc niên đại cực hạn ở đây, cô ấy ít có kinh nghiệm làm vằn thắn làm bánh bao, phần lớn đều là học được từ trưởng bối.
Chu Vân Mộng giải thích: “Nước hành gừng chính là thủy hành gừng tỏi không cần phải trực tiếp nấu trong nồi, nấu ra hương vị nước hành gừng tỏi, ở lúc trộn nhân thịt chia ba lần thêm vào quấy. Kiểu này làm ra nhân thịt rất thơm, bánh bao làm ra cắn một miếng, bên trong là có thể chảy ra nước sốt thịt."
Mẹ Lâm và chị dâu cả Lâm cũng đang nghe. Nước hành gừng gì đó cho tới bây giờ bọn họ chưa nghe nói qua. Nhưng cách nói này, cắn một miếng bánh bao có thể chảy ra nước sốt thịt, chỉ nghĩ thôi đã thèm. Vợ em ba là người có văn hóa, viết văn chương được lên thành phố thậm chí là báo chí tỉnh, biết nước hành gừng này nói không chừng cũng là xem từ trên sách. Cô chú trọng ở phương diện ăn như vậy, chuẩn không sai.
Chị dâu hai Lâm nghe xong đã sớm động tâm, thấy mẹ gật đầu, lập tức nói: "Được, vậy chị lại đi trong viện rút chút hành, gừng tỏi phòng bếp còn có. Em dâu ba, đợi lát nữa trộn nhân thịt em ở bên cạnh chỉ điểm chị một chút, nhìn xem chị làm đúng hay không.”
Tuy vợ em ba không nấu được cơm, nhưng cô biết nhiều lắm, chị dâu hai Lâm thích làm đồ ăn, cũng thật sự muốn học, muốn làm ra bánh bao thịt ăn ngon.
Chu Vân Mộng đương nhiên đồng ý. Rất nhanh nấu xong nước hành gừng. Chu Vân Mộng để cô ấy lấy hành gừng tỏi bên trong ra không cần, còn lại nước để ở chậu nhỏ, để lên bàn ăn kia.
Chị dâu cả Lâm đã băm thịt heo thành nhân, kế tiếp trộn giao cho vợ lão nhị. Cô ấy có tự mình hiểu lấy, nấu cơm là có thể ăn, nhưng làm đồ ăn vẫn phải là em dâu hai này. Em dâu hai trộn nhân thịt tự nhiên cũng là ăn ngon hơn cô ấy trộn. Lúc này cô ấy cũng không tránh ra, muốn nhìn một chút nước hành gừng kia làm đến nhân thịt như thế nào. Thêm nước vào thịt, lúc gói da sẽ không rách sao?
Nặn tốt cục bột cho vào chậu to, mẹ Lâm cũng thò đến xem.
Chu Vân Mộng: "Chị dâu hai, chị đổ nước hành gừng này lên nhân thịt ba lần, tiếp theo dùng chiếc đũa quấy nhân thịt, trước làm lần đầu tiên."
Chị dâu hai làm theo, tính ba lần nói một lần là bao nhiêu nước, sợ đổ nhiều.
“Có thể.”
Nghe câu nói thế cô ấy nhanh buông chậu nước hành gừng trong tay, lấy chiếc đũa bắt đầu quấy nhân thịt. Trong chậu để nhân thịt cái đáy đều là nước hành gừng, cô ấy quấy, phát hiện nước ít đi, đều bị nhân thịt hấp thu. Nhân thịt cũng biến thành loại dạng hơi keo.
"Lại đến lần thứ hai đi."
Cô ấy làm theo, tiếp tục quấy nhân thịt. Chờ trong bồn không thấy nước, nhân thịt trở nên càng thêm keo, không cần Chu Vân Mộng nhiều lời, chị dâu hai Lâm tiếp tục đổ vào nước hành gừng lần thứ ba cũng là một lần cuối cùng.
Nhân thịt kia đã hoàn toàn không giống mới vừa băm ra, càng keo càng sền sệt. Chu Vân Mộng khen nói: “Chị dâu hai lợi hại, bộ dáng này coi như xong, lúc sau giống bình thường nặn nhân là được, cắt xong hành gừng tỏi sau đó có thể xối chút dầu nóng kích phát ra mùi hương, lại dùng chiếc đũa quấy đều.”
Đăng bởi | ThaoHa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 4 |