Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1490 chữ

Năm cân gạo trắng đổ vào, bình gốm nhỏ lập tức đầy sáu phần. Hai chị em dâu được gả về đây từ lâu, tuy rằng giữa hai người thỉnh thoảng có va chạm, nói xấu, nhưng sau đó chị dâu ba Chu gả vào, không cùng một phe giống các cô giống như việc của cô út trước đây, luôn đóng vai người tốt. Cho nên quan hệ giữa hai người tốt hơn so với chị dâu ba Chu. Nên cùng nhau cười nhạo hành vi lấy lòng vừa rồi của dâu ba Chu.

Lại nói đến chuyện bánh bao thịt cùng năm cân gạo trắng. Vừa liên tưởng đến những sự việc trước đây, trong lòng chị dâu hai Chu xuất hiện suy nghĩ lớn mật, càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.

"Chị xem, lúc trước mẹ chồng đối tốt với cô út như vậy, cung phụng cho học đến tốt nghiệp cao trung, không cần đi làm công, không phải làm việc gì, có phải là có ý định để cho cô út gả cho người đàn ông tốt, sau đó nhớ tới nhà mẹ đẻ mà thường xuyên trợ cấp nhà ngoại hay không?'

Chị dâu cả Chu cũng cảm thấy như vậy: “Nếu không phải cô út là người có văn hóa đã tốt nghiệp cao trung thì làm sao người nhà họ Lâm có thể chọn trúng, nghe nói em rể nhà chúng ta làm sĩ quan trong bộ đội đó. Tôi đã nói làm gì có ai không thương con trai cháu trai mà chỉ thương con gái. Mẹ đối xử càng tốt với cô út, thì cô út càng nhớ thương nhà mẹ đẻ, có cái gì tốt cũng không quên nhà mẹ đê”.

"Mỗi ngày mẹ đều nói để cho bố chúng nó và mấy đứa trẻ nhớ kỹ lòng tốt của cô út, cái này trong lòng nghĩ thế nào sẽ biểu hiện ra ngoài như vậy, không giống như giả bộ, cô út thấy thế mới có thể tin tưởng, như vậy mới càng thêm thương nhớ có thứ tốt đều hướng về nhà mẹ đẻ".

Hai người càng nói càng cảm thấy đúng rồi, bản thân đã nhìn thấu chân tướng việc mẹ chồng lợi hại cưng chiều cô con gái nhiều năm qua. Cho nên ngày thường nhìn như ghét bỏ ba nhà con trai chỉ thương cô út, đều là làm để cho cô út thấy mà thôi. Hóa ra mấy năm nay mẹ chồng thiên vị đều có nguyên nhân.

Chị dâu cả Chu: "Chúng ta cần phải phối hợp với mẹ, đối tốt với cô út một chút".

Chị dâu hai Chu: "Đúng vậy, chúng ta đối với cô út càng tốt, cô ít sẽ càng thêm nhớ về nhà mẹ đẻ".

Mà lúc này, mẹ chồng bị nhìn thấu "chân tướng", cũng chính là mẹ Chu đã kéo con gái vào trong phòng, đóng cửa lại. Sau khi chắc chắn đám con dâu không nghe thấy mới mở miệng nói chuyện với con gái.

“Tiểu Mộng, con đem bánh bao thịt và gạo trắng kia về làm gì? Mẹ có đồ ăn, những đứa nhãi ranh kia không đói chết là được, phúc khí ở đâu mà ăn bánh bao bột mì trắng nhân thịt chứ. Con mang bánh bao thịt về nhà thì mẹ chồng con phản ứng như thế nào? Không tức giận chứ? Không phải bánh bao bột mì trắng Phú Cường nhân thịt đều là con hỗ trợ mua chứ? Còn có năm cân gạo trắng này cũng là do con mua cả à?”

Hiểu con không ai bằng mẹ, mẹ Chu thấy biểu cảm này của con gái biết chắc mình đoán đúng rồi. 

"Vừa rồi trước mặt ba người chị dâu con nên mẹ khó mà mở miệng nói cái gì, nhưng bây giờ mẹ và con nói chuyện riêng tư. Có thể viết văn kiếm tiền là chuyện tốt, tiền này con nên tích cóp lại, hoặc là bản thân mang tiền đi mua quần áo xinh đẹp, kem dưỡng da cũng được, tiêu vào người mình ấy. Bên này mẹ quản cả cái nhà này muốn cái gì mà không có, con chỉ cần sống tốt là được".

Chu Vân Mộng nghe cũng không cảm thấy dài dòng, cô thích nghe những lời dặn dò như vậy. Chờ mẹ Chu nói hết, cô cười nói: “Quần áo con có, kem dưỡng da con cũng có, chắc chắn làm cho bản thân mình sống rất tốt, mẹ cứ yên tâm là được. Lấy bánh bao con đã nói với mẹ chồng, bà ấy đồng ý con mới mang về. Còn đám gạo trắng đó, là do lúc trước con mua thịt của bạn học có quen biết với người của cửa hàng lương thực thực phẩm, hiện tại mua gạo trắng rất dễ dàng, nên muốn mua một chút mang về cho mẹ trộn vào nấu ăn, để cho com dễ nuốt một chút. Mẹ xem mẹ đã bao nhiêu tuổi rồi, cơm gạo lứt kia vừa cứng vừa khô, nhai mỏi răng. Làm gì có đạo lý con gái ăn ngon uống tốt bỏ mặc mẹ mình chứ?”

Vừa nói cô lại gải vờ tiến đến xem răng của mẹ Chu còn tốt không. Mẹ Chu cười tránh đi không cho cô xem, trong lòng cảm động lắm.

Bà giải thích: “Cuộc sống hiện tại rất tốt, lại vừa mới được chia lương thực, nấu cơm cũng có trộn thêm một phần gạo trắng. Nhưng cả gia đình ăn một năm tốn không ít lương thực, khoảng thời gian trước mẹ đưa cho anh trai con mang một nửa gạo trắng vào trong huyện đối thành gạo lứt, hiện giờ trong nhà có nhiều lương thực lắm đó”.

Chu Vân Mộng cười: Con cũng đoán thế, cho nên mang năm cân gạo trắng trở về, để cho các chị dâu trộn hai phần nấu ăn, hương vị cũng tốt hơn. Con ở nhà chồng cũng yêu cầu các chị dâu làm như thế, mẹ chồng đưa tiền cho con đi mua gạo trắng về nấu độn, khi nấu cơm trộn lẫn gạo trắng một nửa, gạo lứt một nửa.

Mẹ Chu nghe xong thì vui vẻ, con gái ở nhà họ Lâm ăn ngon là được. Nhưng mà, "Con hỗ trợ mua gạo trắng phải thật cẩn thận, biện pháp này không thể dùng thường xuyên có biết không? Miễn cho ngày nào đó lỡ xảy ra chuyện thì không tốt. Còn có năm cân gạo trắng này đủ để mẹ trộn lẫn ăn được thời gian dài, về sau con đừng mang về nữa".

Chu Vân Mộng đồng ý, quyết định chờ một thời gian sau lại nói.

Cô biết tình huống nhà họ Chu, rất khó khuyên nhủ được mẹ Chu bỏ tiền mua gạo trắng. Vậy thì thường xuyên hỗ trợ cải thiện thức ăn mới được.

Chu Vân Mộng: "Đúng rồi, tối nay mẹ nếm thử bánh bao thịt kia nhé, là do mẹ chồng và các chị dâu của con bao, da mỏng nhân nhiều, rất thơm ngon. Hơn nữa con còn hướng dẫn mọi người thêm nước hành gừng, gói ra được bánh bao cắn một miếng đầy miệng đều là nước thịt, buổi tối ăn mẹ sẽ biết".

Mẹ Chu là người tin tưởng con gái vô điều kiện: "Tiểu Mộng của mẹ thật giỏi giang, mẹ còn chưa từng được ăn bánh bao còn có nước thịt, tối nay sẽ thử xem thế nào, chắc chắn là ăn rất ngon".

Biết được mang bánh bao thịt về ngoại nhà họ Lâm không có ý kiến, mẹ Chu mới cảm thấy yên lòng. Bà chưa từng ăn qua bánh bao có bọc nước thịt, ngay cả bánh bao bột mì trắng không nhân bà còn chưa từng ăn. Khi cha của bọn trẻ còn, ba đứa con trai thực sự được ăn một lần. Sau khi cha bọn trẻ không còn, hình như ở lúc con gái thi đậu cao trung kia, bà có mua bánh bao bột mì trắng cho con gái ăn.

Hai mẹ con lại nói đến chuyện khác. Sắp tới mùa đông, mẹ Chu quan tâm:

"Tiểu Mộng, chăn đệm mới làm trên giường con chắc là đủ ấm, nhưng cái áo bông con đã mặc mấy năm kia xem còn đủ ấm hay không, không thì con tìm bạn học kia hỏi xem có phương pháp hỗ trợ kiếm chút sợi bông nhồi thêm vào. Còn thiếu bao nhiêu mẹ cho thêm".

Trong khoảng thời gian này Tiểu Mộng có đưa cho bà khoảng 10 đồng tiền riêng, bà tích cóp cũng không có chỗ dùng đến, bản thân cũng có tiền, vừa hay có thể làm áo bông cho Tiểu Mộng.

Vừa nói đã muốn đứng dậy đi lấy tiền.

Bạn đang đọc Xuyên Thành Nàng Dâu Lười Ở Thập Niên 70 của An Cung Đích Trúc Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThaoHa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.