Vị huynh đệ mới .
Khi vừa định bước tiếp , có một bàn tay ấm áp kéo nàng lại .
- Mẫu hậu …
- Con không được nói gì nữa , đi theo ta !
Bà kéo Sở Ánh Tuyết vào trong phòng riêng , đóng sầm cửa lại .
- Con ngồi xống đó đi , ta có chuyện muốn nói với con !
Bà chỉ tay vào chiếc ghế trống rồi lại nhìn sang ấm trà , rót cho nàng một chén trà ấm , đẩy đến trước mặt nàng .
- Ta từng nghe đồn là con bị điên …. Nhưng ta biết , con không hề điên mà vô cùng thông minh , lanh lợi , cũng chính vì thế , ta mới chọn con làm nhị hoàng tử phi . Con thấy đấy , con trai của ta là một hoàng tử vô cùng hào hoa và bướng bỉnh ,dù vậy thì ta tin con sẽ làm thay đổi tính nết của nó . Con giúp ta về chuyện này chứ ? Thân phận của nó là một hoàng tử , nếu mang tiếng là hào hao thì không những sẽ ảnh hưởng đến nó mà còn ảnh hưởng đến cả tương lai của ca ca nó .
Bà nhìn Sở Ánh Tuyết với ánh mắt mang đầy sự cầu xin còn Sở Ánh Tuyết có chút không vui , nàng mới vào cung , còn chưa hiểu rõ con người ở đây ra sao , nhất là nhị hoàng tử nên bây giờ nàng đau đầu vô cùng . Vụ này nàng nhận cũng không được mà chối cũng không xong . Nhưng bây giờ , nếu từ chối , nàng không chỉ mất sự yêu quý , tin tưởng của hoàng hậu mà có nguy cơ nàng bị thất sủng , thôi thì Sở Ánh Tuyết nàng đành liều một phen ,được thì tốt mà không được thì đành chịu .
- Vâng , con sẽ cố hết sức !
Hoàng hậu mỉm cười , có vẻ như rất hài lòng với Sở Ánh Tuyết nàng .
Cũng không dám ở lâu , nàng vội chào hoàng hậu nương nương rồi ra về .
Khi về đến phủ , nàng thấy Tiểu Đào đang nôn nóng đợi nàng ở cửa , thấy Sở Ánh Tuyết , nàng ta vui mừng , chạy ra nghênh đón .
- Tiểu thư , người còn không về nữa thì nô tì không biết phải làm sao nữa .
- Trong lúc ta đi có chuyện gì sao ?
- Dạ , lão gia gửi bốn rương của hồi môn đến đây , nô tì cũng chẳng biết tiểu thư có nhận không nên còn bảo bọn họ đợi ở đó .
Cuối cùng thì mọi việc cũng theo nàng nghĩ , phụ thân nàng cũng gửi số của hồi môn đến đây . Lúc trước ông ta đối xử với mẫu thân nàng ra sao , nàng đều nhớ rõ , bây giờ ông ta chỉ gửi bốn rương của hồi môn đến đây thì vẫn là ít , nó chẳng so là gì với những tổn thương mà nàng và mẫu thân của nàng phải chịu đựng .
- Ngươi đúng là ngốc quá đi ! Của hồi môn đó là tình cảm của phụ thân dành cho ta , ngươi bảo sao mà ta không nhận được chứ ? Ngươi thông báo với họ một tiếng , bảo họ về thông báo với phụ thân ta là ta rất cảm ơn về số của hồi môn ấy . Xong việc ấy rồi thì ngươi đi tìm hiểu xem nhị hoàng tử thường hay đến khu lầu xanh nào rồi về báo lại cho ta .
Nói rồi , Sở Ánh Tuyết quay gót đi một mạch về phòng , nằm trong chăn ấm đệm êm , nàng ngủ bù cho hai ngày trước .
Đến giữa trưa , Tiểu Đào vào đánh thức nàng dậy ăn cơm , nàng mới chịu bò dậy .
- Tiểu thư , nô tì đi tìm hiểu khu lầu xanh mà nhị hoàng tử thường hay lui đến rồi , để lát nữa nô tì dẫn ngời đi .
- Ừ , ngươi đi kiếm cho ta hai bộ y phục của nam nhân đến đây !
Tuy cũng chẳng biết vị tiểu thư nhà ta sẽ định làm gì nhưng Tiểu Đào vẫn vâng , dạ rồi đi ngay .
Nửa canh giờ ( 1 tiếng ) sau nàng ta quay lại với đúng hai bộ y phục của nam nhân vô cùng tinh sảo . Các cụ thường nói muốn bắt được cọp con thì phải vào hang cọp , còn nàng muốn trị được chồng mình thì phải vào lầu xanh xem một lượt .
Ăn cơm xong , nàng cải trang thành nam trang , đi theo Tiểu Đào vào khu lầu xanh mà tướng công nàng hay lui đến . Tìm một chỗ ngồi hợp lí , nàng cứ ngồi đấy rồi đợi . Nhìn mấy ả trong kỉ viện ưỡn ẹo trong lòng mấy nam nhân mà nàng cảm thấy có chút khinh thường .
- Có bao nhiêu nghề đàng hoàng không làm , người ta không làm , lại làm mấy nghề mua vui cho đàn ông này .
- Nghề nào thì cũng là nghề , nhưng người ta chọn nghề này thì cũng là có lí do riêng của họ mà thôi , như những cô gái nhà nghèo , bị bán vào hay những tù nhân bị bán vào đây . Mà vị huynh đệ này chắc có lẽ cũng đến đây lần đầu ?
Một thanh niên gương mặt thanh tú , ăn mặc tao nhã , cao ráo đến bắt chuyện với nàng , nàng cũng chẳng ngần ngại mà làm quen lại . Đằng nào thì quen càng nhiều người ở cái thời đại này thì càng tốt , càng có nhiều chỗ nương tựa khi Sở Ánh Tuyết nàng cần nhất .
- Vâng , xin hỏi vị huynh đệ đây là ?
- Ta tên Trần Thu Minh , là một thương nhân nhỏ làm ăn trong trấn này . Còn huynh ?
Trần Thu Minh cười nhẹ , ánh mắt toát lên vẻ hiếu kì . Hắn ta là một thương nhân lớn , đi khắp cái nước Chu Nguyên này , vốn vẫn chưa từng gặp người như nàng trước đây .
Đăng bởi | eyavdv |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |