Phần 5 : Kho Tàng Ung Châu 49
Hiện tại cả nhóm Xích Văn Vũ, Đô Lương và Từ đang mắc kẹt trong một pháp trận. Họ đi vào nó và không hề hay biết vì trận pháp được ngụy trang quá kỹ lưỡng và không hề có bất kỳ dấu hiệu nào để nhận biết được cả. Tọa trấn ở năm góc là năm lá cờ màu tương ứng với ngũ hành nhưng lại có một chữ đồ ở giữa, uy lực của chúng khiến cho cả nhóm phải kinh ngạc. Không có người đứng trận điều khiển thần thông, cung cấp pháp lực mà uy lực của Ngũ Kỳ Đồ khiến cho cả ba phải chật vật và chịu thương tổn. Xích Văn Vũ sau một lúc quan sát biến ảo thì cũng nắm được chút quy luật của trận pháp này, ông ấy nói:
- Ngũ Kỳ Đồ này vừa dùng ngũ hành làm sinh diệt lượng, Đồ tự là chỉ pháp duy nhất nên không có chuyện sẽ ngừng lại trừ khi chúng ta bị giết hoặc thoát ra ngoài.
Từ đưa tay chấn vỡ một luồng hỏa khí từ Hỏa Đồ Kỳ phóng tới nhưng anh ta cũng đã chịu nhiều vết thương ở ngực và tay. Đô Lương lao tới chắn trước Từ rồi cầm ra một món pháp khí là một đầu sọ bằng đồng, ở giữa trán là một con mắt được khảm bằng hồng ngọc. Đô Lương cầm nó rồi đưa lên:
- Phá.
Từ con mắt đỏ lóe lên rồi từ đó một cánh tay đỏ khẳng khiu, ngọn hoắt vươn ra bóp nát lấy những sợi dây leo từ Mộc Kỳ Đồ. Từ nhìn Đô Lương rồi nói cảm ơn, nhưng anh ta lại đưa tay bảo không có chuyện gì. Xích Văn Vũ nói:
- Hai cậu nghe tôi, bây giờ tôi sẽ chống đỡ trận pháp này trong vòng năm phút, hai cậu nên nhớ chúng ta chỉ có năm phút và bằng bất cứ giá nào cũng phải nhổ năm cây cờ kia lên.
Từ và Đô Lương gật đầu đồng ý, Xích Văn Vũ ngồi xuống rồi tung Tỏa Không Linh lên, ông ta bắt chỉ quyết đưa lên nó rồi đọc pháp quyết, Tỏa Không Linh lơ lửng rồi từng làn dao động pháp lực từ nó phủ xuống che chắn lấy người của Xích Văn Vũ:
- Thời cơ đến rồi, mau hành động.
Hai người chia nhau lao tới Hỏa Kỳ Đồ và Kim Kỳ Đồ trước. Từ đi về Hỏa Kỳ Đồ, lá cờ bay phấp phới từng làn khí nóng tỏa ra như trong lò thiêu, Từ cầm lọ nhược thủy rồi đổ lên người của mình, anh ta có bí mất khiến cho nhược thủy không làm hại mình, Từ cầm lấy sợi chuỗi rồi lần tới thánh đạo, hai bàn tay hư ảo dần hiện ra sau lưng của Từ, hai bàn tay trắng suốt và được có hai chữ THẮNG và KHỔ trong mỗi bàn tay, Từ đưa tay hướng về lá cờ thì hai bàn tay đó cũng dịch chuyển nhưng vừa mới tới được một đoạn thì từ trong đó khẽ hiện ra một hình người, đó là Hỏa Linh của lá cờ này. Toàn thân nó là lửa đỏ như dung nham mà không bốc cháy. Từ khẽ đưa tay lên trước mặt rồi nghiêng nó xuống dưới:
- Pháp Thắng.
Từ sợi chuỗi của anh ta là hàng loạt các chữ "Thắng" hiện ra rồi đổ mạnh xuống Hỏa Linh kia, hắn ta há miệng rồi từ đó từng làn lửa đỏ thoát ra phủ lấy, chọi thẳng vào người của Từ:" ĐÙNG" Hai bên va chạm khiến cho pháp thuật cả hai tự nổ tung sau khi hỗn loạn đối chọi với nhau. Từ người của Hỏa Linh chảy ra thành một dải lửa dung nham thẳng tới chân của Từ nhằm ngăn cản anh ta. Nhìn thấy vậy thì Từ liền cười:
- Thắng được thống khổ của thân xác thì ta đã thắng nó từ lâu rồi.
Nói rồi anh ta thản nhiên bước lên dải lửa đó rồi bước đi, từng bước đi của anh ta khiến cho chỗ lửa như bị nguội lạnh tắt hẳn đi, khắp người Từ là hàng loạt các chữ "Thắng, Khổ "lơ lửng và phát ra thứ pháp lực cực kỳ kiên định. Rất nhanh chóng, Từ đã tới được trước cây Hỏa Kỳ Đồ, anh ta đưa tay rút nó lên, lập tức cả dải lửa dưới chân anh ta biến mất. Xích Văn Vũ ngồi trong tâm trận bỗng nhận ra đã thiếu đi một nguyên tố thì mở mắt ra nhìn:
- Hay lắm.
Nhưng từ dưới đất một đầu trâu hiện lên, nó đâm thẳng vào kết giới của Tỏa Không Linh khiến cho Xích Văn Vũ nhăn mặt lại:
- Mơ tưởng.
Ông ta đưa tay lên rồi chỉ vào đất:
- Khống Thổ.
Nhưng đúng lúc này lại một bàn tay với cơ man là nước đập thẳng vào kết giới khiến cho Xích Văn Vũ khẽ ứa ra máu, ông ta đưa tay lên rồi ghì lấy pháp ấn, rồi tay kia ném ra hai lá phù về phía kia nhưng lại bị một bàn tay được đan lại bởi nhiều thực vật nắm lấy rồi kéo lên cao:
- Chết thật.
Xích Văn Vũ cầm lấy tay mình rồi chỉ vào phía của Tỏa Không Linh, rồi đưa pháp lực vào đó, muốn củng cố kết giới an toàn hơn nữa. Xích Văn Vũ chưa muốn dùng tới những thứ pháp thuật khác, ông ta luôn quan niệm thứ gì dùng tốt thì cứ dùng, chưa tới thời điểm quan trọng sẽ không đụng tới những thứ khác mà mình có, đây là tính cẩn thận mà Xích Văn Vũ đã rèn luyện được từ rất lâu nay. Ba luồng pháp thuật từ ba lá cờ liên tục tấn công, khiến cho kết giới càng rung lắc dữ dội nhưng chưa có dấu hiệu nứt vỡ. Đô Lương đang đấu pháp với Kim Kỳ Đồ, Kim Linh của nó là một thanh kiếm sắc bén mà chỉ vài nhát chém đã chém nát quỷ thuật mà Đô Lương dùng. Anh ta cầm pháp khí sọ đồng tam nhãn của mình rồi khẽ dùng máu nhỏ vào đó rồi đọc quỷ khởi:
- Uống máu của ta mau mau sáng tỏ, dâng chư quỷ máu huyết rồi nhận thình cầu,...........
Món pháp khí nhanh chóng sáng rực lên trong thấy rồi từ đó hàng loạt các quỷ hồn vồ ra chụp lấy thanh gươm đó, nhưng chỉ trong chốc lát chúng quỷ bị thanh kiếm chém gần như chết hơn một nữa, Đô Lương lao tới dùng bàn tay của mình vỗ lên thanh kiếm đó nhưng lại bị Kim Lực chấn văng lại ra xa. Anh ta khẽ lau máu ở miệng rồi đưa tay lau đi, Đô Lương gằng giọng:
- Được lắm.
Đô Lương cầm lấy hai con dao cũ của mình rồi tẩm máu lên đó, chúng quỷ buông thanh kiếm đó ra rồi léo lại chui vào trong hai con dao đó. Đô Lương cầm lấy chúng rồi đưa lên cao, rồi nói:
- Trảm Linh.
Hai nhát chém đầy huyết khí và quỷ khí được tung ra hướng thẳng vào thanh kiếm đó, nhưng nó cũng tự đưa lên rồi sáng rực lên, thanh kiếm đưa lên rồi chém dọc xuống, một luồng kim khí thoát ra đối chọi thẳng vào pháp thuật của Đô Lương.: ÂMM ẦM MMMM.
Sau khi chờ chúng dừng lại thì Đô Lương mới nhìn thấy Kim Kỳ Đồ đã bị ngã xuống một chút, nhưng vẫn chưa ngã hẳn, anh ta vội tới đó nhổ nó rồi nói:
- Chỉ còn ba cây nữa thôi
Xích Văn Vũ ngồi giữ trận nói:
- Khá đó, nhanh lên đi, thời gian không còn nhiều nữa đâu.
Nhưng khi hai người định lao tới phía của hai cây cờ tiếp theo thì bỗng một trảo thi ập đến đánh mạnh vào người của Đô Lương, khiến cho anh ta văng ra xa, Từ bất ngờ khi thấy từ trong bóng tối, tên thi vương lần trước lại xuất hiện ở đây. Xích Văn Vũ chửi:
- Mẹ kiếp. Lần đầu ta thấy một con thi vương thù dai như con này.
Tình hình của nhóm đã khó lại càng thêm khó, họ không còn nhiều thời gian thế mà lại bị thi vương ngáng đường.
Đăng bởi | Haisekaisa |
Thời gian | |
Lượt đọc | 31 |