Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Án phanh thây viên chức văn phòng 4

Phiên bản Dịch · 2397 chữ

Có tiếng tích tắc tích tắc bên tai Thời Việt, ngẩng đầu thì thấy, vách tường phía trước không biết từ khi nào có nhiều hơn một cái đồng hồ treo tường, đồng hồ treo tường có tiếng giọt nước,  Thời Việt muốn tới gần nhìn một cái, bị người gọi lại.

" Cậu là Trì Dư phải không? Giám đốc Tạ điều cậu tới làm phó phòng của tôi, mang theo đồ dùng cần thiết đi theo tôi."

Hứa Nham mặc áo gió tối màu tay cầm văn kiện đứng sau lưng Thời Việt, trên mặt mang theo nụ cười thường ngày, đây là người đầu tiên xuất hiện sau buổi phát sóng trực tiếp, ngoại trừ hắn và nam nhân mặt lấm la lấm lét không thể định thân phận kia.

Hứa Nham dường như không biết thân phận thực sự của Thời Việt, chỉ giống như đang nói chuyện cùng với Trì Dư, nhưng Thời Việt lại cảm thấy Hứa Nham biết hết thảy sự tình, đôi mắt kia như có thể nhìn thấu người khác.

Nghe ý tứ của Hứa Nham, công việc của Trì Dư đã được cứu, xem như đã thành nhân viên chính thức, giám đốc Tạ trong miệng Hứa Nham ắt hẳn là lão giám đốc đầu trọc béo ú kia, tưởng tượng đến ánh mắt của lão nhìn mình lúc trước,  Thời Việt cảm giác cả người không thoải mái, bị điều đi làm phó phòng cho Hứa Nham so với việc phải đối mặt với giám đốc hói đó hằng ngày thì tốt hơn nhiều. Nhưng nửa tiếng trước, lão ta còn đương uy hiếp hắn, bây giờ lại đùng một cái thay đổi thái độ, còn cho hắn làm nhân viên chính thức, còn có Hứa Nham này có phải cũng thay thế vị trí của người khác như hắn hay không?

Thời Việt gật gật đầu, hắn không dám mở miệng, sợ mình không cẩn thận nói sai cái gì đó, đối phương dù gì cũng là người chơi như hắn,  hắn nhớ rõ lúc trước giám thị giả đã từng nói qua không được để lộ thân phận của chính mình,  bằng không là sẽ có trừng phạt.

Hứa Nham nói tiếp: “Không cần khẩn trương, cậu không quen biết tôi cũng là lẽ đương nhiên, tôi là phó tổng mới được tổng công ty phái qua đây, tôi là Hứa Nham, tuy rằng bây giờ cậu trên danh nghĩa là trợ lý của tôi, nhưng hiện tại tôi cừa mới qua đây, cũng không có việc gì giao cho cậu làm, cậu cứ làm việc như trước đây là đươc."

Hóa ra là tên thật, có nghĩa là án kiện Hứa Nham là thật sự tồn tại, nhưng tại sao hắn ta lại có thể thay thế được thân phận của Trì Dư?

Thời Việt vừa định mở miệng, lại nghe được thanh âm, tí tách tí tách, tiếng của đồng hồ treo tường ngày càng lớn, , Thời Việt bất giác nhìn về phía đồng hồ treo tường, Hứa Nham tự nhiên cũng chú ý tới, nhưng hắn ta lại giống như không muốn để Thời Việt lại gần đồng hồ treo tường, cố ý dời sự chú ý của Trì Dư: "Tôi vừa đến công ty này còn chưa quen thuộc, bằng không cậu dẫn tôi đi tham quan xung quanh một chút,  làm quen một chút đi.”

Cái này Thời Việt không có cách nào cự tuyệt, hình tượng của Trì Dư ở công ty này luôn là tiểu bánh bao hiền lành, dễ bắt nạt,  không thể nào dám cự tuyệt người khác, chính là cái loại gặp đại bất bình nhẫn nhịn bỏ qua, nếu lúc này hắn thoái thác lời mời của Hứa Nham, Hứa Nham liền nhận ra hắn có vấn đề.

"Được rồi, Hứa phó tổng, mời đi cùng tôi. tôi giúp ngài giới thiệu với từng đồng nghiệp, cơ hội vì ngài phục vụ này chính là vinh hạnh của tôi."

Thời Việt đã nhận ra Hứa Nham không muốn hắn tới gần đồng hồ treo tường, điều này làm cho hắn càng chắc chắn cái đồng hồ treo tường đó có vấn đề, miễn là nó còn ở nơi này, hắn nhất định sẽ tìm cơ hội lại đây kiểm tra, hiện tại phải ứng phó với Hứa Nham này đã, thuận tiện nhìn xem có thể biết thêm tin tức về người chơi khác hay không. Hắn luôn cảm thấy mọi người ngồi ở bàn trước đó ắt hẳn có quen biết nhau, nhất định bọn họ đang che giấu cái gì đó.

Mọi người nhanh chóng thu dọn những mảnh vỡ của chiếc bình, một chút cũng không nhìn ra chỗ này vừa xảy ra chuyện, từng người ngồi vào bàn làm việc xử lý công việc của chính mình, thoạt nhìn rất hòa thuận.

Thời Việt mang theo Hứa Nham vừa xuất hiện, mọi người bắt đầu khe khẽ bàn tán,dù sao thì ngoại hình của Hứa Nham cũng không thua kém gì Trì Dư, hơn nữa Hứa Nham rất tự tin, lại mang theo một ít dáng vẻ thư sinh, cho người ta cảm giác đặc biệt tốt, thời điểm nhìn thấy Hứa Nham, Đỗ An không biết thân phận của đối phương,  bĩu môi, mắt trợn trắng, có chút âm dương quái khí nói: “Quả nhiên người phân theo nhóm, vật họp theo loài, loại người gì thì cũng chỉ thích chơi với loại người đó mà thôi."

Hứa Nham cũng không tức giận, nhìn chằm chằm Đỗ An nhìn một hồi, hỏi: "Vị đồng nghiệp này có ý kiến gì về tôi sao? Tôi đã đắc tội cậu chỗ nào ư? Tôi vừa đến công ty này, còn chưa gặp qua cậu đi ?"

Đỗ An nhìn thấy Hứa Nham nói chuyện khách khí như vậy, cho rằng tính cách Hứa Nham giống với Trì Dư, đều là tính cách bánh bao, nhìn vẻ mặt tươi cười của Hứa Nham, trong lòng càng thêm ghen ghét, lời nói ra cũng không biết chừng mực: " Ngươi xác thực chưa gặp ta trước đây, đương nhiên ngươi cũng không cần hiểu lầm, ngươi không có đắc tội ta, ta chỉ là đang nói về một hiện tượng, ngươi có thể cùng chơi với hắn, không cần phải nói, cũng có thể đại khái nhìn ra được ngươi là loại người gì, nồi nào úp vung nấy mà."

Thời Việt che mặt, hắn thật sự không muốn nhìn nữa, hắn tự hỏi tại sao cái miệng của Đỗ An có thể tồn tại ở cái công ty này đến bây giờ mà vẫn chưa bị đập chết, người tuyển dụng hắn vào chắc chắn cũng thối cả ruột đi, cậu ta bất luận nhìn thấy ai đều mở miệng công kích, có thể sống đến bây giờ thật sự không dễ dàng.

Thẩm Vân lúc này mới mở cửa quay lại, vừa vặn nghe thấy được  Đỗ An ở chỗ này ríu rít, hỏa khí đã tán bớt, nghe Đỗ An nói xong, lửa giận trong lòng lại bùng lên.

Muốn chửi ầm lên, nhưng khi thấy gương mặt của Hứa Nham, chấn động tâm tư, sửa sang biểu cảm, nói với Hứa Nham: "Anh mới đến công ty chúng tôi sao? Anh đừng hiểu lầm, Đỗ An kia là người không có não, hắn miệng chó không mọc được ngà voi, chỉ là ghen ghét anh lớn lên đẹp mà thôi.”

Từ đầu đến cuối, Hứa Nham đều mang theo nụ cười nhàn nhạt, trên mặt cũng chưa từng có một tia tức giận.

Nhìn thấy Thẩm Vân lại đây, Đỗ An bình tĩnh lại, hắn từ trước đến nay chỉ bắt nạt lẻ yếu, hắn còn chưa quên dáng vẻ Thẩm Vân cầm bình hoa chọi vào đầu Thạch Uy đâu, hắn sợ Thẩm Vân nổi điên lại cho đầu hắn nát bét, tuy rằng hắn nhìn người mới tới này không vừa mắt, nhưng cũng không dại gì mà đem cái đầu đổi cho cái chuyện cỏn con này, lần đập Thạch Uy trước kia hắn nghe thôi mà cũng cảm thấy đau, Thẩm Vân này cũng không phải là loại nữ nhân hiền lành, hắn không thể trêu vào.

Hắn thấy rõ khi xe cứu thương tới, Thẩm Vân dựa vào lý do lo cho thân thể của Thạch Uy, bước qua đá một cái thật mạnh vào hạ bộ Thạch Uy, lúc này nghĩ lại toàn thân hắn cũng chảy cả mồ hôi lạnh.

Thời Việt nhìn thấy im ắng rồi, liền giới thiệu với mọi người: "Yên lặng đi, mọi người cho tôi giới thiệu một chút, vị này chính là phó tổng mới của chúng ta- Hứa phó tổng, được tổng công ty điều tới đây làm việc."

Nghe được Hứa Nham là phó tổng, Đỗ An sắc mặt tái xanh, hắn ta không thể tin rằng một tiểu bạch kiểm như Trì Dư lại có thể đi cùng phó tổng, hơn nữa lúc hắn ta mở miệng nói câu đầu tiền Trì Dư thế mà cũng không nhắc nhở gì, nghĩ đến đây, Đỗ An ở trong lòng ghi hận, cảm thấy Trì Dư chính là cố ý muốn hắn xấu hổ, liền hung hăng trừng mắt nhìn Trì Dư.

Mặt khác một số người dừng việc trên tay, chờ xem trò hay của Đỗ An, nhưng không ai muốn nói giúp cho hắn,  kỳ thật bọn họ đã sớm nhìn Đỗ An không vừa mắt, cả ngày miệng toàn nói phét, cái gì vui đều nói, nhưng nếu nhưng tức giận, hắn liền nói ngươi keo kiệt, đùa một chút mà cũng giận, lần này thì lớn chuyện rồi, xem hắn làm thế nào xong việc.

Hứa Nham hắng giọng, nói: " Tôi là Hứa Nham, Diệp tổng từng nói với tôi mọi người ăng lực xuất chúng, ở chung thập phần hòa thuận, lúc trước tôi còn cảm thấy may mắn khi được làm việc chung với mọi người, xem ra nghe danh không bằng gặp mặt, có chút không giống với những gì Diệp tổng nói rồi. Trước khi tôi đến, Diệp tổng đã cho tôi quyền điều phối vị trí làm việc của các vị sao cho hợp lí, Diệp tổng sợ tôi chưa quen với nơi này, chu đáo nhờ giám đốc Tạ tìm cho tôi một tiểu trợ lý. Nếu tôi ngồi lên ghế phó tổng này rồi, phần trách nhiệm này đương nhiên tôi phải gánh, để công việc hợp lí và hiệu quả hơn, tôi sẽ đưa ra một quyết định nhỏ. "

Nói xong nhìn về phía Đỗ An, Đỗ An sợ tới mức chân mềm nhũn, hắn thật sự chỉ lên cơn nghiện miệng, cũng không biết Hứa Nham là phó tổng mà, nếu biết được trước, cho hắn mượn thêm một lá gan, hắn cũng không dám.

Hứa Nham nói tiếp: “Vị này chính là Đỗ An đúng không, vừa mới đi qua tôi đã vô tình liếc nhìn màn hình máy tính của cậu, chơi rất vui vẻ nhỉ? Lợi dụng thời gian công làm việc tư, có phải cậu chê công việc mình quá nhẹ nhàng, khiến cho cậu nhàm chán không? Nếu là như vậy, để tránh cho cậu thấy việc trong công ty chúng ta là quá ít, ta thấy công ty còn thiếu nhân viên vệ sinh, cậu cứ chuyển qua đó công tác trước một tháng cho quen đi, đương nhiên nếu cậu không muốn làm, có thể viết đơn xin từ chức."

Đỗ An đương nhiên không muốn từ chức, tuy rằng hắn tới công ty này chưa lâu, nhưng phúc lợi và tiền lương ở đây cao hơn những công ty khác mà hắn tìm được, hắn sau khi ra ngoài tuyệt đối không thể tìm thấy việc nhẹ lương cao như này nữa.

“Hứa phó tổng, việc chuyển công tác không ổn lắm. Tôi vẫn còn rất nhiều việc trong tay. Nếu tôi rời đi đột ngột, sẽ không có ai tiếp quản, khách hàng bên kia phỏng chừng sẽ trách cứ. Hơn nữa lúc tôi vào công ty luôn ngồi ở cương vị này, cũng không tính đổi sang cương vị khác, ngài không thể vì vài câu nói vô ý của tôi mà mượn việc công trả thù riêng được, tôi biết ngài là phó tổng, những tôi còn phải nuôi gia đình mình, ép tôi từ chức, còn không phải là ép tôi chết sao?"

Thời Việt lúc này mới phát hiện lúc Đỗ An dùng não, miệng lưỡi thật sự rất lợi hại, đổi trắng thay đen, bất quá Hứa Nham cũng không phải chưa từng gặp loại người này, không thể chỉ bằng hai ba câu nói là có thể qua loa lấp liếm được.

Nụ cười trên mặt Hứa Nham càng sâu, không nhanh không chậm nói: “ Nếu cậu nói như vậy, tôi kiên quyết chuyển đổi e là khôn tốt cho lắm, như vậy đi, lúc tôi đến có thấy xe cứu thương rời đi, hỏi thăm mới biết là nhân viên công ty chúng ta, mấy ngày này cậu đi chăm sóc anh ta đi, chờ đến khi anh ta xuất hiện, cậu có thể một lần nữa trở lại cương vị của mình,  đương nhiên cậu cũng có thể lựa chọn không đi, chọn làm nhân viên vệ sinh, hoặc là từ chức đều có thể.”

Giám đốc hói mang theo mổ nữ nhân viên lễ tân hoang mang rối loạn bước vào, đi tới trước mặt Hứa Nham,  liếc mắt nhìn đám người kia, nhỏ giọng nói: “Hứa phó tổng, có thể ra ngoài nói chuyện một chút không?"

"Không sao, cứ nói đây đi."

Giám đốc đầu trọc nháy mắt ra hiệu với nhân viên lễ tân, nhân viên lễ tân mở miệng nói: " Bệnh viện gọi điện tới nói là Thạch Uy tự sát trong bệnh viện, nhưng được phát hiện kịp thời, đang được cấp cứu."

Thời Việt nheo nheo mắt, người như Thạch Uy mà cũng nghĩ quẩn tự sát sao? Đương nhiên không có khả năng, có nghĩa là kẻ sát nhân đã bắt đầu gây án, và chân tướng cũng cách không xa.

Bạn đang đọc Hung Án Phòng Phát Sóng Trực Tiếp Đã Online (Bản Dịch) của Ngư Cốt Thiên Thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi fairypham
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.