Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Zombie Biến Dị 1

Tiểu thuyết gốc · 1340 chữ

Chương 16: Zombie Biến Dị 1.

Dưới gốc cây tránh nắng, Tiểu Đường nhàm chán chợt kéo áo Nguyệt hỏi: “Chị Nguyệt, tên béo kia sao đi lâu vậy? Có phải là ngủm rồi không.”

“Chị không biết, mấy đứa ở yên đây chị đi qua xem thử.”

“Em cũng đi cùng chị!” Cả ba người đồng thanh nói khiến Nguyệt bất đắc dĩ đành phải gật đầu đồng ý. Nói rồi nhóm bốn cô gái bắt đầu di chuyển tới bãi đỗ xe, đúng lúc bắt gặp cảnh tượng Trương Lực cả người dính máu đang dùng rìu bổ nát đầu một con chó zombie.

Ahhh.....!

Tiếng hét từ nhóm của Nguyệt làm cho Trương Lực chú ý, cậu nhíu mày nhìn các cô chất vấn.

“Tôi bảo đợi ở kia, mấy người lại đây làm gì?”

“Bọn em là lo lắng cho anh nên mới tới xem...”

“Tắt cái văn đi!” Trương Lực chặn lời của Tiểu Đường rồi nhìn về phía Nguyệt nói: “Cô cùng tôi đi vào bên trong lấy xe.”

Tiểu Đường tức giận định mắng người thì bị ba cô chị kịp thời cản lại, làm cho cô nàng chỉ biết phùng mang trợn má lườm Trương Lực, Nguyệt dặn dò một câu rồi đi theo cậu đi vào bãi đỗ xe. Bên trong la liệt các bộ phận thi thể người bị ăn dở, xe cộ ngổn ngang lộn xộn, nhiều chiếc mất lái đâm đầu vào cột bê tông, chiếc thì bị lật ngửa cả lên như vừa mới trải qua một trận tai nạn liên hoàn đồng dạng.

“Là mấy kẻ ngu ngốc lúc trước xông vào bên trong định lấy xe chạy trốn đây.”

Đi vào càng sâu bên trong bãi đậu xe, Nguyệt cảm giác được điều gì đó rất khác lạ, cô với tay kéo kéo góc áo Trương Lực nhỏ giọng nói: “Tôi thấy có gì đó không bình thường.”

“Rõ ràng như thế rồi còn cần cô nói sao, cách xa tôi ra một chút.”

Trương Lực nhìn thấy trên thân nhiều chiếc xe có lưu lại những vết cào tạo ra từ móng vuốt của dã thú xuyên thủng cả vỏ xe, lúc này cậu rất căng thẳng và hối hận vô cùng khi bước chân vào nơi này. Nhưng muốn trở ra thì đã muộn rồi, bởi cậu cảm nhận được có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm mình, cái cảm giác như là một con mồi đang bị một lão thợ săn ngắm thẳng khẩu súng vào đầu vậy.

Điều duy nhất cậu có thể làm được lúc này chỉ có thể là cầm chắc vũ khí và cảnh giác cao độ trong khi tiếp tục đi theo chỉ dẫn của Nguyệt tới nơi để xe.

Vừa đi vừa tránh né xác xe ô tô, một hồi sau thì cả hai người đều đã tìm được xe của Nguyệt. Đó là một chiếc xe thể thao mui trần màu đỏ với bốn chỗ ngồi, còn hãng xe gì thì Trương Lực không biết, cậu đâu có giàu tới mức có tiền mua ô tô đâu mà tìm hiểu làm gì cho nó mệt.

“Khởi động xe đi!”

Nguyệt cũng không nhìn xem cậu đã lên xe chưa, liền nổ máy chuẩn bị phóng vọt ra khỏi nơi đáng sợ này, nhưng khi đèn pha vừa bật lên chiếu sáng không gian u tối của góc trong bãi đỗ xe thì cô chợt hét lên.

“Cẩn thận! Sau lưng anh...”

Nguyệt hét lên cảnh báo Trương Lực. Nhưng đã chậm!

Bóng người từ trần nhà lao xuống cực nhanh xuất hiện sau lưng Trương Lực, khi cậu nhận ra thì nó đã dùng móng vuốt cào rách balo cùng cả một mảng lưng áo và đánh bay ra xa mấy mét, cuối cùng đụng trúng vách tường mới dừng lại.

Nói thì chậm mà khi đó thì nhanh, sự việc xảy ra chỉ vẻn vẹn trong mấy giây đồng hồ.

Trương Lực bị đánh cho choáng váng nhưng cơn đau khủng khiếp từ lưng truyền tới kéo cậu tỉnh dậy khỏi mê man. Đầu óc thanh tỉnh hơn một chút giúp cậu nhìn rõ được tình cảnh xung quanh, đồng thời cũng nhờ ánh sáng từ đèn pha ô tô mà thấy được diện mạo thực sự của thứ với mới tấn công cậu. Đó là một con zombie có kích thước của một người đàn ông trưởng thành, nó mang thân thể của nhân loại nhưng không có lớp da bao phủ, để lộ ra từng khối cơ bắp hồng hồng dày đặc.

Khác với tất cả những con zombies khác mà Trương Lực từng gặp, con zombie tấn công cậu di chuyển bằng cả tứ chi bò sát trên mặt đất như con thằng lằn, hai bàn tay là những móng vuốt sắc bén có thể phá hỏng được cả lớp vỏ trên thân ô tô.

Nguyệt sợ hãi ôm đầu chui rúc xuống chỗ lái xe cầu nguyện cho con quái vật kia không nhìn thấy mình, và nó cũng không nhìn thấy cô thật hoặc nói nó còn chẳng thèm để ý tới cô mà vẫn từ từ bò tới chỗ Trương Lực đang nằm. Dường như ở cậu có thứ gì đó thu hút nó còn mãnh liệt hơn so với Nguyệt, có lẽ là do cậu nhiều thịt hơn cô chăng?

Dù cho lý do là gì đi nữa thì cũng nhờ vào chút ít thời gian quý báu này đã giúp cho Trương Lực hồi phục một chút ít thương thế, đây cũng phải cảm ơn việc tăng cường lượng lớn điểm chỉ số vào thể chất và lượng lượng, cũng chắc chắn là sau biến cố này mà còn sống sót thì cậu sẽ dâng hiến tất cả cho hai chỉ số này. Tuy nhiên đó là chuyện của sau này, còn giờ thì phải cố mà sống sót cái đã.

“dis mike con chó lợn này!”

Chửi một câu quen thuộc của tới mức đã thành câu cửa miệng của đám du côn để phát tiết, Trương Lực cố nén cơn đau gắng gượng đứng dậy dựa lưng vào tường, tay trái cầm nắp xoong sắt chắn trước người mình, tay phải nắm chặt Rìu Hỏa Thạch chú ý tới nhất cử nhất động của con zombie. Chỉ thấy nó vẫn duy trì tốc độ chậm chạp từ từ tiến lại nhưng khi còn cách Trương Lực vài mét thì nó bỗng nhiên co hai chân lại rồi bật một cái bay người lao vào người cậu.

Yahhh.....!

Gầm lên một tiếng để tiếp thêm dũng khí, Trương Lực dựa người vào bức tường sau lưng rồi hơi trùng chân, hạ thấp cơ thể xuống để cho chiếc nắp xoong kia che chắn được càng nhiều diện tích cơ thể đồng thời cũng là dùng tư thế này để giảm bớt lực tác động. Và có vẻ như điều Trương Lực làm có hiệu quả khi đã cản lại được cú đâm tới của con zombie kia.

Tuy ngăn lại được nhưng lực trấn động cũng ép Trương Lực đập vào tường, còn nghe rõ được mấy tiếng răng rắc của xương cốt gãy. Nhưng cậu chẳng hề quan tâm, bắt lấy cơ hội móng vuốt của con zombie còn đang mắc két trên nắp xoong sắt cậu dùng toàn bộ sức lực dồn vào tay phải rồi bổ một rìu thẳng lên đỉnh đầu nó.

Con zombie này đã có trí thông minh nhất định, nó cảm nhận được nguy hiểm uy hiếp từ phía Trương Lực, cố gắng tránh né nhưng khoảng cách quá gần và móng vuốt của nó bị kẹt lại làm hạn chế di chuyển rất nhiều. Cuối cùng nó ngoặt đầu sang bên trái để tránh cú bổ rìu của Trương Lực, thế nhưng trong phút chót cánh tay phải của cậu hơi chuyển động một chút đã biến từ đòn bổ rìu thành một đòn chém ngang.

Bạn đang đọc Trò Chơi Vạn Giới sáng tác bởi KuTaSiuTo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KuTaSiuTo
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.