Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phản ứng của Diệp gia

Phiên bản Dịch · 941 chữ

Diệp gia.

Diệp Ánh Lan che khuôn mặt sưng đỏ, đôi mắt đỏ hồng.

“Diệp Phàm đánh cháu?” Diệp Đỉnh Hồng hỏi.

Diệp Ánh Lan gật đầu, điềm đạm đáng yêu đáp một tiếng.

Vương Hiểu Phỉ nhìn dáng vẻ Diệp Ánh Lan, trong lòng đau nhói.

“Cha, thằng nhóc thối kia càng ngày càng quá đáng, trước chơi phụ nữ gây ra chuyện thị phi, bây giờ ngay cả em gái ruột cũng dám đánh!” Diệp Hoằng Văn tức giận nói.

Diệp Đỉnh Hồng thở ra một hơi thuốc, nhìn Diệp Ánh Lan: “Diệp Phàm vì sao lại đánh cháu, nhất định phải có lý do đi?”

“Cháu gặp được hắn ở tiệm thuốc, hắn bỏ ra ba trăm vạn mua một cây hồng tham, nên cháu hỏi hắn lấy tiền từ nơi nào thì hắn lập tức đánh cháu!” Diệp Ánh Lan ấm ức kể ra.

Diệp Hoằng Văn hoang mang hỏi: “Ba trăm vạn, nó lấy ở đâu ra?” Thời điểm Diệp Phàm rời đi, Diệp Hoằng Văn cũng không rời nhà. Cho nên Diệp Phàm rốt cuộc là trộm từ nơi nào.

“Được rồi, chỉ ba trăm vạn mà thôi. Nghe nói Võ gia bên kia thường xuyên giúp đỡ nó, mà nó tốt xấu gì cũng là người Diệp gia chúng ta, có mấy trăm vạn trong tay cũng coi như bình thường.” Diệp Đỉnh Hồng không vui nhìn Diệp Ánh Lan: “Diệp Phàm tuy rằng đã rời khỏi Diệp gia, nhưng dù sao cũng là anh trai cháu, cháu ra ngoài gặp được nó thì vẫn nên đối xử tối một chút.”

Diệp Đỉnh Hồng nhìn vẻ mặt không tốt của Vương Hiểu Phỉ, Diệp gia cùng Võ gia liên hôn ban đầu là một chuyện tốt đẹp, cố tình Diệp Hoằng Văn lại yêu thích Vương Hiểu Phỉ, Võ Anh cũng không có phúc khí, tuổi trẻ như vậy đã qua đời.

Mấy năm nay quan hệ của Diệp gia cùng Võ gia lạnh nhạt đi rất nhiều, Võ gia tuy rằng không quá quan tâm Diệp Phàm, nhưng ít nhiều vẫn sẽ chăm sóc một chút.

Ban đầu Diệp Ánh Lan còn muốn trông cậy vào lão gia tử ra mặt cho mình, xem dáng vẻ Diệp Đỉnh Hồng bây giờ thì đã biết là không được, trong lòng càng thêm hận Diệp Phàm.

Diệp Phàm cẩn thận cắt nhỏ huyết tham, lấy ra tinh túy của huyết tham, chia làm mười phần nhỏ.

Diệp Phàm ngồi xếp bằng trên giường, hấp thu linh khí bên trong huyết tham.

Từng luồng linh lực mãnh liệt tiến vào trong thân thể Diệp Phàm làm Diệp Phàm nhịn không được bắt đầu hưng phấn, một phần linh khí huyết tham có thể so với thành quả tu luyện bốn năm ngày bình thường của hắn.

Đang lúc Diệp Phàm tu luyện vui vẻ, tiếng đập cửa dồn dập vang lên, Diệp Phàm bất đắc dĩ thu công.

Diệp Phàm mở cửa, nhìn thấy người tới là ai thì lập tức không kiên nhẫn nhíu mày: “Sao ngươi lại tới đây?”

“Mày đây là đang tỏ thái độ gì!”

Diệp Phàm không kiên nhẫn nói: “Có chuyện cứ nói, không có việc gì thì cút đi!”

Diệp Hoằng Văn bị đuổi thiếu chút nữa tức hộc máu: “Sao mày lại đánh em gái mày, ai cho phép mày đánh nó? Mày đúng là càng ngày càng quá đáng!”

“Cô ta chặn đường, còn vu hãm ta trộm tiền, ta đương nhiên phải đánh cô ta, ai bảo cô ta đê tiện như vậy! Ông cho rằng ta thích đánh cô ta sao? Đánh cô ta ta còn ngại đau tay đây!” Diệp Phàm vuốt cằm, nhàn nhạt nhìn Diệp Hoằng Văn.

Diệp Hoằng Văn tức giận nhìn Diệp Phàm: “Mày… Ba trăm vạn kia làm sao mày có được?”

Diệp Phàm híp mắt: “Cái đó cũng không phải tiền của ông, ông hỏi ta nhiều như vậy làm gì? Ông cầm di sản của mẹ ta nuôi tiểu tam, còn nuôi ra hai thứ nghiệt chủng kia, khi nào thì quan tâm tới ta như vậy?”

“Sao mày có thể nói chuyện như vậy? Tao là cha mày!” Diệp Hoằng Văn tức muốn hộc máu.

“Biết, ta nhớ rõ ông đã nói không có đứa con không biết xấu hổ như ta, vừa lúc ta cũng không muốn có người cha như ông.” Diệp Phàm ngáp một cái, vắt chân ngồi xuống trên sô pha.

“Mày... Mày quả thực không thể nói lý!” Diệp Hoằng Văn vốn là muốn đến giáo dục Diệp Phàm, lại bị mắng chửi một trận, trong lòng cực kỳ không vui: “Sao mày lại biến thành như vậy chứ?”

“Ta biến thành như vậy còn không phải do nghiệt chủng kia của ông chèn ép, làm bẩn thanh danh ta sao? Hắn có thể cùng loại tiện nữ như Liêu Đình Đình tu thành chính quả, đúng là một đôi gian phu dâm phụ.” Diệp Phàm lạnh lùng mắng.

Diệp Phàm dù sao cũng sinh sống ở trước mặt Diệp Hoằng Văn mười mấy năm, Diệp Hoằng Văn vẫn có chút hiểu biết nhất định về Diệp Phàm, Diệp Hoằng Văn biết Diệp Phàm không có lá gan làm ra chuyện như ngược đãi người khác, nhưng chuyện đã đến nước này, Diệp Hoằng Văn vẫn không chịu đứng ra làm sáng tỏ cho Diệp Phàm.

Người có thể thu được kết quả tốt khi Diệp Phàm ngã đài cũng chỉ có Diệp Chí Trạch, nhưng so với Diệp Phàm, Diệp Hoằng Văn lại càng thích Diệp Chí Trạch hơn.

Bạn đang đọc Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành(Bản Dịch) của Diệp Ức Lạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DieuuDieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.