Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 799 chữ

Sau khi rời hợp tác xã cung ứng tiếp thị, cô tìm một con hẻm vắng, bước vào siêu thị di động để đến quầy thực phẩm tươi sống và chín.

Khu thủy sản có tủ nước hình vuông đặt cá sống, cũng có một quầy phủ kín cá ướp đá, phía trên đặt một số loại cá sẽ chết ngay khi ra khỏi mặt nước, cá đuôi sam chính là một loại trong số đó.

Một số ở dạng dải, một số đã được xử lý và cắt thành từng đoạn.

Chu Vân Mộng biết loại cá này cắt thành từng khúc thường không ngon lắm, đầu và đuôi được loại bỏ, chế biến và đông lạnh trước khi bán, hương vị không tươi như dạng dải.

Cô chọn những dải đuôi tóc, hóa thân thành nhân viên giết mổ trong siêu thị, đi đến bàn giết mổ phía sau bể nước và bắt đầu chế biến cá đuôi sam.

Đầu cá đuôi cá để lại trong siêu thị, miếng cá ở giữa còn cân xứng, chọn hai cân mang về nhà họ Lâm.

Thật ra lúc này trong giỏ tre không có gì, cá lại có mùi, cho nên cô định đến cửa nhà mới lấy từ siêu thị ra bỏ trong giỏ tre.

Trở lại nhà họ Lâm, chị dâu thứ hai đang nấu cơm trong bếp.

Bữa cơm trưa này không tệ, có thịt có trứng, bởi vì có khả năng sẽ ăn hết trong buổi sáng, mẹ chồng dặn chị ấy nấu nhiều một chút.

Chị ấy biết chuyện vợ em ba sáng nay lại đến thị trấn, trong lòng cô ấy run lên khi nhìn thấy cô cầm giỏ tre đi vào.

Bình thường không có việc gì vợ em ba cũng sẽ không vào phòng bếp, còn cầm giỏ tre nữa.

Lần trước cô hành động như vậy là lần đầu tiên cầm về hai cân thịt ba chỉ đẹp mắt, để cho người trong nhà ăn một bữa thịt kho tàu đến nay vẫn còn dư vị.

Nghĩ như vậy, La Mẫn lại ngửi được một mùi cá.

Mùi này giống cá được bắt từ trong sông, vợ em ba cũng không có khả năng xuống sông bắt cá, chẳng lẽ là mua ở trong thị trấn sao?

Chu Vân Mộng kéo tấm vải ra: “Chị dâu, hôm nay trong thị trấn có cung cấp cá, bạn học của em có mối quan hệ nên em đã mua hai cân về, chị mau để đó trước đi.”

“Còn nữa, vì mang cá về, giỏ tre này có mùi, chị rửa giúp em một chút nhé.”.

La Mẫn nghe vậy thì sửng sốt, hai cân cá đuôi sam cơ đấy!

Chẳng phải bắt cá trong sông cũng là để bữa ăn có món mặn sao sao, mùi vị kia thật ra cũng bình thường. Mấy năm trước còn có thể sờ được cá, mấy năm nay bắt cá trong sông phải dựa hoàn toàn vào may mắn.

Trong thị trấn cũng có cung cấp cá, nhưng trong nhà tích góp được phiếu thịt họ cũng chỉ biết mua cân thịt heo về nấu mỡ heo mà ăn từ từ, tuyệt đối sẽ không mua cá.

Ai biết hôm nay vợ em ba cho làm hai cân cá đuôi sam về, cá đuôi sao cũng là thịt mà, có thể có thịt ăn cũng rất tốt rồi.

Chị dâu hai vui vẻ trả lời: "Ồ được, cá này chị sẻ thả xuống giếng để trước để giữ, giỏ tre em cứ để đấy là được rồi, chị sẽ rửa sạch."

Có thể có thịt, rửa giỏ tre cũng chẳng là gì..

"Vâng được."

Trong khoảng thời gian này Chu Vân Mộng chưa thấy trong nhà nấu cá bao giờ, nhưng trong trí nhớ trước kia nhà họ Chu có xuống sông mò được cá thì họ sẽ lập tức nấu chín, vừa có thể ăn thịt cá lại có thể uống canh.

Nhưng hương vị đó thực sự nhạt nhẽo.

Cô suy nghĩ một chút nói: "Chị dâu, tối nay ăn nguyên mấy miếng cá đi, buổi chiều chị dùng muối ướp, sau đó buổi tối dùng dầu chiên ăn nhé."

La Mẫn chần chờ: "Cái này nghe có vẻ ngon, nhưng... có phải là quá lãng phí không?

Đó là cả muối và dầu.

Chu Vân Mộng: "Không sao đâu, cá đuôi sam này là do em mua về, loại cá này thích ướp muối rồi chiên sẽ ngon hơn, không nấu như vậy chẳng phải lãng phí sao?"

"Cha mẹ cũng sẽ đồng ý."

Cũng đúng, muốn ăn thì ăn cho ngon, giống như lần trước nghe vợ em ba nấu thịt kho tàu đã rất ngon.

La Mẫn đáp ứng.

Bạn đang đọc Xuyên Thành Nàng Dâu Lười Ở Thập Niên 70 của An Cung Đích Trúc Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThaoHa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.