Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 969 chữ

Chu Vân Mộng trở về phòng đã vào siêu thị tùy thân, đến quầy thu ngân trước xem đoạn văn cốt truyện thứ hai.

Cô đọc đã lâu, là vì lại mở một phân khu.

Từ cốt truyện ban đầu và đoạn đối thoại này, cô biết thời gian điểm xảy ra ở buối sáng ngày nọ nguyên nữ chủ

Thẩm Bảo Châu đi Cung Tiểu Xã làm việc.

Kỳ thật chính là người qua đường Giáp lười đến muốn chết đi Cung Tiêu Xã làm việc chạm mặt nguyên nữ chủ, dẫn đến mọi người trong sách đối thoại thảo luận.

Một công việc kiếm tiền phong cảnh thể diện như vậy, một lần vào thành phố chỉ vì lãng phí tiền mua đồ vật. Hai người hình thành đối lập mãnh liệt.

Lấy phương thức đối thoại của mọi người, hạ thấp nguyên thân lười người qua đường Giáp, lấy việc này làm nổi bật phong cảnh nữ chủ cần cù và thật thà, đạt thành sảng cảm.

Trên thực tế chính là, trên xe ngựa nguyên nữ chủ và người qua đường Giáp nguyên thân cũng không nói chuyện gì với nhau. Người công cụ đơn thuần.

Chu Vân Mộng xuyên sách lâu như vậy chưa từng thấy nguyên nữ chủ, chính là sợ cốt truyện hấp dẫn ánh hào quan nữ chủ gì đó.

Nhưng lần này cô cần phải đi ngẫu nhiên gặp được nguyên nữ chủ, Ừ… Ngẫu nhiên gặp được ngồi cùng tranh xe bò.

Chỉ cần xuất hiện ở cùng không gian, có thể khiến những bà nương lắm mồm trong miệng mẹ Lâm có chuyện để nói, có thể lấy hai người tới so sánh là đủ rồi.

Vì có thể mở ra phân khu thứ hai, Chu Vân Mộng vẫn vui vẻ đi theo cốt truyện một chuyến. Nói thật, cô cũng rất tò mò với nguyên nữ chủ, kia chính là nữ chủ niên đại văn cô thức đêm đuổi theo hai buổi tối.

Ở trong thập niên 70: nguyên phối đại lão trọng sinh", nữ chủ Thẩm Bảo Châu là trọng sinh trở về. Đời trước cô ấy gả cho nam chủ Hàn Xuyên, hàng năm chồng ở bên ngoài, cô ấy ở trong thôn với ba mẹ chồng chú nhỏ cô nhỏ, trải qua kiểu hôn nhân tang ngẫu. Nữ chủ ngẫu nhiên có cơ hội gặp phải mối tình đầu thanh niên trí thức ôn nhu săn sóc châm lại tình xưa, sau khi ly hôn với Hàn Xuyên đi theo nam nhân kia chạy tới thành phố khác.

Ba mẹ nam nhân kia ghét bỏ nữ chủ là dân quê, đủ loại khinh thường, nam nhân vốn lời ngon tiếng ngọt cũng ở trước mặt áp lực năm tháng thay đổi thể diện, nữ chủ và anh ta nhất đao lưỡng đoạn, chính mình cơ khổ cả đời.

Ở trước khi chết cô ấy ở bệnh viện nhìn thấy chồng trước xa lạ lại quen thuộc, cô ấy hối hận. Nếu có kiếp sau…

Sau đó nữ chủ trọng sinh về tới lúc mới vừa kết hôn với Hàn Xuyên.

Lúc này cô ấy lựa chọn ở ở chung thật tốt với chồng khi tân hôn hảo, đối xử tốt với ba mẹ chồng chú nhỏ cô nhỏ, cố gắng trôi qua cuộc sống tốt đẹp.

Cô ấy còn biết rất nhiều chuyện tương lai, từng chứng kiến sinh hoạt tốt đẹp như vậy nào còn có thể chịu đựng gian khổ này. Cô ấy phải nắm được kỳ ngộ, cố gắng khiến mình sống tốt chút.

Tìm cơ hội đi các xưởng lớn khu người nhà đổi vật tư, đi chợ đen mua lương mua thịt cải thiện ba bữa cơm. Bởi vì lúc này quan hệ tốt với chồng, nữ chủ lấy được tiền trợ cấp Hàn Xuyên tích cóp mấy năm nay. Cứu quý nhân trong thành phố nhận được công việc Cung Tiêu Xã.

Tuyến chuyện xưa đi đến hiện tại.

Chu Vân Mộng từ vụ thu hoạch kia xem đoạn văn cốt truyện thứ hai đã nghĩ đến chuyện này.

Cô biết lúc này nữ chủ trọng sinh trở về mới vừa ở nhà họ Hàn đạt được ba mẹ chồng chú nhỏ cô nhỏ tán thành, ở đoạn thời gian sẽ lợi dụng ký ức kiếp trước đi cứu quý nhân sau đó nhận được công việc tạm thời ở Cung Tiêu Xã. Nhưng cô cũng không để ý.

Nhưng không có gì, cô muốn ngăn chặn vọng tưởng nữ chủ kỳ ngộ đi cứu quý nhân đoạt công việc Cung Tiêu Xã.

Không phải cô sợ ánh sáng nữ chủ gì, phá hỏng cốt truyện kỳ ngộ của nữ chủ sẽ lệch hướng. Mà là cô thật sự không có hứng thú với công việc này.

Cô lười. Cũng bội phục nữ chủ, mỗi ngày đi huyện thành làm việc, chỉ là chạy qua lại sẽ rất phí chân. Càng đừng nói trời lạnh, sáng sớm tinh mơ phải đón gió lạnh rời giường ra cửa, chạng vạng mới có thể trở về.

Chu Vân Mộng tự nhận mình không chịu nổi cái khổ này, vẫn là ở nhà viết văn chương kiếm tiền nhuận bút thoải mái hơn. Hơn nữa cô đều có siêu thị tùy thân. Cô suy nghĩ khi nào đi ngẫu nhiên gặp được nữ chủ tốt hơn.

Trên màn hình quầy thu ngân biểu hiện đoạn cốt truyện thứ hai cũng không có thời gian chỉ định, đoạn cốt truyện trong sách này trước sau hình như là nói ngày nọ nữ chủ đi trong thành phố đi làm đối thoại với người cùng thôn sau khi xuống xe bò.

Nếu như vậy, kia đương nhiên là nên sớm không nên muộn.

Bạn đang đọc Xuyên Thành Nàng Dâu Lười Ở Thập Niên 70 của An Cung Đích Trúc Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThaoHa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.