Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1232 chữ

Anh cả Chu và anh hai Chu nhận được nửa cái bánh bao thịt mẹ chia cho, tâm tình phức tạp. Bọn họ ăn bánh bao thịt, vừa đằm vừa thơm, miệng bóng nhẫy, vỏ bánh bao xốp xốp mềm mại. Lần trước ăn bánh bao bột mì trắng đều là khi cha bọn họ vẫn còn sống, chớp mắt đã nhiều năm trôi qua như vậy. Khi đó bọn họ vẫn còn là đứa trẻ, bây giờ đều làm cha người khác. Mà bánh bao thịt này là do mẹ bọn họ tiết kiệm không ăn để ra được, là do em út mang về.

Chị dâu cả Chu và chị dâu hai Chu buồn bực, người đàn ông nhà mình được chia bánh bao thịt để ăn là do mẹ chồng thương con trai đi làm việc mệt mỏi. Lâm Tuệ Văn lại là chuyện như thế nào, sao có thể vì người đàn ông của cô ta không ở nhà mà có thể ăn phần bánh bao thịt kia. Nghe ý tứ mẹ chồng, còn xuy xét đến việc phòng ba chỉ có một đứa bé.

Mấy tháng gần đây, chị dâu cả Chu cùng chị dâu hai Chu đắc ý nhất chính là nhà họ có hai đứa bé, phòng ba chỉ có một đứa, đã thế lại còn nhỏ như vậy, ở mặt ăn uống nhà mình càng chiếm được nhiều lợi ích. Ai biết hôm nay vì điều này còn có thể để cho Lâm Tuệ Văn được ăn bánh bao thịt.

Thực ra nghiêm túc mà nói, thì vẫn là phòng lớn và phòng hai ăn được phần nhiều. Nhưng đều là chị em dâu, Lâm Tuệ Văn được ăn bánh bao thịt mà bản thân mình lại chỉ có thể nhìn, người đàn ông nhà mình chỉ biết ăn, đâu có biết nghĩ cho vợ, trong lòng chị dâu cả Chu và chị dâu hai Chu đều buồn bực. Ngay cả cơm bữa tối được trộn thêm một thành gạo trắng cũng không làm cho tâm trạng các cô tốt hơn.

Mẹ Chu cười tủm tỉm ăn một cái bánh bao thịt lớn, thật đúng như lời con gái nói, cắn một miệng đầy thịt còn có thể uống nước sốt, mùi hương đậm đà tràn ngập, nhân thịt bên trong nhiều, cả miệng đều bóng nhẫy.

Đương nhiên bà cũng nhìn ra sắc mặt của vợ thằng cả và vợ thằng hai. Bà thương nhất là con gái, cũng để ý ba người con trai. Tuy ba người con trai không thể so được với con gái. Bà cũng mang thù, còn nhớ rõ vợ thằng cả, vợ thằng hai thổi gió bên gối, không muốn thấy con gái bà ở nhà không phải làm việc đó. Chính là muốn chọc tức bọn họ.

Tại nhà họ Lâm, Bữa cơm tối ngoại trừ anh cả Lâm anh hai Lâm vừa mới về nhà được phân bánh bao thịt mới hâm nóng, những người khác đều không được ăn thêm bánh bao thịt. Có nhà ai xa xỉ như vậy, một ngày ăn hai cái bánh bao thịt chứ, vậy chính là hoàng đế. Dư vị của bánh bao thịt lúc trưa bọn họ còn có thể nhớ đến ngày mai luôn.

Khi Chu Vân Mộng quay về, chị dâu cả Lâm đang nấu cơm hỏi cô có muốn ăn bánh bao hấp nóng hay không, cô đã từ chối. Đồ vật có tốt đến mấy cũng không nên một ngày ăn hai lần, giữa trưa cô mới ăn hai cái bánh bao thịt, cho tới lúc này nhu cầu ăn uống đã thỏa mãn rồi. Tối nay, bởi vì anh cả Lâm anh hai Lâm trở về, đồ ăn cũng không tệ.

Đi tới nhà họ Chu rồi quay về hoàn toàn chỉ dựa vào đôi chân, năng lượng tiêu hao lớn, Chu Vân Mộng ăn nhiều hơn so với ngày thường một chút.

Đến đêm. Anh cả Lâm nằm ở trên giường, vẫn còn cảm giác được dư vị của bánh bao thịt.

Chị dâu cả Lâm hỏi: “Thực sự mệt lắm hả, cảm giác như lúc mình thu hoạch vụ thu cũng không mệt như vậy?” Cô ấy nhìn người đàn ông nhà mình, vừa đen vừa gầy.

Anh cả Lâm: "Chắc chắn là mệt rồi, hơn nữa đoạn thời gian thu hoạch vụ thu trong nhà cách ngày lại được ăn bữa thịt, cơm cũng ngon, ở chỗ đập chứa nước bên kia ăn đủ no đã không tồi".

Kiếm tiền rất khó, làm gì có chuyện không phải chịu khổ. Nghĩ đến lúc có thể cầm tiền trong tay, lại cảm thấy không còn khổ nữa.

Chị dâu cả Lâm: 'Vậy hôm nay về được ăn bánh bao thịt coi như bổ sung thêm ít mỡ màng". 

Anh cả Lâm: "ở bên kia chỉ ngóng trông ngày hôm nay về nhà"

Nói đến bánh bao thịt, nhớ tới khoảng thời gian thu hoạch vụ thu kia, cũng nhờ có em dâu ba cuộc sống mới tốt hơn, không còn cảm thấy mệt như vậy, ít nhất được bổ sung thêm thịt. Còn có, mỗi lần anh quay về đều nghe Sơn Trà và Hổ Đầu nói chuyện gần đây trong nhà ăn cái gì ngay cả sắc mặt của vợ mình cũng tốt hơn, mượt mà hơn. Đều là nhờ có em dâu ba.

Anh cả Lâm: "Ở nhà mình nên giúp đỡ thêm một chút, ra sức ra lực".

Nếu là trước kia, chị dâu cả Lâm làm sao cũng phải nhảy dựng lên mắng anh cả Lâm đứng nói chuyện không đau eo, không biết thương vợ. Hiện tại, chị dâu cả Lâm chỉ ừ một tiếng: "Tôi biết rồi".

Ra sức ra lực, chị ta chỉ cần làm chút việc, em dâu ba mang đồ vật về vừa tốn tiền lại mất sức.

Phòng hai. Sau khi anh hai Lâm dỗ Thạch Đầu ngủ, lại xoa xoa chiếc bụng lớn thêm một vòng của vợ: "Còn nửa tháng nữa tôi sẽ về nhà, còn có thể ở bên cạnh mình, chờ đứa nhỏ sinh ra".

La Mẫn cười dịu dàng: “Được, vừa hay lúc này là mùa đông, ở cũ không phải chịu tội. Đứa nhỏ là người có phúc, có người cha như mình ngày nông nhàn còn nỗ lực đi ra ngoài làm việc kiếm tiền, trong nhà lại có em dâu ba thường xuyên mua thịt mua cá đồ ăn ngon đem về, thịt gà sủi cảo bánh bao thịt đều được ăn một lần”.

Cô ấy cảm giác được mang thai lần này đủ dinh dưỡng hơn cả Thạch Đầu, công việc vẫn làm giống như trước đây, luân phiên với chị dâu cả. Nhưng ở mặt ăn uống, tốt hơn không biết bao nhiêu.

Những chuyện này anh hai Lâm đều ghi tạc trong lòng, anh nói: "Thằng ba không ở nhà, ngày thường chúng ta nên hỗ trợ chiếu cố một chút. Mình hỏi xem em dâu ba có yêu cầu gì, tôi có thể giúp đỡ".

La Mẫn gật đầu: "Biết rồi".

Hai vợ chồng tình cảm tốt, lâu rồi không gặp đương nhiên có nhiều chuyện nói mãi không hết. Sợ đánh thức Thạch Đầu, nên cố gắng giảm thấp âm thanh, giọng nói nhẹ nhàng không dứt.

Bạn đang đọc Xuyên Thành Nàng Dâu Lười Ở Thập Niên 70 của An Cung Đích Trúc Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThaoHa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.